Vô Thượng Thần Đế

Chương 2070: Trời Sinh Huyết Nhân

Mục Vân không chút khách khí, thu Diệt Hồn Đạn, quay người rời khỏi đại điện.
Lần này, có thể nói giải quyết vấn đề khẩu phần lương thực của Tiểu Thất, mà mười khỏa Diệt Hồn Đạn dùng phòng thân, cực kỳ thích hợp.
Bên trong thánh mộ, mạnh nhất cũng là võ giả cảnh giới Chân Tiên, thi triển Diệt Hồn Đạn, có thể nói thích hợp nhất.
Đi ra đại điện, hai mươi mấy người còn lại vẫn đang chờ.
Mục Vân vung tay lên, nói:
- Đi thôi!
Nghe đến lời này, mọi người gật đầu.
Lần này, bọn hắn triệt để bị Mục Vân thể hiện ra sự lợi hại thần phục.
Cũng vì mình kịp thời thu lại lòng tham của mình mà cảm thấy may mắn.
- Mục công tử, chúng ta bây giờ đi nơi nào? Là trở lại bên trong đường hầm, giải cứu vị đại năng kia sao?
Thánh Như Ý chậm rãi hỏi.
- Giải cứu vị tiền bối kia, thực lực ta bây giờ không đủ, cần đề thăng, hơn nữa còn cần chuẩn bị một vài thứ, tạm thời không đi.
- Vậy chúng ta đi chỗ nào?
Mục Vân đi ra đại điện này, nhìn về phía trước, chậm rãi nói:
- Đi Kim khu.
Kim khu?
Ba người không hiểu.
Mục Vân bắt đầu giảng thuật âm mưu của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
- Đáng ghét!
Thánh Như Ý quát:
- Thánh Nho thế gia chúng ta là môn hạ của Sinh Tử tông, trung thành cảnh cảnh, mà Sinh Tử tông cũng tuyệt không hai lòng đối với Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn thế mà muốn làm như vậy.
- Vững chắc địa vị bản thân, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn làm như thế hoàn toàn không xem chúng ta như thuộc hạ, mà xem như đang bồi dưỡng nô lệ!
Hạ Sâm cũng không cam.
- Nô lệ?
Mục Vân hiện tại lại cười nói:
- Ngươi quá đề cao mình, có lẽ trong mắt bọn hắn, các ngươi chỉ là súc sinh, tùy ý giết, giống như các ngươi đối đãi Thanh Đồng cấp thế lực cùng Phàm Thiết cấp thế lực thuộc hạ.
- Trong tiên giới, mạnh được yếu thua phát huy vô cùng tinh tế, Kiếm Vực phân chia từng thế lực, ý đồ càng rõ ràng hơn.
Mục Vân cười nói:
- Cho nên, không cần so đo, phẫn nộ những chuyện này, không muốn bị người khác nuôi nhốt, vậy đi nuôi nhốt người khác.
Nghe đến lời này, mấy người đều trầm mặc.
Mục Vân nói rất có đạo lý, bọn hắn không cách nào phản bác.
Thế giới này tóm lại là nhìn thực lực cá nhân, không có thực lực, xem như bị ức hiếp, cũng không có quyền lợi biện bạch.
- Mục công tử, dựa theo ngươi nói, bên trong Kim khu chính là một ít đệ tử đỉnh tiêm mà các phong của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chọn lựa ra, cũng đều ở cảnh giới bát phẩm, cửu phẩm Chân Tiên.
- Những đệ tử kia, tha thứ ta nói thẳng, bằng vào thực lực chúng ta bây giờ, không cách nào ngạnh kháng.
Thánh Như Ý mở lời:
- Chẳng bằng, chúng ta trước tiến vào bên trong Hỏa khu, y theo hiện tại đến xem, đám người Thượng Viễn đều là lục phẩm Chân Tiên, đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn bên trong Hỏa khu cũng hẳn là lục phẩm Chân Tiên làm chủ.
Nghe đến lời này, Mục Vân châm chước một lát.
Vừa muốn mở miệng, đột nhiên, ngẩng đầu, sắc mặt kinh biến.
Nói đúng ra, sắc mặt của hắn kinh biến còn không bằng trình độ thiên không đang thay đổi.
Toàn bộ bầu trời hiện tại giống như bị nhiễm huyết hồng nửa bầu trời.
Đây là cảnh tượng lúc đầu, cũng không để người kinh ngạc cùng ngoài ý muốn.
Thế nhưng, bên trong thiên không máu nhuộm đỏ lè, lần lượt từng thân ảnh toàn thân huyết hồng, quần áo đều bị máu tươi nhiễm đỏ, từng người nhe răng nhếch miệng, giống như thi thể biến dị, từ trên trời giáng xuống.
Một màn này, nào chỉ Mục Vân chấn kinh, đám người Thánh Như Ý sớm đã trợn mắt hốc mồm.
Những huyết nhân kia vậy mà là do từ những huyết tuyến trên trời giáng xuống đản sinh ra.
Số lượng quả thực là phô thiên cái địa.
- Đi!
Không kịp nghĩ nhiều, Mục Vân dẫn theo đám người rút lui khỏi nơi đây.
Nếu bị những đám huyết nhân vây quanh, chỉ sợ tất cả bọn họ đều muốn nằm lại chỗ này.
Chủ yếu là số lượng huyết nhân thực sự nhiều lắm.
Thật ra không cần Mục Vân la to, mọi người đã bắt đầu chuẩn bị co cẳng chạy.
Nhìn đám huyết nhân phủ đầy bầu trời, căn bản không phải dùng vạn để tính toán.
Mọi người đi sát đằng sau Mục Vân, tuyển chọn một phương hướng, lao vùn vụt rời đi.
Mà cùng lúc đó, những huyết nhân kia dọc theo huyết tuyến rơi xuống, từng người mang theo khí tức khiến người ta sợ hãi.
Vụt...
Từng khí tức màu máu lóe lên, nhóm huyết nhân vung tay, từng binh khí xuất hiện trong tay.
Có đao, có kiếm, có thương, có giản...
Đủ loại, muôn hình muôn vẻ.
Chỉ là những tên kia hiển nhiên kẻ đến không thiện, huyết khí lăn lộn toàn thân từng người.
Đám người bắt đầu chạy trốn, chỉ là mạn địa đầy trời, khắp nơi đều có huyết nhân hạ xuống, gặp gỡ là sớm muộn.
Mà bên này, Mục Vân cũng mang theo đám người bắt đầu rút kiếm phòng bị.
Ầm ầm...
Nương theo những huyết nhân buông xuống, cơ hồ nháy mắt, đại địa run rẩy.
Từng huyết nhân cầm đao kiếm trong tay, giết đến.
Không có bất kỳ lời gì để nói.
Mục Vân hiện tại cũng lười nhác nói nhảm, xuất thủ công kích.
Từng tiếng ầm ầm, liên tục.
Nhưng một ít đệ tử quá kinh hãi, thậm chí quên đi nên như thế nào phản kháng, bị đao kiếm chặt thành thịt nát.
Có thể nhìn thấy, huyết khí toàn thân những đệ tử bị chém giết tiêu tán, một sợi tơ từ trên trời giáng xuống, bao trùm thi thể của bọn hắn.
Thấy cảnh này, một ít đệ tử nhịn không được buồn nôn.
Thế nhưng những huyết nhân kia công kích lại càng thêm cường hoành.
Tiếng lốp bốp, theo sát mà tới.
Mục Vân hiện tại giết ra, trăm huyết nhân tán loạn.
Hắn đại khái đánh giá, những huyết nhân này là ở cảnh giới nhất phẩm Chân Tiên cảnh, thậm chí một ít còn chưa đạt tới cấp độ Chân Tiên.
Toàn thân huyết nhân bị huyết bào bao phủ, thấy không rõ dung mạo chân chính.
Mặt che huyết sa, cho người cảm giác rất thần bí.
Mà sau khi bị giết, cấp tốc tiêu tán, căn bản không nhìn thấy bản thể đến cùng là bộ dáng gì.
Một kiếm tiếp một kiếm, con kiến nhiều cũng có thể cắn chết voi, huống chi, những huyết nhân này còn không phải con kiến.
Thấy cảnh này, mọi người đều kinh hãi.
Thế nhưng mắt thấy vòng vây càng ngày càng nhỏ, không đường có thể trốn.
- Lạc Thiên Hành, dẫn đường.
Mà giờ khắc này, Mục Vân cũng không nói nói nhảm, mở miệng ra lệnh.
Tiếng bá bá bá xé gió vang lên, từng huyết vệ xuất hiện, bây vây mọi người xúm, vừa đánh vừa lui.
Nhưng cho dù huyết vệ cũng tiêu hao khí tức huyết mạch từ Cửu Linh Đoạt Thiên Bi, cũng muốn khôi phục.
Cứ tiếp tục tiêu hao, bị những huyết nhân này thôn phệ là chuyện sớm hay muộn thôi.
Mục Vân hiện tại cũng có chút gấp gáp.
Nhưng gấp gáp thì gấp gáp, thật muốn đột phá, vạn phần gian nan.
- Mục công tử nhìn, phía trước có một ngọn núi.
Thánh Như Ý đột nhiên mở lời.
- Đi!
Không nói nhiều, Mục Vân mang theo đám người còn thừa chạy nhanh đến ngọn núi kia.
Đến chân núi, Mục Vân để ba trăm huyết vệ vây xung quanh mọi người, ngăn cản đám huyết nhân.
Bàn tay vung lên, một quyền giết ra.
Bịch một tiếng vang lên, chân núi xuất hiện một khe động cao tới trăm mét, sâu mấy chục mét.
- Tất cả mọi người vào động.
Mục Vân mở miệng.
Ba trăm huyết vệ vẫn đang ngăn cản đám huyết nhân, đám người Thánh Như Ý thì tiến vào bên trong động.
Nhìn thấy cử động lần này, đám người càng không hiểu, đây không phải mua dây buộc mình?
Bạn cần đăng nhập để bình luận