Vô Thượng Thần Đế

Chương 2090: Hai Tên Ngu Xuẩn

Hai thân ảnh đi ở phía trước, một người trong đó nhìn Hồng Kha, trong mắt mang theo sát cơ mãnh liệt.
- Kinh Chính.
- Tất Tài Thiển.
Nhìn hai người, trong mắt Hồng Kha đầy kinh hãi.
- Sao các ngươi lại xuất hiện ở đây?
- Sao chúng ta lại xuất hiện ở đây?
Kinh Chính ha ha cười nói:
- Chúng ta nếu không xuất hiện tại nơi này, chỉ sợ Hồng Kha ngươi muốn lật trời?
Nghe đến lời này, Hồng Kha cười khổ.
Gia hỏa này đến đây, tuyệt đối không có chuyện gì tốt.
Kinh Chính làm người, hắn còn biết.
Háo sắc không nói, hơn nữa còn giết người như ngóe.
Quan trọng nhất là, kẻ này có yêu thích giống Yến Huyền, cho nên quan hệ giữa hai người rất tốt.
- Ta lại hỏi ngươi, Yến Huyền bị Mục Vân giết rồi?
Kinh Chính mở miệng quát.
- Không sai.
Hồng Kha gật đầu nói:
- Yến Huyền khinh người quá đáng, không cho người ta đường sống, thậm chí ta đều muốn giết...
Phanh...
Hồng Kha còn chưa nói xong, Kinh Chính lại giết ra.
Một quyền đánh lui Hồng Kha, lực lượng cuồng bạo tràn ngập.
Cảnh giới Hồng Kha ba năm qua không đề thăng, còn là thất phẩm Chân Tiên, thế nhưng Kinh Chính lại là bát phẩm Chân Tiên.
Hai người hoàn toàn không phải cùng một cấp độ.
- Ngươi...
- Ta cái gì ta.
Kinh Chính gầm thét:
- Ngươi thân là đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, thế mà nhận người ngoài làm chủ nhân, hơn nữa còn đồng lõa giết Yến Huyền, lão tử hôm nay phải làm thịt ngươi.
Quát khẽ một tiếng, Kinh Chính tiến lên, khí tức cuồng bạo, giết ra.
Oanh...
Lập tức, tiếng oanh minh nổ vang, hai người giờ khắc này triệt để giao thủ.
Răng rắc tiếng vang lên, Hồng Kha lui lại từng bước.
Đối mặt Kinh Chính, hắn căn bản không phải đối thủ.
Mà Kinh Chính bây giờ còn phải mạnh hơn so với lúc trước vừa tiến vào thánh mộ mấy phần.
- Phế vật ngu ngốc, khó trách sẽ đầu nhập người khác.
Kinh Chính nổi giận mắng:
- Lão tử trước giết ngươi, lại đi tìm Mục công tử kia.
Vừa dứt lời, Kinh Chính xông ra.
- Ngươi dám động ta người của ta! Muốn chết!
Kinh Chính vừa dứt lời, giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên.
Từng tiếng ầm ầm để màng nhĩ người đau từng cơn.
Một thân ảnh quỷ mị xuất hiện trước người Hồng Kha.
- Ngươi, sao không cáo báo cho ta?
Nhìn Hồng Kha, người kia hờ hững nói.
Người tới một thân trường sam màu mực, bên hông thắt một đai lưng màu đen, mang một mai ngọc bội, tóc dài buộc lên ở sau ót, gương mặt với ngũ quan hòa quyện tương xứng, rất thanh tú.
Giống như tú tài trong nhân thế, thậm chí cho người ta một loại cảm giác ngây ngô.
Mà một đôi mắt giống như tinh thần đại hải, thâm thúy xa xăm.
Chỉ là một luồng sợi tóc trên trán che chắn một con mắt, lại khiến cho khuôn mặt thanh tú mang theo một tia tà dị.
- Mục công tử, Kinh Chính cùng Tất Tài Thiển cũng không phải thật muốn giết ta.
Hồng Kha chắp tay nói:
- Mong rằng Mục công tử bỏ qua bọn hắn.
Dù nói thế nào, Hồng Kha cũng là đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, hắn nguyện ý đi theo Mục Vân, thế nhưng nếu Mục Vân giết hết tất cả mọi người, hắn cuối cùng khó thoát tội lỗi.
Cho nên, hắn để người đi thông truyền, cũng không có dùng Sinh Tử Ám Ấn liên hệ Mục Vân.
Nghe đến lời này, Kinh Chính cùng Tất Tài Thiển hai người lại phẫn nộ không thôi.
Hồng Kha nói lời này có ý gì?
Hai người bọn họ cộng lại còn không bằng Mục Vân, sẽ còn bị Mục Vân chém giết?
Nói đùa cái gì!
Kinh Chính nhìn Mục Vân, cười nhạo nói:
- Ngươi chính là Mục Vân? Bất quá chỉ là thất phẩm Chân Tiên.
Thất phẩm Chân Tiên.
Nghe đến lời này, Hồng Kha nhất thời ngốc.
Thời gian ba năm, Mục Vân trên cơ bản không xuất hiện, thế nhưng à ai nghĩ đến, thế mà tấn thăng đến thất phẩm Chân Tiên.
Mọi người vẫn yên lặng buồn rầu không cách nào đề thăng cảnh giới, gia hỏa này thần không biết quỷ không hay lần nữa tấn thăng.
Thấy cảnh này, Hồng Kha chỉ cảm thấy xong đời rồi.
Hắn vốn định theo mặt mũi của mình, Mục Vân có lẽ sẽ không giết Kinh Chính cùng Tất Tài Thiển.
Nhưng bây giờ xem ra, Mục Vân đến thất phẩm Chân Tiên, chém giết hai người dễ như trở bàn tay.
- Mục công tử!
Nhìn Kinh Chính còn không biết chết sống la hét kêu to, Hồng Kha lần nữa chắp tay nói:
- Kinh Chính cùng Tất Tài Thiển hai người đều là bát phẩm Chân Tiên, vì ngươi sử dụng, tất sẽ trở thành một sự giúp đỡ lớn, mong rằng Mục công tử nghĩ lại.
- Hồng Kha, ngươi đến cùng đang nói cái gì.
Kinh Chính hiện tại giận muốn nổ tung.
Là lão tử muốn giết hắn Mục Vân, ngươi lải nhải cầu tình cho ta?
Thấy rõ ràng tình trạng chưa?
Là Mục Vân đại nạn lâm đầu, không phải hai người bọn họ.
Chỉ là Hồng Kha nào để ý tới Kinh Chính, chỉ nhìn Mục Vân.
- Ta muốn tha cho bọn hắn.
Mục Vân chậm rãi nói:
- Nhưng ngươi nhìn, hai người này đang bày ra vẻ được ta tha mạng hả?
- Tha mạng?
Tất Tài Thiển cũng cười lạnh nói:
- Bằng ngươi? Nếu ngươi hiện tại quỳ xuống cầu xin hai người chúng ta tha thứ, có lẽ hai người chúng ta sẽ bỏ qua cho ngươi.
Dù tính tình tốt, vừa tới Vẫn Tinh thành chuẩn bị hảo hưởng thụ một phen, bị người nói, tha mạng. Đổi lại là ai cũng chịu không nổi.
Hai người hiện tại đều bị chọc giận, phẫn nộ trong lòng như núi lửa sắp phun trào.
- Đừng nói, đừng nói nữa.
Hồng Kha hiện tại thật muốn khóc.
Hai tên ngu ngốc này.
Thấy không rõ tình trạng.
Giờ khắc này, Hồng Kha thật sự im lặng.
- Các ngươi muốn chết, vậy thì đi chết đi!
Hồng Kha quát:
- Hai tên ngu xuẩn, thấy không rõ tình trạng.
Nghe được Hồng Kha thế mà mở miệng mắng bọn hắn ngu xuẩn, hai người càng ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tức giận không thôi.
Đến cùng là ai ngu xuẩn?
Đến cùng là ai thấy không rõ tình trạng?
Kinh Chính lười nhác nói nhảm.
- Ta đến làm thịt ngươi!
Kinh Chính quát:
- Chỉ cần làm thịt ngươi, bất kỳ cái gì chuyện đều hết.
Kinh Chính vừa dứt lời, lao thẳng tới Mục Vân.
Nhìn người nọ vọt tới, Mục Vân cười lạnh.
Bát phẩm Chân Tiên?
Chuyện nhỏ.
Mục Vân đứng tại chỗ, căn bản không nhúc nhích.
Trong nháy mắt, một hồn lực công kích, giết ra.
Hồn lực công kích?
Nhìn thấy Mục Vân công kích, Kinh Chính lại cảm giác càng thêm buồn cười.
Hắn là bát phẩm Chân Tiên, tam đạo hồn quang, hồn lực mạnh hơn hai đạo hồn quang của thất phẩm không chỉ một lần.
Gia hỏa này gấp gáp muốn chết, cũng không cần muốn chết như vậy.
Kinh Chính cười nhạo một tiếng, giết ra.
Ông...
Trong không khí, hai đạo hồn lực tương giao.
Phốc...
Chỉ trong chớp mắt, Kinh Chính lúc đầu xung kích tốc độ cực nhanh, tốc độ siêu cường như đụng tới một mặt tường thành đối diện, phịch một tiếng, té xuống đất, phun ra máu tươi.
Sắc mặt hắn trong nháy mắt trắng bệch.
Nhìn Mục Vân tràn ngập oán độc.
Tại sao có thể như vậy?
Kinh Chính chỉ cảm thấy, thân thể đều muốn vỡ vụn.
Hồn lực Mục Vân công kích mang đến cho hắn một cảm giác... Tựa như là, hồn lực hắn ngưng tụ thành một tiểu oa oa, mà cường độ hồn lực của Mục Vân lại như tráng hán trưởng thành, một ngón tay đè hắn nằm dài.
Thấy cảnh này, Tất Tài Thiển ở một bên nghẹn họng nhìn trân trối.
Hai người mới vừa rồi dùng hồn lực va chạm, thế nhưng cao thấp đã hiện ra rất nhanh.
Mục Vân là thất phẩm Chân Tiên, hồn lực làm sao có thể mạnh mẽ như thế.
Tất Tài Thiển sửng sốt.
- Không phải ngươi mới vừa nói rất vui vẻ hả?
Mục Vân nhìn Kinh Chính nằm trên mặt đất, cười nói:
- Hiện tại, nói tiếp đi!
- Ngươi... Ngươi làm sao có thể... Thất phẩm Chân Tiên làm sao có thể nắm giữ linh hồn lực mạnh mẽ như thế!
Kinh Chính khó tin nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận