Vô Thượng Thần Đế

Chương 1968: Chém giết Sở Bất Phàm

Nguyên thai, nói cho cùng là Nguyên Anh cùng linh hồn kết hợp.
Mà đến Chân Tiên, thời điểm ngưng kết Tiên Hồn, đó chính là Tiên Hồn cùng Nguyên Anh kết hợp, thực lực kéo lên một cấp độ, không thể giống Huyền Tiên.
- Tiểu Thất!
Mục Vân gọi Tiểu Thất, lắc đầu.
Mà Hư Thượng Vân hiện nhìn chằm chằm Mục Vân cùng Tiểu Thất hai người.
- Cô gái này ngược lại có ý tứ, tuổi còn nhỏ, một thân thực lực khủng bố, thật sự kỳ quái, ta ngược lại muốn bắt ngươi trở về, nhìn ngươi đến cùng có chỗ gì cổ quái.
Hư Thượng Vân vừa dứt lời, bàn tay duỗi ra.
Mênh mông Tiên khí ngưng kết thành một bàn tay, chụp vào Tiểu Thất.
Thấy cảnh này, Tiểu Thất vểnh vểnh miệng.
- Ta mới không sợ lão bại hoại ngươi.
Tiểu Thất hừ một cái, tiến lên, lực lượng toàn thân cao thấp lần nữa tụ tập.
Lực lượng càng khủng bố hơn tụ tập bên trong thân thể Tiểu Thất.
Trong lúc lực lượng tụ lại, Mục Vân kinh ngạc đến ngây người.
Áp lực kinh khủng phát tán ra từ trên người Tiểu Thất.
Oanh...
Hai người đối bính, một tiếng nổ vang đột nhiên vang lên.
Hai thân ảnh, lại riêng phần mình lui lại ba bước.
Tương xứng?
Thấy cảnh này, mọi người tại chỗ đều kinh ngạc.
Chỉ là một tiểu nữ hài năm sáu tuổi, thế mà cùng có thực lực tương xứng với trưởng lão quyền cao chức trọng trong Bạch Ngân cấp thế lực.
- Tiểu nha đầu, muốn chết!
Hư Thượng Vân chỉ cảm thấy mình mất hết mặt, lần nữa xuất thủ.
Mà Tiểu Thất sao lại không cảm giác, mát mặt trước mặt Mục Vân, càng hừ một tiếng, tiến lên.
Một già một trẻ, hai thân ảnh, giao thủ.
Một màn này để mọi người cảm giác được, thế giới thay đổi.
Một tiểu nữ hài năm sáu tuổi vậy mà nắm giữ thực lực kinh khủng như thế.
Đây quả thực là lật trời.
Mà giờ khắc này, Mục Vân lại thành thành thật thật khoanh chân ngay tại chỗ, bắt đầu tụ tập nguyên lực bên trong thân thể.
Dùng thời gian bây giờ, Tiên khí khôi phục quá chậm.
Thế nhưng Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình bên trong thân thể hắn lại có thể hội tụ nguyên lực, không ngừng ngưng tụ ra, tốc độ nhanh hơn hắn khôi phục Tiên khí không chỉ gấp mười lần.
Nếu không, vừa rồi hắn cũng không có khả năng luân phiên công kích, một mạch mà thành, chém giết Hoàng Cực Vô Tình.
Mà đổi thành một bên, Sở Bất Phàm, Lôi Bằng, Hư Ngọc Thanh ba người cũng không khá hơn Mục Vân chút nào.
Ba người bọn họ, toàn thân trên dưới, chỉ còn lại một chút xíu lực lượng.
Nếu như không phải Hư Thượng Vân đến vừa đúng, ba người bọn họ hiện tại đã trở thành ba bộ thi thể.
Mà giờ khắc này nhìn thấy Mục Vân ở nơi đó khôi phục thực lực, ba người khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu khôi phục.
Nhưng hiện tại, giữa sân triệt để xáo trộn.
Đệ tử Tam Cực Thiên Minh cùng đệ tử tam đại Bạch Ngân cấp thế lực giao thủ lẫn nhau, chung quy không cách nào tránh khỏi một trận chiến.
Mục Vân hiện tại ngưng tụ Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình, thế nhưng là hai mắt từ đầu đến đều cuối nhìn xung quanh.
Hắn đang khôi phục, ba người khác, cũng đang khôi phục.
Chờ bọn hắn triệt để khôi phục, chỉ sợ hắn vẫn sẽ bị ba người vây công.
Mà thực lực Tiểu Thất như thế nào, hắn căn bản không biết, không thể ngồi mà chờ chết.
Hạ quyết tâm, thân ảnh Mục Vân lóe lên, đột nhiên rút kiếm, giết ra.
Hắn lần này chỉ thẳng Sở Bất Phàm, Lôi Bằng, Hư Ngọc Thanh ba người.
Ba người này vừa rồi bị thương nặng, Sở Bất Phàm chính là lục phẩm Huyền Tiên, Lôi Bằng cùng Hư Ngọc Thanh chính là thất phẩm Huyền Tiên.
Cho nên hắn nhất định phải ngăn cản bọn hắn khôi phục.
- Ngươi còn dám đánh tới? Muốn chết!
Sở Bất Phàm nhìn thấy Mục Vân vọt tới, giết ra.
Nhị phẩm Huyền Tiên ở trước người hắn, còn dám chủ động xuất kích, thực sự không biết sống chết.
Mà Mục Vân hiện tại thig không chút chủ quan.
Vô luận như thế nào, chỉ cần hắn ngăn cản một người.
Bằng không mà nói, chết chính là hắn.
Khanh...
Tiếng leng keng vang lên, Mục Vân giữ chặt Sở Bất Phàm, một bước lui lại.
Mà Hư Ngọc Thanh cùng Lôi Bằng hai người lại thở ra một hơi, nắm chặt thời gian khôi phục.
Nhưng hai người vừa mới thu hồi tâm thần, vù vù hai tiếng xé gió đánh tới bọn hắn.
Chính là Thần Bắc cùng Hứa Thần hai người.
Bọn hắn sao có thể trơ mắt nhìn hai gia hỏa thất phẩm Huyền Tiên khôi phục.
Hiện tại không giết bọn hắn, chờ đến khi nào.
Lập tức, tràng diện trở nên phân loạn ồn ào.
Mục Vân hiện tại so tay với Sở Bất Phàm.
Dần dần, Sở Bất Phàm lại phát hiện, theo giao thủ, Tiên khí bên trong thân thể hắn càng ngày càng ít, tốc độ tích lũy còn kém xa tốc độ tiêu hao.
Thế nhưng Mục Vân lại không ngừng khôi phục.
Thân là võ giả, Tiên khí bên trong thân thể thiếu khuyết, tương đương với tay cầm một kho báu, thế nhưng kho báu lại rỗng tuếch, người ngoài nhìn giàu có, trên thực tế cằn cỗi không một chút tiền đồ.
Sở Bất Phàm càng thêm lo lắng.
- Ngươi có biện pháp gì, để thực lực từng bước gia tăng?
Sở Bất Phàm nhìn Mục Vân, hừ lạnh nói:
- Bất quá ngươi muốn đạt được kết quả tốt từ chỗ ta, không khỏi quá tự tin.
- Ít nói lời vô ích, nạp mạng đi.
Mục Vân luân phiên chém ra U Ngữ Kiếm.
Nguyên lực bên trong thân thể hắn đang khôi phục, dựa vào Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình, mà nguyên lực hiện nay càng có thể chuyển hóa thành Tiên khí.
Lực lượng lưu động lẫn nhau khiến cho Mục Vân hiện tại mỗi một phần khôi phục đều trở nên rất mênh mông.
Trong lúc đó, Mục Vân chém ra một kiếm, Sở Bất Phàm nghiêng người một cái, né tránh một kiếm kia.
Nhưng bàn tay Mục Vân lại nháy mắt hơi động, mũi kiếm rút về.
Phốc phốc...
Ngực xuất hiện một vết thương dài, Sở Bất Phàm kêu lên một tiếng đau đớn.
- Đáng ghét!
Tiên khí bên trong thân thể hắn hiện tại không ngừng bị tiêu hao, thậm chí ngay cả Càn Khôn Mạt Nhật Quyết đều không thể thi triển.
Mà trái lại một bên khác, Mục Vân càng chiến càng mạnh.
- Sở Bất Phàm, lục phẩm Huyền Tiên bị ta nhị phẩm Huyền Tiên áp chế, có phải nội tâm rất không sảng khoái?
Mục Vân cười nhạo.
- Ngươi đắc ý cái gì? Hôm nay, tha cho ngươi khỏi chết, Mục Vân, ngày khác lại để cho ta gặp được ngươi, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Ngày khác? Ngươi còn có ngày khác?
Mục Vân cười lạnh nói:
- Hiện tại, chính là ngày cuối cùng trong nhân sinh của ngươi.
Vừa dứt lời, trong chớp nhoáng, bên trong thân thể Mục Vân có một cỗ lực lượng mạnh mẽ kéo lên.
Một cỗ lực lượng kia cũng không phải Tiên khí nguyên lực, mà là đến từ cường độ huyết mạch trong cơ thể hắn.
Lực lượng huyết mạch lại lần nữa bốc lên, Mục Vân thi triển trường kiếm trong tay.
Phanh phanh phanh...
Từng tiếng bành bành vang lên, kiếm trong tay Mục Vân chém giết trên người Sở Bất Phàm.
Nhưng mặt ngoài thân thể Sở Bất Phàm lại giống như bao trùm một tầng hộ giáp thật dày, các bộ vị quan trọng đều được bảo hộ.
- Ngươi muốn giết ta? Dùng thực lực ngươi bây giờ...
Phốc...
Chỉ là, Sở Bất Phàm vừa mở miệng, đột nhiên, tiếng phốc phốc vang lên, từng ba động vô hình xuất hiện quanh người hắn.
Nương theo Mục Vân giết ra kiếm đầu tiên, công kích vô hình kia phốc phốc phốc phốc, đánh nát hộ giáp mặt ngoài thân thể hắn, sau đó lần nữa hấp xả, giằng co thân thể hắn.
Tiếng phốc phốc phốc phốc, một tiếng tiếp lấy một tiếng.
Sở Bất Phàm cuối cùng trừng lớn lấy hai mắt, rốt cuộc nói không ra lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận