Vô Thượng Thần Đế

Chương 1996: Rốt Cục Đến

Mà giờ khắc này bên ngoài Thiên Kiếm lâu, trong đại trướng đèn đuốc sáng trưng, võ giả những tông môn khác đều đã lặng yên rời đi.
Nhưng đệ tử Tử Hoàng tháp lại lưu lại.
Hiện tại, trong đại trướng trung quân, Tử Đồng nhìn nữ nhi của mình, chậm rãi nói:
- U Ngữ, nói một chút, ngươi vì cái gì muốn cho ta lưu lại?
Phía trước, Tử U Ngữ quỳ một chân trên đất, nói:
- Mẫu thân đại nhân, lần này đi Bích Lạc hoàng tuyền tông, tuyệt đối là có đi không về, cho nên... Nữ nhi mới khẩn cầu mẫu thân, tìm lý do lưu lại.
- Có đi không về?
Tử Đồng nghe đến lời này, nhìn Tử U Ngữ, nói:
- U Ngữ, có phải ngươi có chuyện gì giấu diếm ta hay không? Mười năm qua, tu vi của ngươi đề thăng cấp tốc, đến cảnh giới cửu phẩm Huyền Tiên, ta rất kinh ngạc, thế nhưng ngươi hẳn là có chuyện gì giấu diếm ta?
- Mà làm sao ngươi biết, đi tới Bích Lạc hoàng tuyền tông thì có đi không về?
- Là... Là Mục Vân nói cho ta.
Tử U Ngữ thấp giọng nói.
- Cái gì? Mục Vân?
Tử Đồng tức giận không thôi.
- Sao tiểu hỗn đản này lại nói cho ngươi? Tử U Ngữ, ngươi đến cùng có chuyện gì giấu diếm ta?
- Ha ha, thật ra cũng không có chuyện gì giấu diếm Tử Đồng tháp chủ, chỉ là ta động một chút tay chân trên người Tử U Ngữ tiểu thư mà thôi.
Nhưng ngay hiện tại, một tiếng cười ha ha đột nhiên vang lên.
Trong nháy mắt tiếng cười vang lên, bên ngoài đại trướng có một thân ảnh cất bước đi vào.
- Mục Vân!
Nhìn thấy Mục Vân đến, Tử U Ngữ thất kinh.
Dù người Hoàng Cực thế gia cùng Càn Khôn sơn trang đều đi, Tử Hoàng tháp thế nhưng còn có một chút cường giả tại nơi này, Mục Vân thật không sợ chết.
- Tử U Ngữ tiểu thư, hồi lâu không thấy.
Mục Vân tiến vào đại trướng trung quân.
Mà sau lưng, một thân ảnh, theo sát mà tới.
Chính là Tiểu Thất.
- Ngươi còn dám tới? Không sợ chết?
Nhìn Mục Vân, Tử Đồng mở miệng quát.
- Thế gian này, có ai không sợ chết?
Mục Vân lạnh nhạt cười nói:
- Chỉ là đáng tiếc, ta muốn chết, ngươi cũng không giết chết được ta.
- Ngươi làm càn, người đâu!
Tử Đồng quát.
Nhưng nàng vừa dứt lời, lại không một người xông tới, thậm chí một chút động tĩnh cũng không có xuất hiện.
Thấy cảnh này, Tử Đồng biến sắc.
Chuyện gì phát sinh.
- Ngươi gọi người, là bọn hắn hả?
Bàn tay Mục Vân vung lên.
Oanh...
Lập tức, từng tiếng oanh minh vang lên.
Toàn bộ đại trướng triệt để tan rã.
Mà quanh mình, lần lượt từng thân ảnh cơ hồ đều bị chế phục.
Thấy cảnh này, Tử Đồng không còn lời nào để nói.
Tình huống như thế nào?
Nàng hoàn toàn mộng.
Sao lại xuất hiện loại chuyện này.
Theo đạo lý mà nói, Mục Vân hẳn là co đầu rút cổ bên trong Thiên Kiếm lâu, căn bản không dám xuất hiện.
Nhưng bây giờ, thế mà xuất hiện ở đây.
Làm sao có thể!
Mà quanh mình đều là đệ tử Thiên Kiếm lâu?
Nói đùa cái gì, Thiên Kiếm lâu thế mà xuất hiện nhiều đệ tử cảnh giới Huyền Tiên như vậy.
Không có khả năng.
Chỉ là hiện tại, Mục Vân hiển nhiên sẽ không cho Tử Đồng thời gian kinh ngạc.
- Tử Đồng tháp chủ, lần này, ta để Tử U Ngữ lưu lại là vì tốt cho ngươi, vì Tử Hoàng tháp, đừng toàn quân bị diệt trong tay Bích Lạc hoàng tuyền tông.
- Ngươi nói bậy!
Tử Đồng quát:
- Lần này không chỉ có Càn Khôn sơn trang cùng Hoàng Cực thế gia đến, Thái Hư tông cùng Xích Lôi điện, trong bóng tối còn có mấy tên trưởng lão cảnh giới Chân Tiên xuất thủ, Bích Lạc hoàng tuyền tông triệt để xong đời.
- Ồ? Thật sao? Không bằng chúng ta ở chỗ này chờ như thế nào?
Mục Vân cười nói:
- Như vậy đi, ngươi đã không tin, ta nghĩ chúng ta đánh cược một trận.
- Cái gì cược?
- Nếu quân đội liên minh an toàn trở về, Thiên Kiếm lâu ta mở ra sơn môn, thành tín bái phục, nếu bọn họ tan tác mà quay về, ngươi cần cùng ta liên thủ, chém tận giết tuyệt! Như thế nào?
- Ngươi nằm mơ?
- Xem ra ngươi không muốn tin tưởng, cũng không có cách nào.
Mục Vân vừa dứt lời, bàn tay vung lên.
Bành bành bành...
Lập tức, hai thân ảnh vút không mà tới.
Chính là Diệp Cô Tuyết cùng Tử Nha hai người.
Giờ khắc này, khí thế trên người hai người vô cùng cường hoành.
Trong nháy mắt, hai người đột nhiên xuất thủ, Tử Đồng đứng trong sân cảm giác được một cỗ khí thế bài sơn đảo hải, hướng về phía nàng đè ép mà đến, áp bách phản ứng của nàng.
Mà ngay hiện tại, Tử Đồng còn chưa nhìn ra sơ hở gì, một tiếng xé gió vang lên.
Mặt trước, phịch một tiếng nổ vang.
Một đạo ấn ký đắp lên hai má của nàng.
Ấn ký kia mang theo lực lượng mạnh mẽ, phong tỏa toàn bộ hết thảy khí tức quanh người nàng.
Hiện nay, Mục Vân có cảnh giới cửu phẩm Huyền Tiên, mà Tử Đồng, chính là cảnh giới nhị phẩm Chân Tiên.
Mặc dù chênh lệch rất lớn, thế nhưng lực lượng huyết mạch Mục Vân quật khởi, lực lượng cường hoành, Sinh Tử Ám Ấn có Diệp Cô Tuyết cùng Tử Nha phối hợp, muốn gieo xuống cũng không khó.
Gieo xuống ấn ký, khóe miệng Mục Vân hiện ra một vòng ý cười.
Theo hắn chưởng khống lực lượng huyết mạch càng mạnh, Sinh Tử Ám Ấn ma chú, càng thêm không có kẽ hở.
Ám ấn là mang theo lực lượng huyết mạch của hắn, trồng ở phía trên hồn phách của võ giả.
Một khi bất kỳ kẻ nào có bất kỳ dị động, hắn có thể nháy mắt giết chết.
Đây chính là tự tin của hắn về sự cường đại của Sinh Tử Ám Ấn.
- Hiện tại, chúng ta có thể hảo hảo đánh cược!
Mục Vân cười nói.
- Chơi chán chưa?
Diệp Cô Tuyết hiện tại khiển trách:
- Chỉ biết cược? Trước chuẩn bị kỹ càng, khi tàn binh bại tướng trở về, giết!
- Khụ khụ... n, tốt!
Mục Vân quay người, hạ lệnh cho Tử Đồng:
- Hiện tại, để người của ngươi thành thành thật thật chuẩn bị.
- Ta dựa vào cái gì nghe... Vâng!
Tử Đồng đang muốn phản kháng, thế nhưng đột nhiên, trong đầu dâng lên một cỗ ý niệm không bị khống chế, thế mà đáp ứng.
Vừa dứt lời, Tử Đồng đi ra bên ngoài.
Mà lúc này Tử U Ngữ lại trợn tròn mắt.
Nàng đương nhiên biết Mục Vân đã làm gì.
Thế nhưng Mục Vân có thể nào nắm giữ thủ đoạn cường đại như thế.
Mẫu thân của nàng là cảnh giới nhị phẩm Chân Tiên, nhị phẩm Chân Tiên ý vị như thế nào.
Nhưng lại cứng rắn bị Mục Vân khống chế.
Đây quả thực có chút khó tin.
- Tử U Ngữ, ngươi làm rất tốt!
- Ngươi đã đáp ứng ta, không làm hại mẫu thân của ta.
- Ta tổn thương nàng sao?
Mục Vân lại cười nói:
- Tự mình suy nghĩ đi, cùng ta ký kết Sinh Tử Ám Ấn đến bây giờ, thực lực của ngươi hẳn là đột nhiên tăng mạnh chứ nhỉ, nếu không dựa theo thiên phú của ngươi, thời gian mười năm, đề thăng hai phẩm, có khả năng sao?
- Ta...
Tử U Ngữ tự nhiên biết.
Mười năm này, cảnh giới của nàng đề thăng biểu lộ ra khá quỷ dị.
Lúc đầu, nàng cho rằng những thứ này chỉ là ngoài ý muốn, nhưng bây giờ xem ra, tựa hồ không phải.
Mà là tác dụng của Mục Vân.
Nội tâm Tử U Ngữ có minh ngộ.
Đây hết thảy, đều là Mục Vân đã kế hoạch tốt.
...
Cùng nhất thời, đám người Hoàng Cực lão tổ, Sở Lăng Thiên xuất phát hướng về phía Bích Lạc hoàng tuyền tông.
Toàn bộ Bích Lạc tiên sơn bị màn đêm bao phủ, lộ ra khá u ám.
- Các ngươi cảm giác kỳ quái không? Tử Đồng thế nào đột nhiên muốn lưu lại!
Hoàng Cực lão tổ cẩn thận hỏi.
- Ai biết!
Sở Lăng Thiên lại nói:
- Đoán chừng lão bà này sợ xuất hiện cái gì ngoài ý muốn.
- Ngoài ý muốn?
Hoàng Cực lão tổ cười nói:
- Có thể có cái gì ngoài ý muốn?
- Quỷ mới biết, ha ha...
Bạn cần đăng nhập để bình luận