Vô Thượng Thần Đế

Chương 2078: Huynh Muội Lục Gia

Ông trời của ta, xong đời rồi.
tướng mạo Lục Viễn Hàng quả thật rất xấu xí, mắt nhỏ híp thành một đường, miệng rộng đến tai.
Hắn không thể nhất tha thứ những người khác nói về vẻ bề ngoài của mình một chút.
Nhưng bây giờ, nữ nhân này thế mà nói như vậy.
Ba.
Đột nhiên, đám người còn chưa thấy rõ, bên trong đại sảnh vang lên một tiếng bạt tay rõ ràng.
Tất cả mọi người giật mình.
Thân ảnh Lục Viễn Hàng xuất hiện trước người Thánh Như Ý, đánh ra một bàn tay, đánh mặt Thánh Như Ý sưng to.
- Tiện nữ nhân, hiện tại, thị tẩm, lão tử không chỉ để ngươi thị tẩm ta, còn để ngươi phục vụ các huynh đệ ta đều thoải mái.
Vừa nghe lời này, mấy tên đệ tử tại chỗ cười cười.
- Lục Viễn Hàng, hồi lâu không thấy, ngươi kiêu ngạo thật lớn.
Mà ngay hiện tại, một thân ảnh đi ra, tiếng nói vang lên, mang theo chút âm trầm.
- Hồng Kha!
Nhìn người tới, Lục Viễn Hàng giật mình.
- Người của ngươi mắt chó không thấy Thái Sơn, cản đường của ta, còn đòi ta phí tổn vào thành, ta giáo huấn một chút thế nào rồi? Hiện tại, ngươi thế mà nghênh ngang tìm ta gây chuyện, ta thấy nhị thập tam phong của ngươi càng ngày càng phách lối.
Hồng Kha ra mặt, mở miệng nói.
Nghe đến lời này, nụ cười trên mặt Lục Viễn Hàng dần dần tiêu tán.
Hoắc Khiêm hiện tại đến đến bên người Lục Viễn Hàng, nhìn Mục Vân sau lưng Hồng Kha, kích động nói:
- Chính là hắn, chính là hắn.
Nhìn thấy Mục Vân xuất hiện, Hoắc Khiêm sờ sờ bộ ngực mình, còn cảm giác một trận đau đớn.
- Hồng Kha, ngươi ta đều là đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, mà trước đó đều phụ trách Hỏa khu, mọi người mặc dù giao tình không phải quá tốt, nhưng hiện tại ngươi xuất đầu cho người ngoài, quá không trượng nghĩa đi?
Lục Viễn Hàng nhìn Hồng Kha, cẩn thận nói.
Mấy người tại chỗ, bao gồm Mục Vân vừa mới xuất hiện, cảnh giới đều không cao, hắn vô ý thức cho rằng, bọn gia hỏa này chẳng qua đi theo Hồng Kha.
- Người của ngươi cản đường ta, ta xuất thủ giáo huấn, có gì không thể?
Hồng Kha khẽ nói:
- Mà ngươi bây giờ lại xuất thủ với người của ta, Lục Viễn Hàng, ngươi quá không để Hồng Kha ta ở trong mắt.
- Để ở trong mắt?
Nghe đến lời này, Lục Viễn Hàng cười ha ha một tiếng:
- Tốt, tốt, ta xem ngươi vào mắt, bất quá, hiện tại bên trong Vẫn Tinh thành, không chỉ Lục Viễn Hàng ta ở đây, nhị thập tứ phong Lục Diệc Khả, nhị thập ngũ phong Dịch Thiên, nhị thập lục phong Thư Vũ, đều ở đây, bốn người chúng ta, tạo thành một liên minh nhỏ, chưởng khống một cửa thành, người lui tới, ra vào tiến đến đều muốn giao tiền.
- Hồng Kha ngươi, có thể miễn, nhưng bọn gia hỏa này cũng không phải đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, cũng không thể miễn cho bọn hắn.
Nghe đến lời này, sắc mặt Hồng Kha xanh xám.
Lần này Mục Vân để hắn ra mặt giải quyết.
Tốt xấu gì hắn cũng là đệ tử lĩnh đội của nhị thập thất phong, thế nhưng Lục Viễn Hàng nói như vậy quả thực không nể mặt hắn.
- Lục Viễn Hàng.
Hồng Kha gầm thét:
- Ngươi đừng cầm Lục Diệc Khả, Dịch Thiên, Thư Vũ ba người tới dọa ta.
- Ta chính là dọa ngươi, thế nào rồi?
Lục Viễn Hàng khẽ nói:
- Hiện tại, ta muốn dẫn nữ nhân này đi hưởng dụng, tiểu tử này, Hoắc Khiêm nhất định phải lấy mệnh hắn, ngươi cũng đừng quên, bây giờ còn đang so tài, một cái mạng đều là điểm tích lũy.
Vừa nghe lời này, Hồng Kha triệt để phẫn nộ.
- Lục Viễn Hàng, đừng cho rằng ta không biết, ngươi mặt ngoài nói không có quan hệ gì với Lục Diệc Khả, chỉ là cùng họ thôi, cho nên hai người các ngươi thường xuyên cùng ở một chỗ trên giường thương thảo đại kế tạo ra con người, trên thực tế, ngươi cùng Lục Diệc Khả hai người... -.
Hưu...
Hồng Kha còn chưa nói xong, đột nhiên, một tiếng xé gió vang lên.
Một dải lụa màu trắng cực tốc vọt vào từ bên ngoài đại sảnh.
Dải lụa đánh thẳng đến Hồng Kha, nhưng Hồng Kha dù sao cũng là thất phẩm Chân Tiên, mới vừa ký kết Sinh Tử Ám Ấn cùng Mục Vân, khí tức rất cường thịnh, lui lại một bước, một phát bắt được kia dải lụa màu trắng, hai tay dùng lực, xoạt một tiếng, xé nát.
Một thân ảnh rơi xuống.
Một thân váy dài màu hồng, khí tức tươi mát thoát tục, giống như tiên nữ không nhiễm bụi bặm.
- Lục Diệc Khả.
Nhìn người tới, Hồng Kha hừ một tiếng.
- Ca ca, chuyện gì xảy ra?
Lục Diệc Khả đi đến bên người Lục Viễn Hàng, lôi kéo cánh tay của Lục Viễn Hàng, thái độ thân mật.
- Hồng Kha, ngươi nói hươu nói vượn nữa, ta cắt lưỡi của ngươi.
Lục Viễn Hàng hiện tại nhìn Hồng Kha, phẫn nộ nói:
- Chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên mà thôi, căn bản không phải huynh muội thân sinh, ngươi nói chuyện tốt nhất cẩn thận một chút.
Nghe đến lời này, Hồng Kha lại hừ một tiếng, không rảnh để ý.
- Hiện tại, người của ta, một người ngươi cũng không thể động.
Cuối cùng, Hồng Kha tức giận, ném ra câu nói, không lên tiếng nữa.
- Hồng Kha, hồi lâu không thấy, không nghĩ tới ngươi bây giờ rất có tự tin.
Lục Diệc Khả nghe Hồng Kha nói, sắc mặt băng lãnh, khẽ nói:
- Đã như vậy, ta đến lãnh giáo một chút thực lực của ngươi đi.
- Ca ca, làm thịt nữ nhân này cùng xú tiểu tử kia.
Lời nói của Lục Diệc Khả hoàn toàn khác biệt với bản nhân nàng.
Tràn ngập oán độc cùng lạnh lùng.
- Nữ nhân kia, ngươi nói muốn để ngươi hưởng dụng?
Lục Diệc Khả nhìn Lục Viễn Hàng, khẽ nói:
- Vậy thì cạo sờn mặt của nàng.
- Ngươi dám.
Hồng Kha lại quát, tiến lên.
- Ngươi nhìn ta có dám hay không!
Lục Diệc Khả cũng không nhường chút nào.
- Ta rất muốn nhìn một chút ngươi có dám hay không.
Mà ngay hiện tại, Mục Vân một mực không có mở miệng rốt cục nói chuyện.
Hắn vốn cho rằng, Hồng Kha có thể chưởng khống cục diện, nhưng bây giờ xem ra, gia hỏa này không được.
Không thể trách Hồng Kha, Lục Viễn Hàng cùng Lục Diệc Khả hai người chính là đệ tử dẫn đội của nhị thập tam và nhị thập tứ phong, địa vị bằng Hồng Kha, bên trong ngày thường có thể cho Hồng Kha mặt mũi, hiện tại... Hiển nhiên sẽ không cho.
- Ngươi là ai?
Nhìn thấy Mục Vân đột nhiên mở miệng, ánh mắt Lục Viễn Hàng, Lục Diệc Khả đều tụ tập trên người Mục Vân.
Mục Vân lại lắc đầu, ngồi trên ghế, nhìn mấy người, nói:
- Vừa hay có việc hỏi thăm các ngươi.
- Vẫn Tinh thành này có mấy cửa thành? Phân biệt có những đệ tử bảo vệ, ta nghĩ các ngươi hẳn là đều biết.
Mục Vân không nói thì thôiđã, mới mở miệng đã nói lời kinh người.
Vừa hay có vấn đề hỏi các ngươi...
Ngươi là cọng lông gì.
Còn vừa hay...
Lục Viễn Hàng cùng Lục Diệc Khả hai người ngăn không được muốn cười.
Thế nhưng Hồng Kha thời khắc này lại không dám cười.
Hắn vốn định giải quyết việc này, Lục Viễn Hàng cùng Lục Diệc Khả có thể sống, nhưng hai gia hỏa này quả thực muốn chết.
- Ngươi ngược lại có lòng tham, rất có ý tứ.
Lục Viễn Hàng hứng thú, muốn trêu đùa Mục Vân, cười nói:
- Vẫn Tinh thành hết thảy có bốn cửa thành, đông nam tây bắc, các ngươi tiến đến mặt phía bắc, là đệ tử nhị thập tam phong, nhị thập tứ phong, nhị thập ngũ phong, nhị thập lục phong chúng ta nắm tay, bốn đại tông môn cùng đệ tử khác tiến vào, nhất định phải giao nộp.
- Phía tây cùng phía nam là đệ tử Cửu Tiên các cùng Sinh Tử tông trấn giữ.
- Phía đông thì là thập thất phong Yến Huyền sư huynh dẫn người trấn giữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận