Vô Thượng Thần Đế

Chương 1958: Hai Phe Giằng Co (2)

Nội đấu, cho phép, nhưng tại thời điểm đối mặt ngoại địch, nếu dám can đảm nội đấu, một khi tra ra, trừng phạt không chỉ chính mình gặp nạn , liên đới đến cha mẹ người thân của mình đều nhận trừng phạt.
Mặc dù bất cận nhân tình, thế nhưng vì Tam Cực Thiên Minh vững như thành đồng, đây cũng là nhất định.
Đệ tử tam đại gia tộc gặp gỡ tam đại Bạch Ngân cấp thế lực, tràng diện trở nên giương cung bạt kiếm.
- Tử U Ngữ, ngươi đột phá đến lục phẩm Huyền Tiên rồi?
Hoàng Cực Bích Thiên nhìn Tử U Ngữ, sững sờ.
- Ừm!
- Thế thì chúc mừng ngươi.
Sở Bất Phàm nhìn Tử U Ngữ với dáng người ngạo nhân, cười nói:
- Lần này, kế hoạch của chúng ta xem ra có khả năng thành công rất lớn.
Đối với chuyện này, Tử U Ngữ im lặng không nói.
Mà cùng lúc đó, Tam Cực Thiên Minh bên đây.
Tiêu Chiến Thiên, Thần Bắc, Hứa Thần ba người, lại đứng cùng một chỗ.
- Vũ Trúc, ngươi không sao chứ?
Thần Vũ Phỉ nhìn muội muội của mình, lo lắng nói.
- Tỷ tỷ, ta không sao!
Thần Vũ Trúc gật đầu nói:
- Nhưng Mục Vân, bị Sở Bất Phàm đánh trọng thương, tựa hồ đang ở dưới đáy hồ, chúng ta mau cứu hắn đi.
- Đừng nóng vội.
Thần Vũ Phỉ nhìn về phía trước, nói:
- Đối diện là đệ tử tam đại Bạch Ngân cấp thế lực, lần này nhất định có một trận huyết chiến cùng chúng ta, mà ngươi đừng quên, Thái Hư tông cùng Xích Lôi điện cũng có thể phái người đến, lần này chúng ta nhất định phải tụ hợp cùng người Bích Lạc hoàng tuyền tông, hai phe liên thủ, cho bọn hắn một kích trí mạng.
Nghe đến lời này, Thần Vũ Trúc chỉ cảm thấy đáy lòng chìm đến đáy hồ.
Toàn bộ bọn hắn căn bản không quan tâm đến sinh tử của Mục Vân.
Căn bản không có xem Mục Vân xem đệ tử Tam Cực Thiên Minh.
Thần Vũ Trúc không lên tiếng nữa.
Nhưng nhìn Sở Bất Phàm vừa rồi biểu lộ, Mục Vân không chết, thế nhưng người đâu?
Thấy cảnh này, mọi người nhất thời đều buồn bực.
Sở Bất Phàm nhìn mặt hồ bình tĩnh, nội tâm cũng không hiểu.
- Tiêu Chiến Thiên, hồi lâu không thấy.
Ngay hiện tại, Sở Bất Phàm nhìn Tiêu Chiến Thiên giữa không trung, cười lạnh nói:
- Không nghĩ tới, chuyện cách nhiều năm, Tiêu Chiến Thiên ngươi còn dừng lại tại cảnh giới lục phẩm Huyền Tiên, ta nhìn ngươi tựa hồ... Cũng không phải rất muốn đề thăng.
- Sở Bất Phàm ngươi những năm qua núp ở bên trong Nhất Diệp kiếm phái do Tam Cực Thiên Minh chúng ta quản hạt, Tiêu Chiến Thiên ta không có đi nhìn ngươi, thật sự là lễ phép không chu toàn, nên đi nhìn ngươi như thế nào biểu hiện ra uy phong của ngươi trong một đám chuột.
- Nga, không đúng.
Tiêu Chiến Thiên đột nhiên nói:
- Bên trong một đống chuột kia tựa hồ xuất hiện một con có thể trạng tương đối lớn, làm con mèo như ngươi đều cho bị cắn đến bị thương rồi?
Sở Bất Phàm nghe đến lời này, trong mắt chậm rãi hiển hiện sát cơ.
Mà giờ khắc này, hai phe đã là giương cung bạt kiếm, khí tức đều trở nên trở nên nặng nề.
- Mở miệng đều là con chuột, ta nhìn Tiêu Chiến Thiên ngươi là cái đầu lớn một chút, hết ăn lại nằm, thiên phú không được, còn hết lần này tới lần khác chiếm lấy danh hào đệ nhất thiên tài Tam Cực Thiên Minh.
Chỉ là ngay hiện tại, một tiếng nói lại vang lên ở từ trung ương.
Thấy cảnh này, mọi người nhất thời kinh ngạc.
Là ai to gan như vậy?
- Mục Vân!
Thần Vũ Trúc hiện tại mừng rỡ không thôi, nhìn thấy Mục Vân, kinh hô.
- Mục Vân!
Tiêu Chiến Thiên nhìn thấy Mục Vân, sát cơ trên mặt cường thịnh thêm mấy lần.
Mà càng thêm căm hận Mục Vân hơn hắn là… Sở Bất Phàm.
Hai đại thiên tài đứng đầu nhìn Mục Vân, sát khí tràn đầy.
Mục Vân lại đứng ở trên mặt hồ, nhìn đám người, trong mắt mang theo vẻ trêu tức.
Vừa rồi một kích kia khiến cho hắn chìm vào đáy hồ, không chỉ không có tạo thành bất kỳ tổn thương nào cho hắn, thậm chí còn để hắn phát hiện một ít chuyện có ý tứ.
Chỉ là mọi người hai phe thấy cảnh này, nội tâm ưu tư.
Gia hỏa này đang làm gì?
Hắn thân là đệ tử Tam Cực Thiên Minh, lại đắc tội hết đệ tử Tam Cực Thiên Minh.
Mà đám người Sở Bất Phàm hiển nhiên càng sẽ không giúp hắn.
Sở Bất Phàm, không cần phải nói, kế hoạch tại Nhất Diệp kiếm phái hoàn toàn bị Mục Vân đánh vỡ, sao hắn hiện tại có thể trợ giúp Mục Vân?
Đến mức Hoàng Cực Bích Thiên, càng không có khả năng, thiên tài Hoàng Cực thế gia chết trong tay Mục Vân vượt qua số lượng một tay, những thiên tài kia tương lai đều là tồn tại cấp bậc tộc lão của Hoàng Cực thế gia.
Lại thêm, thời điểm tiến công Thiên Kiếm lâu, bởi vì Mục Vân, Bích Lạc hoàng tuyền tông đứng vững gót chân, đạt được Thiên Kiếm lâu thừa nhận, trở thành Phàm Thiết cấp thế lực, về sau càng đánh Hoàng Cực thế gia bọn hắn cho ôm đầu chạy như chuột.
Cừu hận này, chỉ mạnh chứ hơn không yếu Sở Bất Phàm.
Đến mức Tử U Ngữ, cùng Mục Vân căn bản không có thân quen, càng không có khả năng trợ giúp Mục Vân.
Nhưng Sở Bất Phàm cùng Hoàng Cực Bích Thiên lại có chút kinh ngạc phát hiện, nhìn thấy Mục Vân xuất hiện, đệ tử Tử Hoàng tháp tựa hồ nháy mắt lửa giận bạo rạp, tựa hồ Mục Vân ức hiếp nữ thần Tử U Ngữ trong lòng bọn hắn vậy.
Mục Vân hiện tại đứng ở giữa trong đám người, nhìn hai bên, không lo lắng chút nào tình cảnh của mình.
- Mục Vân, ngươi không chết cứ thành thành thật thật đi qua đây, ở nơi đó giả trang cái gì lão sói vẫy đuôi, cho Tam Cực Thiên Minh chúng ta mất mặt xấu hổ?
- Mất mặt xấu hổ?
Mục Vân hiện tại nhìn mấy người, cười nhạo một tiếng.
- Mục Vân ta có thể đi đến một bước hiện tại, dựa vào cũng không phải Tam Cực Thiên Minh, Tiêu Chiến Thiên, ngươi ít ở nơi đó chỉ điểm giang sơn, nếu ngươi thật làm đệ tử Tam Cực Thiên Minh ta, làm gì đứng ở chỗ này nửa ngày, lằng nhà lằng nhằng, chưa từng nghĩ tới lặn xuống nhìn Mục Vân ta sống hay chết.
- Sinh tử của ngươi so với tồn vong của Tam Cực Thiên Minh, cái gì nhẹ cái gì nặng?
Tiêu Chiến Thiên quát lớn.
Mục Vân lại không thèm để ý.
Tiêu Chiến Thiên chướng mắt hắn, không sao.
Hắn cũng lười so đo cùng Tiêu Chiến Thiên, để ý Tiêu Chiến Thiên.
Nhưng Tiêu Chiến Thiên mắng Sở Bất Phàm, tiện thể mắng Nhất Diệp kiếm phái, Mục Vân không thể tha thứ.
Nhất Diệp kiếm phái, là căn cơ của hắn, từ khi Diệp Tuyết Kỳ biến mất không thấy gì nữa, Nhất Diệp kiếm phái đã thành Nhất Diệp kiếm phái của hắn.
Hắn trút xuống khá lớn tâm huyết phát triển Nhất Diệp kiếm phái, có thể nào tha thứ Tiêu Chiến Thiên tùy ý vũ nhục?
Mà theo hai người so đấu, giờ khắc này đệ tử tụ tập ở đây càng ngày càng nhiều.
Đệ tử Tam Cực Thiên Minh cùng tam đại Bạch Ngân cấp thế lực đều hội tụ đến nơi đây.
Đại chiến, tựa hồ hết sức căng thẳng.
Mục Vân giống như lại bị hai bên đều không chứa chấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận