Vô Thượng Thần Đế

Chương 1961: Giết Sạch Toàn Bộ, Không Còn Một Mống (2)

Dao nhi hiện tại không biết ở chỗ nào, hài tử bên trong bụng bởi vì Băng Hoàng Thần Phách bên trong thân thể Dao nhi, không biết đến cùng như thế nào?
Mà hiện tại cũng không biết tin tức phụ thân.
Kiếp trước hắn không có cảm nhận được tình thương của cha, thế nhưng một thế này, Mục Thanh Vũ yêu thương che chở hắn, để hắn sâu sắc cảm nhận được phụ thân yêu thương.
Điều này cũng làm cho Mục Vân càng thêm muốn biết, phụ thân mẫu thân của hắn kiếp trước đến cùng là ai?
Vì cái gì quyết tâm như thế, ném hắn vào sơn mạch không người hỏi thăm, mặc cho hắn tự sinh tự diệt.
Hết thảy, hiện tại còn không thể nào biết được, chỉ có trở nên càng thêm cường đại mới có thể hiểu rõ hết thảy, tìm ra đáp án.
Trong lòng Mục Vân trải qua so đo, cuối cùng bình phục tâm tình của mình.
Tình cảnh hiện tại cũng không tính tốt.
Đắc tội Tam Cực Thiên Minh, cũng đắc tội. tam đại Bạch Ngân cấp thế lực
Bên trong Kiếm Thần Phủ, đoán chừng hai phe đều muốn để hắn chết.
- Tiểu Thất, ngươi trước quay về bên trong Tru Tiên Đồ, cha đắc tội rất nhiều gia hỏa lợi hại, những tên kia đều muốn giết cha, ngươi ra rất nguy hiểm!
Mục Vân vỗ vỗ bả vai Tiểu Thất, ôn nhu nói.
- Ta không.
Cánh tay Tiểu Thất lại ôm cổ Mục Vân, đầu chôn ở trong ngực Mục Vân, khẽ nói:
- Ai dám có ý xấu với cha, Tiểu Thất sẽ gõ nát đầu của hắn, Tiểu Thất hiện tại rất lợi hại, có thể bảo hộ cha.
- Ách...
Mục Vân xấu hổ.
- Phụ thân biết, Tiểu Thất có thể bảo hộ ta, bất quá bây giờ không cần Tiểu Thất xuất thủ, Tiểu Thất đi vào trước, có thể hay không?
- Không nha không nha, ta phải ở bên ngoài bồi tiếp phụ thân, cha yên tâm, chỉ cần cha không bị phát hiện, Tiểu Thất cũng sẽ không bị người phát hiện.
Tiểu Thất năn nỉ nói:
- Mà Tiểu Thất có thể làm tay chân, trợ giúp phụ thân.
Mục Vân phát giác, Tiểu Thất rất đáng yêu.
Nhưng càng như thế, Mục Vân càng không dám để cho nàng mạo hiểm.
Cuối cùng, Tiểu Thất chết sống không nguyện ý đi vào, tựa hồ nuốt rất nhiều thiên tài địa bảo để nàng không ngừng tiêu hóa.
- Không đi vào có thể, nhưng không thể gây chuyện.
- Tốt!
Cuối cùng, Mục Vân thỏa hiệp.
Đưa tay dắt tay nhỏ, hai người đi ra đại điện, bồi hồi trong từng cung điện.
Chuyện cho tới bây giờ, Mục Vân còn muốn nhìn một chút, bên trong đại điện trung ương đến cùng là địa phương nào.
Chỉ là mới vừa đi ra đại điện, lần lượt từng thân ảnh xông tới.
Nhìn những thân ảnh kia, Mục Vân khẽ giật mình.
Đệ tử Hoàng Cực thế gia.
Khóe miệng Mục Vân xuất hiện mỉm cười.
Không nghĩ tới, hắn không có đi tìm bọn họ, bọn hắn ngược lại tìm tới mình trước.
Mục Vân cầm tay nhỏ của Tiểu Thất, nhìn về phía trước nói:
- Hoàng Cực Bích Thiên, Hoàng Cực Vô Tình đâu?
- Hừ, Mục Vân, chịu chết đi.
Chỉ là những đệ tử Hoàng Cực thế gia kia căn bản không để ý tới Mục Vân hỏi thăm, vọt thẳng ra, muốn chém giết Mục Vân.
Mục Vân hiện tại cười lạnh một tiếng.
- Lạc Thiên Hành!
- Tại!
- Giết sạch toàn bộ, không còn một mống.
- Vâng!
Bàn tay vung lên, huyết vệ xuất hiện.
Đám người trước mắt nhìn thấy huyết vệ quanh người Mục Vân, liên tục cười lạnh, vẫn giận dữ giết ra.
Bọn người Mục Vân trong mắt họ bất quá chỉ là nghé con.
Mà Mục Vân bây giờ bị người Tam Cực Thiên Minh truy sát, hai bên không đạt được kết quả tốt, gia hỏa này cũng chỉ có nhận lấy cái chết.
Thấy cảnh này, Mục Vân quát lạnh một tiếng, U Ngữ Kiếm phát ra từng tiếng vù vù, Cửu Kiếp Tiên Kiếm Quyết cấp tốc giết ra.
Tiếng phốc phốc phốc phốc không ngừng vang lên.
Một đội phía trước ước chừng trên trăm tên đệ tử Hoàng Cực thế gia nháy mắt như rơm rạ bị thu gặt, một gốc rạ tiếp lấy một gốc rạ ngã xuống đất.
Chỉ là thời khắc này Mục Vân căn bản không ngừng lại, lực lượng hai tay đảo ngược, Cửu U Chỉ phối hợp với U Ngữ Kiếm, cơ hồ một kiếm một người, nhẹ nhàng vui vẻ lâm ly.
Ba trăm huyết vệ tự nhiên đẫm máu giết địch.
Bọn hắn chỉ biết Mục Vân mệnh lệnh, nên xuất thủ liền xuất thủ.
Chớp mắt, những đệ tử Hoàng Cực thế gia kia quân lính tan rã, muốn chạy trốn.
- Đi, đi mau, kẻ này không phải chúng ta có thể đối phó, tìm tới Bích Thiên đại ca.
Thanh niên đầu lĩnh quát khẽ một tiếng, rút lui.
Phốc...
Chỉ là còn chưa nói hết lời, tiếng phốc phốc vang lên, cổ tên đệ tử kia bị xuyên thủng ngã xuống đất không dậy nổi.
Máu tươi cuồn cuộn chảy ra.
- Một tên cũng không để lại.
Mục Vân lại không rảnh để ý.
Nương tay với địch nhân chính là mưu hại mình.
- Mục Vân, ngươi làm càn.
Chỉ là ngay tại hiện tại, từng tiếng xé gió đột nhiên vang lên.
Nơi xa, trong tầng tầng cung điện, lần lượt từng thân ảnh nối đuôi nhau mà đến, trọn vẹn trên trăm thân ảnh, hiện tại toàn bộ vây quanh.
Một người cầm đầu, Mục Vân cũng không xa lạ chút nào.
Hoàng Cực Bích Thiên.
Mà bên người Hoàng Cực Bích Thiên chính là Hoàng Cực Vô Tình.
Giờ khắc này khí tức Hoàng Cực Vô Tình hoàn toàn khác biệt lúc trước, không còn là Thiên Tiên cửu phẩm, mà là Huyền Tiên nhị phẩm.
- Ngươi quả nhiên đến rồi.
Mục Vân thu hồi U Ngữ Kiếm, lại cười nhạo nói:
- Hoàng Cực Vô Tình, ngươi đáng chết, Giang Diễm xem ngươi là bằng hữu, là tri kỷ, ngươi lại giết hắn, ngươi đáng chết.
- Ta đáng chết?
Hoàng Cực Vô Tình ha ha cười nói:
- Chính hắn ngu dốt, trách không được ta, Kim Tiên Lệnh, há có thể để Tam Cực Thiên Minh tề tựu.
- Ngươi đáng chết!
Mà Mục Vân chỉ nói một câu như vậy.
Tiến lên, trường kiếm trong tay Mục Vân giết ra.
- Ngươi mới là người đáng chết!
Hoàng Cực Bích Thiên hiện tại lại ngăn cản phía trước, lao thẳng tới Mục Vân.
Bá...
Nhưng Hoàng Cực Bích Thiên còn không có tới gần Mục Vân, một tiếng xé gió vang lên.
Theo tiếng xé gió, một thân ảnh đã xuất hiện trước mặt Mục Vân.
Chính là Lạc Thiên Hành.
- Lại là khôi lỗi ngươi, cút!
Hoàng Cực Bích Thiên tức giận không thôi.
Nếu không phải bên người Mục Vân có khôi lỗi này, hắn đã sớm chết vô số lần.
Chỉ là Mục Vân hiện tại không quan tâm, lao thẳng tới Hoàng Cực Vô Tình.
Nhưng mấy tên đệ tử tứ phẩm Huyền Tiên, tam phẩm Huyền Tiên Hoàng Cực thế gia đi theo bên người Hoàng Cực Bích Thiên hiện tại vây giết tới Mục Vân.
Chỉ cần chém giết Mục Vân, những khôi lỗi này tự sụp đổ.
- Cút!
Mục Vân hiện tại quát khẽ một tiếng, không nói hai lời, U Ngữ Kiếm đâm ra.
Mà cùng lúc đó, kiếm đạo của hắn hiển y, kiếm giới ngưng đọng, đồng thời, lực lượng huyết mạch nhất đạo triệt để bộc phát.
Hai mắt dần dần trở nên đỏ hồng, Mục Vân cảm giác được thân máu tươi bên trong thân thể sôi trào.
Rầm rầm rầm...
Trong nháy mắt, Mục Vân dùng sức một mình ngạnh kháng bảy tám tên đệ tử tam phẩm, tứ phẩm Huyền Tiên của Tam Cực Thiên Minh đang lao vùn vụt tới.
Phanh phanh phanh...
Trong một sát na, Mục Vân bạo phát toàn lực, những đệ tử kia hiện tại sinh sinh bị oanh ra.
- Làm sao có thể.
Thấy cảnh này, Hoàng Cực Vô Tình triệt để trợn tròn mắt.
Nhiều đệ tử tam phẩm, tứ phẩm Huyền Tiên thế mà không cản được một Mục Vân.
Đây quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Mà lúc này, Tiểu Thất lại ngồi phía trên mái hiên một tòa đại điện, nhìn hai phe giao chiến.
- Cha cố lên!
Tiếng nói non nớt của Tiểu Thất thỉnh thoảng vang lên.
Chỉ là mọi người xung quanh lại nhìn không thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận