Vô Thượng Thần Đế

Chương 2056: Cửu Trọng Tháp

Nhưng Tần Hàn cũng không có khả năng nắm giữ thực lực một kích chém giết hắn, Mục Vân hiện tại cũng không lo lắng, ngồi chung một chỗ.
- Ngươi nghe qua tên của ta?
- Đúng thế đúng thế.
Tần Hàn kích động nói:
- Khó lường, Thiên Thánh tư chất, ngắn ngủi thời gian mấy chục năm, đã đến thực lực cảnh giới mà chúng ta nổ lực mấy trăm năm mới đạt tới, tên của ngươi, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn đều chú ý, thậm chí có người điều tra bối cảnh của ngươi, đến từ nơi đâu, còn có người nói ngươi và Minh chủ Vân Minh đã chết vạn năm kia có quan liên đây.
Tần Hàn nói tới nói lui, líu lo không ngừng.
Bá một tiếng vang lên, trong lúc hai người trò chuyện, một tiếng xé gió vang lên.
Tiểu Thất xuất hiện bên người Mục Vân.
- Oa oa oa... Cha, đồ ăn ăn ngon như vậy, người thế mà không đánh thức ta, cha ngươi thật là xấu.
Tiểu Thất thò ra một đôi tay nhỏ, đoạt lấy đùi thỏ trên tay Tần Hàn, từng ngụm từng ngụm bắt đầu ăn.
Đây chính là chất thịt tiên thú, lúc đầu đã rất mỹ vị, dù không có hương liệu phụ trợ, ăn vào cũng rất thơm.
Miệng Tiểu Thất nhỏ tuy nhỏ, thế nhưng bẹp bẹp, chỉ chốc lát đã ăn xong.
Thấy cảnh này, Tần Hàn vỗ vỗ đầu Tiểu Thất, cười nói:
- Không nghĩ tới, ngươi lại có một linh sủng đáng yêu như thế.
- Phi!
Nghe đến lời này, Tiểu Thất lại xì một tiếng khinh miệt nói:
- Ta không phải linh sủng của cha, cũng không phải khế ước tiên thú của cha, ta là nữ nhi của cha.
- Nữ nhi?
Nghe đến lời này, Tần Hàn nhìn Tiểu Thất tràn ngập hiếu kì.
- Đến, cho ngươi thêm một cái đùi thỏ.
Tiểu Thất tiếp nhận đùi thỏ, vui sướng hưởng thụ.
Mục Vân nhìn nam tử kỳ quái trước mắt.
Tần Hàn, đệ tử phong ba mươi Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn tam.
Nhìn qua không giống như Lộ Viễn, hành sự tàn nhẫn, nhìn càng giống là một tiểu đệ tử.
Thế nhưng Mục Vân đến bên cạnh lại có thể rõ ràng cảm giác được, gia hỏa này có thực lực khủng bố.
Như thế mới thực sự quái dị.
Mục Vân hiện tại ngồi bên trên hòn đá, không mở miệng.
Giữa hai người, yên tĩnh một trận.
Chỉ có từng đạo huyết tuyến tung bay theo gió dưới bầu trời đêm, tản ra quỷ dị khí tức để người ta nhìn không thấu.
- Ngươi chẳng lẽ không hiếu kỳ với ta sao?
- Hiếu kì? Vì cái gì hiếu kì?
Mục Vân hỏi ngược lại.
- Ta đến từ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, xuất hiện ở nơi này lẻ loi một mình, ngươi có phải nên hỏi ta chút gì, thí dụ như... Lần này Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn phái ra đệ tử, đều nói là cảnh giới chỉ đến ngũ phẩm Chân Tiên, nhưng ngươi hẳn nhìn ra, ta không chỉ là ngũ phẩm Chân Tiên.
- Cái này à....
Mục Vân cười nói:
- Ta đã là biết vì cái gì.
- Vì cái gì?
- Bởi vì Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn các ngươi muốn hủy diệt một ít đệ tử tham gia khảo hạch lần này, không đến mức chém tận giết tuyệt dù, thế nhưng tuyệt đối phải có gió tanh mưa máu, cho nên không có gì tốt để hỏi.
Nghe đến lời này, Tần Hàn ngược lại sững sờ.
- Làm sao ngươi biết?
- Bởi vì Lộ Viễn đi bị ta giết.
Vừa nghe lời này, Tần Hàn nhìn Mục Vân mang theo vài phần rung động, mấy phần khó tin, mấy phần bội phục.
- Ngươi thật đúng là ngoài dự liệu.
Tần Hàn cười cười, nói:
- Vậy ngươi nói cho ta, không sợ ta giết ngươi.
- Đầu tiên, ta không có cảm giác đến sát ý của ngươi, tiếp theo, ngươi muốn giết ta, cho dù ta không phải đối thủ, đào tẩu, vẫn có thể.
- A, thúc thúc muốn giết cha?
Tiểu Thất giơ đùi thỏ, khẽ nói:
- Thúc thúc là người xấu.
- Ta không có.
Tần Hàn khoát tay nói:
- Thật ra lần này, ta là đệ tử phụ trách dẫn đầu phong ba mươi, chỉ là, loại chuyện này, ta thực sự không làm được, cho nên mới đến đây nhàm chán nướng thịt ăn... Đến mức những người khác, bọn hắn hiện tại chỉ sợ đã bắt đầu...
Nghe đến lời này, Mục Vân trì trệ.
Tần Hàn càng thêm kỳ quái.
- Hảo, dù sao ta sẽ không giết ngươi, ngươi cũng sẽ không giết ta, đổi chủ đề đi.
Tần Hàn lần nữa nói:
- Ngươi cũng đã biết, thiên thượng huyết tuyến đến cùng là chuyện thế nào?
Ngẩng đầu nhìn bầu trời, Mục Vân lắc đầu.
- Không biết, ngươi có nghe qua một thế lực hay không! Thế lực gọi là Cửu Trọng Tháp, bên trong có một kiện báu vật, tên Cửu Trọng Linh Tháp.
Vừa nghe Tần Hàn nói lời này, Mục Vân trì trệ.
Hắn chưa từng nghe qua Cửu Trọng Tháp, nhưng hắn lại biết Cửu Trọng Linh Tháp.
Bên trong Ám Huyền thạch tràng Nhất Diệp kiếm phái phát hiện một tòa tháp, chính là Cửu Trọng Linh Tháp, thế nhưng lúc trước kia Lâm trưởng lão nói cũng không phải Cửu Trọng Tháp, mà là chí bảo đã biến mất của một Thanh Đồng cấp thế lực à.
Cửu Trọng Tháp sao?
Mục Vân đột nhiên nghĩ đến, ngày đó bên trong Ám Huyền thạch tràng, Cửu Trọng Linh Tháp lao nhanh mà ra, Vô Cực Ngạo Thiên cùng thân tháp hòa làm một thể, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.
Chẳng lẽ...
Vô Cực Ngạo Thiên tại nơi này?
- Cửu Trọng Linh Tháp, nói là linh tháp, gọi là ma tháp càng tốt hơn.
Tần Hàn tiếp tục nói:
- Tương truyền, tháp chủ Cửu Trọng Tháp chính là một vị cường giả không biết tên, Cửu Trọng Linh Tháp là do hắn trong lúc vô tình phát hiện.
- Có thể nói tháp này tập kết hơn tính mệnh của trăm triệu người, dùng sát khí ngất trời cùng quỷ khí, dành dụm lên.
- Tháp chủ Cửu Trọng Tháp dựa vào sát khí cùng quỷ khí, tu luyện cường công, thực lực đột nhiên tăng mạnh, nhưng vạn năm trước, Cửu Trọng Tháp diệt vong, Cửu Trọng Linh Tháp biến mất không thấy gì nữa.
- Bất quá theo ta hiểu biết, Cửu Trọng Linh Tháp hiện thế, nếu như xuất hiện trên chiến trường tử thương thảm trọng, có thể dẫn động thiên xu huyết tuyến, thiên xu huyết tuyến hút huyết dịch, không ngừng tăng cường, gia cố uy lực thân tháp.
- Từ những thứ này không khó coi ra, có người mang theo Cửu Trọng Linh Tháp tiến vào thánh mộ.
Vừa nghe lời này, Mục Vân khẽ giật mình.
Chẳng lẽ là Vô Cực Ngạo Thiên?
- Làm sao ngươi biết những chuyện này?
Mục Vân nhìn Tần Hàn, càng thêm khó tin.
Cho dù hắn có phần nhìn không thấu thực lực Tần Hàn, thế nhưng hắn cũng có thể nhìn ra, gia hỏa này không đến cảnh giới Kim Tiên, tuyệt đối không phải loại người có thể hiểu đến cấp độ này.
- Ta đương nhiên biết.
Tần Hàn cười nói:
- Bởi vì phụ thân ta chính là phong chủ phong ba mươi, Tần Vô nhai.
Vừa nghe lời này, Mục Vân nhìn trước mắt người càng thêm cẩn thận.
Câu câu trong lời gia hỏa này nói đều mang theo hương vị nhìn xa trông rộng, thì ra là thế.
- Hắc hắc, bất quá ngươi cũng không khẩn trương, Mục Vân, ta nghe qua đại danh của ngươi, cũng coi như hiểu rõ ngươi, thật ra Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn cũng có phần chú ý ngươi, lần này không có ngoài ý muốn, ngươi khẳng định có thể tiến vào Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Nghe đến lời này, Mục Vân không có mở miệng.
- Khụ khụ, đến thời điểm đó, nếu có hứng thú, có thể tới phong ba mươi, ta tin tưởng chúng ta có thể trở thành bằng hữu.
Tần Hàn vừa dứt lời, nói:
- Vì hữu nghị về sau, bây giờ ta có thể nói cho ngươi một chuyện, thiên xu huyết tuyến kia có uy lực vô tận, làm không tốt, tất cả chúng ta đều sẽ chết ở chỗ này, ngươi cẩn thận một chút.
Sao lại thế!
Nghe đến lời này, Mục Vân lại không tin.
Nếu quả thật như vậy, sao Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn có thể có thể khoan nhượng loại chuyện này phát sinh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận