Vô Thượng Thần Đế

Chương 2024: Kiếm Thánh Lục Thanh Phong (2)

Bên trong tứ đại Hoàng Kim cấp thế lực, không cần phải nói, đệ tử đến cảnh giới Chân Tiên, không có một vạn, cũng có mấy ngàn.
Về phần bên trong Bạch Ngân cấp thế lực bọn hắn riêng phần mình quản hạt, yêu cầu này sẽ thiếu đi.
Nhưng dù vậy, vẻn vẹn đệ tử bốn đại tông môn, cộng lại cũng hơn vạn người.
Cái này còn không có tăng thêm những thiên tài đệ tử một mình tu hành.
Toàn bộ Kiếm Vực, sao mà mênh mông, nhân số dùng ức tính toán, yêu cầu như vậy, rất không hợp thói thường, nhưng lại cũng không phải đại biểu không ai có thể đạt tới.
Mục Vân tin tưởng, lần này thả ra điều kiện, chỉ sợ toàn bộ Kiếm Vực sẽ đản sinh ra tân tấn thiên tài người này đến người khác.
Mục Vân đã biết điều kiện, hiện tại chỉ đợi đến báo danh, sau đó tham gia so tài là đủ.
Ở Thiên Kiếm lâu một năm, Mục Vân không ngừng nắm giữ công pháp vũ kỹ của mình, muốn có được lĩnh ngộ, thẳng đến một ngày, một vị khách ngoài ý liệu đến thăm.
Bích Thanh Ngọc.
Giống như quá khứ, dáng người Bích Thanh Ngọc cao gầy, một thân váy áo bó sát nổi bật thân hình mỹ lệ.
- Bích tông chủ đến thăm, khẳng định có tin tức gì?
- Không có chuyện thì không thể tới nhìn ngươi một chút?
Bích Thanh Ngọc cười nói:
- Hai vị tri kỷ động lòng người của ngươi hiện tại không ở đây?
Hai vị tri kỷ động lòng người?
Mục Vân khẽ giật mình, sáng tỏ, Bích Thanh Ngọc nói Vương Tâm Nhã cùng Diệp Tuyết Kỳ.
Xem ra, Bích Lạc hoàng tuyền tông thật sự rất linh thông tin tức.
- Nếu bọn hắn có ở đây, ta thực sự không dám tới Thiên Kiếm lâu ngươi đâu.
- Bích tông chủ đẹp như vậy, có cái gì sợ hãi?
Mục Vân cười cười.
- Lần này ta đến là vì báo cho ngươi, lần này Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chuẩn bị tiến hành thí luyện ở nơi nào.
- Ồ? Xem ra Bích tông chủ ngươi đã biết.
Bích Thanh Ngọc không giải thích nhiều, chậm rãi nói:
- Lần này, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn sẽ tuyển chọn ngoại môn đệ tử, cùng đệ tử tứ đại Hoàng Kim cấp thế lực đi tới một chỗ.
- Đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn cũng muốn đi?
- Bất quá khác biệt dĩ vãng, đây là ý của cao tầng Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, có tầng ý nghĩ khác.
- Ồ? Có ý tứ gì?
Mục Vân lần nữa khó hiểu.
- Lần này tham gia thí luyện, đệ tử ngoại môn Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn đều từ cảnh giới ngũ phẩm Chân Tiên xuống phía dưới, những đệ tử này trên thực tế đều là một ít đệ tử lạc hậu bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
- Để bọn hắn tham gia, tương đương với đánh nhau chết sống cùng đệ tử thế lực khác, cũng coi như chọn lựa hai lần, là khôn sống mống chết.
Vừa nghe lời này, Mục Vân sáng tỏ.
Đưa những bên trong đệ tử tông môn có tu vi đề thăng chậm chạp, hoặc tiềm lực hao hết vào lần nữa thí luyện cùng đệ tử mới chọn so tài, mạnh được yếu thua.
Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chơi chiêu này quả thật rất hay.
- Cho nên lần này, đoán chừng đệ tử tham gia thí luyện nói ít cũng có mười vạn người.
Bích Thanh Ngọc cười nói:
- Cho nên, lần này Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn lựa chọn một vị trí rất tốt.
- Chỗ nào?
- Thánh mộ.
- Thánh mộ?
- Đúng, thánh mộ!
Bích Thanh Ngọc cười nói:
- Rất ít người biết nơi này, nhưng phàm là người biết nơi đây, hoặc là lão ngoan đồng vạn năm trước, hoặc là... Người chết.
Vừa nghe lời này, Mục Vân càng thêm không hiểu.
- Không biết Mục tiên sinh có biết, vạn năm trước, một đời Kiếm Thánh —— Lục Thanh Phong.
Lục Thanh Phong.
Mục Vân lộp bộp một tiếng.
- Một đời Kiếm Thánh Lục Thanh Phong, trước kia chính là đồ đệ của Diệt Thiên Viêm, mà bên trên một mạch kiếm đạo, được xưng là một vị đồ nhi mạnh nhất, người xưng Thanh Sơn Kiếm Thánh.
- Không sai, đúng là hắn.
Bích Thanh Ngọc chậm rãi nói:
- vị Trí thí luyện lần này chính là mộ huyệt của Lục Thanh Phong Kiếm Thánh.
Két...
Vừa nghe Bích Thanh Ngọc nói lời này, chén nước trong tay Mục Vân rơi xuống đất.
- Thế nào rồi?
- Lục Thanh Phong... Chết rồi?
Làm sao có thể.
Mục Vân khó tin.
Lục Thanh Phong cho tới nay thu được chân truyền của Diệt Thiên Viêm.
Có thể nói, Diệt Thiên Viêm đối với hắn như con đẻ, mà mình rất có cảm giác kiêu ngạo đối với vị sư huynh này.
Lục Thanh Phong ở bên trong, sư tôn một trăm cái yên tâm, thế nhưng hắn ra ngoài xông xáo, sư tôn là một trăm cái lo lắng.
Nhưng Mục Vân vẫn nhớ kỹ, thiên phú của Lục Thanh Phong kiếm về đạo có thể nói độc lĩnh phong hoa.
Năm đó hai người đều ở Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, khi Diệt Thiên Viêm còn, Lục Thanh Phong cơ hồ mỗi lần so tài trong tông môn đều chiếm hạng cao.
Về sau càng đi theo sư tôn, ở bên trong Diệt Thiên kiếm tông, có thể nói là chiếm lấy địa vị vô cùng quan trọng.
Mà lần trước, hắn trước kia hỏi thăm Diệp Tuyết Kỳ, Diệp Tuyết Kỳ lại không biết tung tích đại sư huynh.
Hiện tại làm sao có thể chết rồi?
- Thánh mộ ở đâu?
- Vị trí cụ thể không được biết, chỉ có Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn biết đến cùng ở nơi nào đi.
Bích Thanh Ngọc cười nói.
Nàng tựa hồ nhìn thấy bộ dáng Mục Vân không bình tĩnh, trong lòng có chút ý nghĩ, thế nhưng tuyệt không mở miệng.
- Đa tạ đã báo.
Mục Vân chắp tay nói.
Hắn đã tiếp thụ qua tư vị một lần mất đi hảo huynh đệ, không muốn lại tiếp nhận lần thứ hai, nhưng bây giờ, hết lần này tới lần khác lại muốn tiếp nhận.
Lục Thanh Phong như cha như huynh, sao lại chết đây.
- Nhìn Mục tiên sinh tựa hồ không thoải mái?
- Ừm.
Mục Vân nhẹ gật đầu, nói xin lỗi:
- Gần đây bởi vì một mực khổ tu, ngược lại có phần không nhớ căn bản, thật có phần không thoải mái.
- Tiểu nữ tử trước cáo từ, đến thời điểm đó, Bích Lạc hoàng tuyền tông chúng ta sẽ có một ít đệ tử tham gia khảo hạch, cùng một chỗ đi tới Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, như thế nào?
- Ừm.
Bích Thanh Ngọc chậm rãi rời đi.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, Mục Vân chán nản đứng dậy.
Từ lần trước biết được Huyết Kiêu bỏ mình, đây là lần thứ hai.
Lần thứ hai, loại tuyệt vọng kia, loại đau thấu tim gan kia để hắn không thể thở nổi.
Lần đầu tiên, không thể tách rời quan hệ cùng Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn,.
Lần thứ hai, vẫn như thế.
- Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, Mục Vân ta đời này, không diệt môn các ngươi, uổng làm người.
Lời nói âm lãnh dần dần lan tràn, nhiệt độ bên trong đại điện bỗng nhiên giảm xuống.
Mục Vân cầm kiếm đi tới hậu sơn Thiên Kiếm lâu.
Vung ra một cái, kiếm mang lăng lệ chém vào phía trên phong sơn.
Từng tiếng ầm ầm liên tục vang lên, toàn bộ đám người Thiên Kiếm lâu, bị chấn động kinh hô không thôi.
Xảy ra chuyện gì?
Có người xâm lấn?
...
Mà so với Mục Vân đột nhiên bạo khởi bên trong Thiên Kiếm lâu, bên ngoài Thiên Kiếm lâu, Bích Thanh Ngọc quay người.
- Làm gì nói cho hắn những chuyện này?
Tử bào nam tử đứng bên cạnh nàng, hơi mở lời.
- Kiếm Phong Tiên.
Bích Thanh Ngọc đột nhiên nói:
- Muốn làm chuyện tốt thì phải có công cụ tốt, hiện tại Mục Vân chính là một thanh lợi khí, không rèn luyện tốt, sao có thể chứ?
- Tông chủ có ý là, tìm đường sống trong chỗ chết, nếu không, Bích Lạc hoàng tuyền tông xuất thủ chúng ta diệt Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, để hắn trở lại Vân Minh, đắc ý làm minh chủ?
Nghe được lời Bích Thanh Ngọc, Kiếm Phong Tiên khẽ giật mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận