Vô Thượng Thần Đế

Chương 2009: Vạn người triều bái (1)

Mục Vân lại ho khan một cái, nói:
- Đã giao phó xong với Bích Lạc hoàng tuyền tông, Càn Khôn sơn trang, quy về chúng ta, Hoàng Cực thế gia quy về Bích Lạc hoàng tuyền tông.
- Bắt đầu từ hôm nay, Thiên Kiếm lâu chúng ta dời xa Nam Cực chi địa, đi tới bên trong Càn Khôn sơn mạch, an tông định phái, ít ngày nữa đi tới bên trong Cửu Tiên các thỉnh cầu Cửu Tiên các trở thành Bạch Ngân cấp thế lực.
Mục Vân nói xong, mọi người bên trong đại sảnh cổ vũ không thôi.
Bọn hắn không ngừng tu hành, vì là một màn hiện tại.
Thiên Kiếm lâu muốn quật khởi.
- Mục huynh, chuyện bên Càn Khôn sơn trang đang được xử lý, bất quá chỉ sợ ít nhất cần thời gian một năm trù bị.
- Cái này không có vấn đề, một năm thì một năm.
- Vâng!
Mục Vân nhìn đám người, lần nữa nói:
- Ta biết, trong lòng mọi người có khả năng không quá nguyện ý rời đi, bất quá Bích Lạc hoàng tuyền tông hứa hẹn, cho chúng ta năm kiện Hồn giai Tiên khí, tiện thể lấy một ít đan dược bù đắp, đến Càn Khôn sơn mạch, sẽ thiết trí trận pháp mới cho chúng ta.
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, khuôn mặt đám người mới lộ ra tươi cười.
Năm kiện hồn giai Tiên khí, thêm đan dược, trận pháp hoàn thiện, một đầu linh mạch tổn thất, bọn hắn ngược lại cũng có thể tiếp nhận.
- Hảo, chuyện đại khái đến nơi đây kết thúc.
Mục Vân chậm rãi nói:
- Bất quá, mọi người cũng không thể thư giãn, phải biết, chúng ta ngày sau tiến vào bên trong Càn Khôn sơn mạch, bên cạnh tương cận là Thái Hư tông, tông môn mặc dù tổn thất mấy vị cao thủ cảnh giới Chân Tiên, thế nhưng căn cơ vẫn còn, chúng ta so với bọn hắn thì còn quá tuổi trẻ.
- Vâng!
- Vâng!
Lập tức, đám người chắp tay.
Mục Vân lại mang theo Diệp Cô Tuyết rời khỏi đại điện.
Hoa một tiếng, đột nhiên vang lên, sau khi hai người rời đi đại điện, toàn bộ đại điện triệt để ồn ào náo động.
- Mẹ nó, Mục Vân làm sao ở cùng Diệp Cô Tuyết rồi...
- Trời mới biết, cái này mẹ nó... Khó tin quá đi.
- Ta sát, sẽ không phải Diệp Cô Tuyết ỷ vào thực lực mình mạnh hơn Mục Vân, dùng sức mạnh với Mục Vân đó chứ?
- ...
Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại điện nhao nhao vang lên tiếng nghị luận.
Mà hiện tại, Mục Vân cùng Diệp Cô Tuyết hai người lại đi thẳng tới phía trong gian phòng sau bên.
- Diệp tỷ tỷ, ta rất buồn bực một việc, vạn năm trước, thực lực của ngươi đã đến cảnh giới Đại La Kim Tiên, nhưng bây giờ, vì cái gì... Vẻn vẹn mới đến cảnh giới Chân Tiên!
Mục Vân ngồi bên giường, nhìn Diệp Cô Tuyết hỏi.
- Tông môn hủy diệt, ta bị thương nặng, cơ hồ hồn phi phách tán, cho nên thời gian vạn năm qua, ta cơ hồ đang chữa trị chân hồn của mình, bất quá bây giờ đã ổn.
Diệp Cô Tuyết mỉm cười nói:
- Lần gần đây nhất chữa trị chân hồn, ngày sau, cảnh giới của ta sẽ từng bước đề thăng, cuối cùng đến cảnh giới đỉnh phong.
- Thế thì tốt!
Mục Vân gật đầu nói:
- Còn có... Tin tức của đại sư huynh không?
Lắc đầu, Diệp Cô Tuyết mới nói:
- Từ khi trận chiến diệt môn, chúng ta đều mất đi tung tích, đại sư huynh... Không biết tung tích, mà về sau ta thả ra tin tức, cũng không tìm được, chỉ sợ...
Nghe đến lời này, ánh mắt Mục Vân mang theo một tia lạnh lùng.
Đại sư huynh...
Trong đầu của hắn hiện ra hình ảnh của một nam tử.
Nghiêm túc thận trọng, thậm chí còn có chút lạnh mạc.
Thế nhưng đối đãi hắn cùng Diệp Tuyết Kỳ lại là quan tâm đầy đủ.
Thời điểm kia, đại sư huynh không ít lần giúp hắn giải quyết phiền phức. Nhưng bây giờ, đại sư huynh lại biến mất không thấy gì nữa, vô cùng có khả năng lọt vào sát thủ...
Mục Vân không thể không tức giận, thực lực mình hiện tại còn quá thấp.
Dù cho thời gian hai mươi năm đến cảnh giới cửu phẩm Huyền Tiên, thế nhưng thực lực đề thăng vẫn vô cùng chậm chạp.
Trên Huyền Tiên, chính là Chân Tiên.
Kim Tiên cường giả.
Cự đầu cảnh giới Đại La Kim Tiên.
Đám lão ngoang đồng cảnh giới Tiên Vương đăng phong tạo cực.
Những cảnh giới này cần hắn một bước đi cải biến chính mình.
...
Bích Lạc tiên sơn, bên trong Bích Lạc hoàng tuyền tông.
Mục Vân sớm đã rời đi, nhưng Bích Thanh Ngọc vẫn ngồi ở bên trong tửu lâu.
Một ngày một đêm, tựa hồ cũng chưa hề nhúc nhích.
Từ từ, một thân ảnh chậm rãi xuất hiện.
Chính là Bích Trung Thiên.
- Cha!
Bích Thanh Ngọc đứng dậy, thi lễ một cái.
- Ừm!
Mặt Bích Trung Thiên không có chút nào biểu lộ.
- Cha, ta vẫn không rõ, vì cái gì muốn cho Mục Vân cùng Diệp Tuyết Kỳ nhận nhau?
Bích Thanh Ngọc chậm rãi nói.
Nàng biết, mình hôm qua một phen nói chuyện đã để Diệp Tuyết Kỳ và Mục Vân không còn ngăn cách, chỉ sợ Mục Vân sẽ nó ra thân phận của mình.
Muốn để Diệp Tuyết Kỳ tin tưởng, Mục Vân hẳn là có biện pháp.
- Tông chủ đã chờ không nổi.
Bích Trung Thiên chậm rãi nói:
- Gần đây, tông chủ có thể rời đi một đoạn thời gian rất dài, hắn không ở đây, chúng ta nhất định phải treo lên mười hai phần tinh thần, cam đoan không xuất hiện ngoài ý muốn.
- Chẳng lẽ hiện tại muốn để Mục Vũ bái nhập đến Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn?
Bích Thanh Ngọc kinh ngạc.
- Ngươi cho rằng thế nào?
Bích Trung Thiên cười khổ nói:
- Chủ yếu là tông chủ không nghĩ tới thực lực của Mục Vân đề thăng nhanh như vậy, điểm quan trọng nhất là, hiện tại Mục Vân, là... Tuyệt thế Thánh Nhân, không còn là Thiên Thánh tư chất.
- Cái gì?
Nghe đến lời này, Diệp Tuyết Kỳ sững sờ.
Điểm này quả thực để người không thể tin được.
- Được rồi, không cần kinh ngạc!
Bích Trung Thiên cười nói:
- Trên người hắn phát sinh dấu vết lớn hơn nữa, ta cũng sẽ không kinh ngạc.
- Việc này cần chậm rãi chuẩn bị, Cửu Tiên các đã biết tin tức về Mục Vân, chỉ sợ Vương Tâm Nhã cũng sẽ gặp Mục Vân trong ít ngày nữa, lần này, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chuẩn bị mời chào đệ tử bên trong toàn bộ Kiếm Vực, Mục Vân lần này có thể tiến vào Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, cách hắn cũng càng tiến một bước gần đến lúc hoàn thành kế hoạch của mình, mà đại kế của tông chủ cũng có thể bắt đầu thi triển.
- Lần này tông chủ trở về, là vì...
- Không sai!
Bích Trung Thiên chậm rãi nói:
- Tông chủ một mực ở trong tiên giới, những tên kia bắt đầu không ở yên, dù sao, đại bản doanh vẫn cần tông chủ tọa trấn, tông chủ một mực tại Tiên giới, đám lão ngoan đồng của Mục tộc đã có phần chống đỡ không nổi cục diện.
- Cho nên, chúng ta càng muốn dốc hết toàn lực.
- Vâng!
- Đúng rồi, việc này ngay cả Mục Vân cũng không biết, chỉ có ngươi ta cha con hai người, cùng với hai vị hộ pháp của tông chủ là Nhậm Cương Cương cùng Cừu Xích Viêm biết được, nhớ lấy.
- Nhị Ngục Vương cùng tam Ngục Vương cũng không biết?
Bích Trung Thiên lần nữa nói:
- Bọn hắn chỉ biết, Mục Vân là Tiên Vương kiếp trước, cũng không biết, thân phận thật sự của Mục Vân, chuyện này, không được tiết lộ, nếu không, chỉ sợ có người Thần giới sẽ cấp thiết muốn lấy mệnh của thiếu tông chủ.
- Ta biết!
Bích Thanh Ngọc thở dài nói:
- Phu nhân kia của tông chủ đâu?
Vừa nghe lời này, khí tức cả người Bích Trung Thiên trở nên lạnh lẽo.
- Chuyện của chủ mẫu đại nhân, tộc trưởng chưa bao giờ nhắc tới, ngươi cũng không cần hỏi nhiều, hiểu chưa?
- Vâng!
Bích Thanh Ngọc biết, nàng cùng phụ thân, tông chủ, cùng với Cừu Xích Viêm cùng Nhậm Cương Cương mấy người có thân phận khác biệt.
Cho nên mang việc, bọn hắn nhìn thấu, thế nhưng, người bên ngoài nhìn không thấu.
- Cừu Xích Viêm hiện tại ở nơi nào?
- Hắn tự nhiên có chuyện của hắn muốn đi làm, ngươi đừng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận