Vô Thượng Thần Đế

Chương 1949: Một Cái Công Lớn?

- Giết!
Lạc Thiên Hành mới mặc kệ nhiều như vậy, Mục Vân mệnh lệnh, chỉ cần chấp hành.
Lập tức, ba trăm huyết vệ cảnh giới Huyền Tiên vọt thẳng ra.
Thực lực của những huyết vệ này không giống nhau tại nhất phẩm Huyền Tiên đến tứ phẩm Huyền Tiên, thân đều mang theo màu vàng kim nhàn nhạt.
Mục Vân giờ phút này càng mặc kệ bọn gia hỏa này, trực tiếp giết ra.
Rầm rầm rầm...
Lập tức, trước đại điện vang lên từng tiếng bành bành.
Dại môn đại điện trực tiếp vỡ vụn ra.
Mục Vân có mấy tên huyết vệ dẫn đầu, dậm chân mà vào.
Ở bên trong mật địa Kiếm Thần Phủ, thực lực là hết thảy.
Hắn cũng không có tâm tư lá mặt lá trái với những thiên tài tự cho là đúng này.
- Không phải để các ngươi...
Trong đại điện, một thiếu niên thân mang trường sam màu bạc xoay người lại.
Nhìn thiếu niên, mi lá liễu, mắt như tinh thần, mười phần thanh tú.
- Thần Bắc, ngươi bây giờ rất lợi hại, cho nên ngay cả tỷ tỷ ta cũng không để vào mắt rồi?
Thiếu niên còn chưa mở miệng, Thần Vũ Trúc lại trực tiếp bước tới.
- Vũ Trúc tỷ tỷ!
Nhìn thấy Thần Vũ Trúc, vẻ tức giận trên mặt Thần Bắc lập tức tiêu tán, cười nói:
- Ta nào dám, ta thế nhưng là một mực đang tìm ngươi và Vũ Phỉ tỷ tỷ, không ngờ đụng đến một nơi có chút lạ, cho nên tiến vào điều tra một phen.
- Thật sao?
- Đương nhiên.
Thần Bắc chắc chắn nói.
- Bất quá, người kia là ai?
Thần Bắc nhìn về phía Mục Vân, ý cười trên mặt lập tức tiêu tán.
- Hắn là Mục Vân.
Thần Vũ Trúc vội vàng nói:
- Là hắn bảo hộ tỷ tỷ, nếu không tỷ tỷ sớm đã bị người Hoàng Cực thế gia, Tử Hoàng tháp cùng Càn Khôn sơn trang giết chết.
Nàng lo lắng Mục Vân giờ phút này nói lời vô lễ, đắc tội Thần Bắc.
Thần Bắc tuyệt đối là mặt mũi của Thần gia trong Tam Cực Thiên Minh, có thể xưng tư chất yêu nghiệt.
Luận thiên phú, chỉ kém Mục Vân một bậc mà thôi, nhưng l quan trọng là, cảnh giới cùng thực lực Mục Vân hiện nay có chênh lệch rất lớn với Thần Bắc.
- Ngươi là Mục Vân?
Nhìn Mục Vân, Thần Bắc cười nói:
- Có can đảm đối nghịch cùng Tiêu Chiến Thiên, không tệ, thiên tài Thiên Thánh tư chất, ta còn tưởng rằng sẽ là ba đầu sáu tay gì.
- Thần Bắc...
- Vũ Trúc tỷ, ta chỉ đùa một chút.
Thần Bắc tựa hồ rất thân cận Thần Vũ Trúc, nhìn thấy Thần Vũ Trúc trừng mắt liếc hắn một cái, không lên tiếng nữa.
- Ba đầu sáu tay ngược lại không có, chỉ là lần sau, ngươi phải xem chừng người của mình, đừng nên quá tùy tiện.
- Bọn hắn tùy tiện, đó là bởi vì bọn hắn là người của ta, Thần Bắc ta cả đời làm việc, xưa nay không biết, điệu thấp là cái gì.
Mục Vân cười nhạo nói:
- Đó là bởi vì ngươi không có gặp được người để ngươi điệu thấp.
- Ngươi thật giống như không phục, đánh với ta một trận, ngươi dám không?
- Đánh với ngươi một trận? Ngươi có thể đánh được hộ vệ của ta, lại cùng ta chiến một trận đi.
Mục Vân lại càng thêm cường thế.
- Ngươi...
- Thần Bắc! Mục Vân!
Thần Vũ Trúc giờ phút này lại đột nhiên quát:
- Hai người các ngươi nói ít một câu đi.
Nghe đến lời này, Thần Bắc lập tức khẽ nói:
- Gia hỏa này, tự mình gây chuyện.
- Ngươi nói ít vài ba câu, hắn cũng không phải dạng này, chỉ là hôm nay nhìn thấy Diệp Vô Tình, lòng dạ buồn bực mà thôi.
- Diệp Vô Tình?
- Ừm, tên kia là Hoàng Cực Vô Tình của Hoàng Cực thế gia, phản đồ lẻn vào Tam Cực Thiên Minh chúng ta.
Thần Bắc ha ha cười nói:
- Khó trách thực lực gia hỏa này tiến bộ cấp tốc, thì ra là thế, bất quá lần này, Hoàng Cực thế gia quyết tâm muốn cùng chúng ta là địch nhỉ!
- Không nói những chuyện này.
Thần Vũ Trúc nói:
- Ngươi đến đây phát hiện cái gì?
- Đừng nhúc nhích!
Chỉ là Thần Vũ Trúc vừa dứt lời, Thần Bắc lại nhìn về phía trước, quát to một tiếng.
Chỉ gặp Mục Vân giờ phút này đang đứng ở trung ương đại điện, bàn tay vuốt ve từng bức tranh trên vách tường.
Nhìn thấy Mục Vân tự tiện hành động, Thần Bắc tức giận, cũng nhịn không được xông đến, đánh ra một chưởng.
Một chưởng kia hướng thẳng đến phía sau lưng Mục Vân vỗ tới, thế nhưng Mục Vân căn bản nhìn cũng không nhìn, hai tay vuốt ve bích hoạ trước mặt.
Bá một tiếng vang lên, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Mục Vân.
Chính là Lạc Thiên Hành.
Lạc Thiên Hành nhìn thấy Thần Bắc xuất thủ, không nói hai lời, lập tức đánh ra một chương giống như bạch ngọc.
Phanh...
Hai chưởng ảnh giao hội, Lạc Thiên Hành cùng Thần Bắc hai người lập tức lui lại.
Trong lúc lui lại, Thần Bắc nhìn người trước mặt, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc.
Khôi lỗi nhân này tựa hồ rất lợi hại.
Quá lợi hại!
Thần Bắc lập tức cẩn thận.
- Ta bảo ngươi dừng tay, ngươi đã nghe chưa?
Thần Bắc nhìn Mục Vân, quát.
- Ta tại sao phải nghe ngươi?
Mục Vân lại phối hợp nói:
- Nơi này, ngươi hẳn là nghiên cứu nửa ngày, thế nhưng nhìn ra cái gì rồi sao?
Mục Vân vừa nói ra lời này, Thần Bắc giật mình.
Hắn đúng là nghiên cứu nửa ngày, thật đúng là cái gì đều không nhìn ra.
- Ta cho ngươi biết, bức tranh trên tường này tổng cộng chia làm chín khối lớn, chính là chiêu thức võ công cùng tâm pháp tu luyện, tên là Phong Thiên Dẫn Long Kiếm Quyết, đệ nhất trọng cửu thức.
- Làm sao ngươi biết?
Ta làm sao biết?
Mục Vân bị người hỏi vấn đề này, trong lòng chỉ cảm thấy buồn cười.
Môn tiên pháp này vốn là hắn sáng tạo, hắn tự nhiên là biết.
Mục Vân kiếp trước là Tiên Vương, vẫn có năng lực sáng tạo một môn Hồn giai tiên pháp.
- Các ngươi đều đang tìm Phong Thiên Dẫn Long Kiếm Quyết, thế nhưng các ngươi cũng không biết, chỗ cường đại và nội dung của nó nhỉ, chẳng phải rất buồn cười?
Mục Vân cười nhạo nói:
- Tường này chính là Phong Thiên Dẫn Long Kiếm Quyết đệ nhất trọng cửu thức, toàn bộ kiếm quyết lại chia làm tam trọng nhị thập thất thức, tiên pháp đẳng cấp Hồn giai, coi như các ngươi đạt được đệ nhất trọng này cũng vô dụng.
- Vì cái gì?
- Ngươi là heo sao?
Mục Vân im lặng nói:
- Ta đều nói đây là Hồn giai tiên pháp, không đến Chân Tiên cảnh giới, ngươi làm sao có thể luyện tập?
- Ngươi...
Thần Bắc chỉ cảm thấy trong lúc vô hình bị Mục Vân dẫn vào trong khe đi.
Vừa dứt lời, Mục Vân quay người muốn rời đi.
- Ngươi đi như thế nào rồi?
Thần Bắc nhìn Mục Vân nói:
- Nếu ngươi biết nơi này là Phong Thiên Dẫn Long Kiếm Quyết đệ nhất trọng, vì cái gì không phá trận pháp này?
- Ta tại sao phải phá vỡ? Các ngươi yêu thích Hồn giai tiên pháp này, ta lại không có thèm.
Mục Vân im lặng nói.
- Ngươi...
- Ngươi cái gì mà ngươi?
Mục Vân càng thêm buồn cười.
Tiên pháp này vốn là hắn khai sáng, chỉ là thực lực hắn bây giờ không đủ, đợi đến đại Chân Tiên cảnh, muốn luyện chế pháp này, còn không phải dễ như trở bàn tay, làm gì vẽ vời thêm chuyện, mở ra cấm chế, lấy được đệ nhất trọng công pháp này.
Bọn hắn yêu thích, hắn không có thèm.
Cái này giống như là, tri thức lúc đầu ở trong đầu của mình, bây giờ bị người ấn khắc vào trong sách vở.
Mục Vân căn bản không cần nhất định phải cầm tới sách vở, lại đi ký ức một lần.
Vẽ vời thêm chuyện.
Nhìn thấy thần sắc Mục Vân chắc chắn, Thần Vũ Trúc càng không hiểu.
Tựa hồ Mục Vân hết sức quen thuộc đối với Phong Thiên Dẫn Long Kiếm Quyết?
Thế nhưng coi như hắn hiện tại không cách nào tu hành, đạt được giao cho tông môn, cũng có thể thu hoạch được ban thưởng cực lớn.
Đây không phải chuyện tốt sao?
- Mục Vân, tính ngươi không cần, giao cho tông môn, cũng là một công lớn, nhất định có thể thu hoạch được ban thưởng cực lớn.
Thần Vũ Trúc nhìn thấy Mục Vân thật dự định rời đi nơi đây, lập tức mở miệng nói.
- Một cái công lớn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận