Vô Thượng Thần Đế

Chương 2092: Cùng Một Đức Hạnh

Ba người phía trước nhất, một người chắp hai tay ra sau, một thân tử sam nói với ba người sau lưng.
- Đoan Mộc Lôi, Hoàng Phủ Tuấn, Cung Tài Tuấn, ba người các ngươi nói Tất Tài Thiển và Kinh Chính đang ở nơi này, người đâu?
- Khởi bẩm Sa sư huynh.
Đoan Mộc Lôi có thân hình cao lớn, hiện tại đi tới, chắp tay nói:
- Chúng ta ba tháng trước đã mất đi liên hệ với Tất Tài Thiển và Kinh Chính hai người.
- Ồ? Không phải bị người giết rồi chứ!
Sa Ngọc Hiên giễu cợt.
- Sa sư huynh cứ đùa.
Cung Tài Tuấn hiện tại cũng cười bồi nói:
- Hai người bọn họ đều là bát phẩm Chân Tiên, làm sao có thể bị người giết.
- Vì cái gì không ra nghênh đón?
Một tên nam tử bên người Sa Ngọc Hiên đứng ra, quát lạnh:
- Ta nhìn, hai gia hỏa này ở đây chơi quên trời đất, nơi đây nhìn thực lực, không phải bọn hắn mạnh nhất ở đây à.
- Trọng Phong sư huynh bớt giận.
Hoàng Phủ Tuấn hiện tại cũng chắp tay nói:
- Chúng ta đi tìm hai người bọn họ, đoán chừng hai người bọn họ hiện tại cũng đã chuẩn bị xong tất cả mọi việc, nghênh đón ba vị sư huynh đây.
Hoàng Phủ Tuấn ngoài miệng nói như vậy, thế nhưng trong lòng thì mắng chết ba người.
Ba người bọn họ vốn nhận được tin tức của Tất Tài Thiển và Kinh Chính đến chỗ này.
Thế nhưng vừa đúng lúc, trên nửa đường thế mà đụng phải Sa Ngọc Hiên, Trọng Phong, Phương Thế Hồng ba người.
Ba tên này đều là cảnh giới cửu phẩm Chân Tiên hàng thật giá thật.
Cửu phẩm Chân Tiên, hắn cùng Cung Tài Tuấn, Đoan Mộc Lôi ba người không thể không chịu phục.
Lần này, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn an bài đệ nhất phong đến nhất thập ngũ phong, sai phái ra đệ tử lĩnh đội, đều là cửu phẩm Chân Tiên, các phong phía sau thì điều động đệ tử bát phẩm Chân Tiên, thất phẩm Chân Tiên không giống nhau.
Đối mặt đệ tử mười lăm phong trước, giờ khắc này, bọn hắn nhất định phải cung kính.
Nơi này là thế giới giết người, không phải luận địa vị, luận là thực lực.
Sa Ngọc Hiên, đệ tử lĩnh đội thập tam phong.
Trọng Phong, đệ tử lĩnh đội thập tứ phong.
Phương Thế Hồng, đệ tử lĩnh đội thập ngũ phong.
Ba người này đều là cửu phẩm Chân Tiên, gặp được ba người bọn họ, coi như không may.
- Vào thành.
Sa Ngọc Hiên vung tay, lạnh lùng nói.
Mấy năm qua, toàn bộ thánh mộ giống như Địa Ngục, đừng nói tìm bảo vật gì, tăng thực lực lên, cả bảo mệnh đều trở nên rất khó khăn.
Dù cho cửu phẩm Chân Tiên thế nhưng đối mặt mênh mông huyết nhân, thực sự khó mà chống lại.
Cho dù con kiến, một cước một cước giẫm chết một đống lớn, thế nhưng là cũng không chịu nổi số lượng đông đảo, cuối cùng sẽ mệt mỏi.
Tất cả mọi người hiểu rõ, đối mặt những huyết nhân kia, căn bản giết không hết.
Đã như vậy, cần tìm tới chỗ lâu dài nương thân.
Hiện tại phát hiện Vẫn Tinh thành, thực sự là một chút ánh rạng đông trong đêm tối.
Chí ít, có thể nghỉ ngơi thật tốt.
Đám người cất bước tiến vào bên trong thành.
Đông khu, vẫn y như là khu vực Hồng Kha phụ trách.
Đoan Mộc Lôi, Hoàng Phủ Tuấn, Cung Tài Tuấn ba người giờ khắc này đã thành tiểu đệ chân chạy, đi sưu tập tin tức.
Đội ngũ hơn nghìn người trùng trùng điệp điệp.
Mà không bao lâu, sắc mặt ba người thay đổi quay về.
- Vội vàng hấp tấp, xảy ra chuyện gì rồi?
Sa Ngọc Hiên bất mãn nói:
- Tất Tài Thiển cùng Kinh Chính hai người ở đâu?
Nghe đến lời này, Đoan Mộc Lôi vội vàng nói:
- Ba vị sư huynh, việc lớn không tốt.
Lập tức kể lại những chuyện trước đó phát sinh cho ba người Đoan Mộc Lôi.
- Có ý tứ, có ý tứ, chỉ là một thất phẩm Chân Tiên, tại nơi này xưng vương xưng bá?
Sa Ngọc Hiên cảm thấy buồn cười.
- Người khác ở đâu?
Sa Ngọc Hiên nói:
- Còn có Hồng Kha kia, thế mà làm tay chân cho một gia hỏa của Bạch Ngân cấp thế lực, muốn chết!
- Sa sư huynh!
Nghe được Sa Ngọc Hiên hiện ra vẻ phẫn nộ, Hoàng Phủ Tuấn nói:
- Mọi người vừa mới đi tới Vẫn Tinh thành, đều khá mệt mỏi, ta thấy không bằng tới trước Trích Tinh lâu điều chỉnh một phen, lại từ từ mưu tính.
Nghe đến lời này, Sa Ngọc Hiên nhẹ gật đầu, nói:
- Cũng tốt, ta muốn gặp tên Mục Vân kia, cứ thả ra lời nói, để tên kia đến Trích Tinh lâu quỳ xuống dập đầu nhận lỗi cho ta, ta có thể suy tính tha hắn một mạng.
- Vâng.
Nghe đến lời này, đám người phấn chấn.
Một tên chỉ là thất phẩm Chân Tiên, hơn nữa còn đến tự Bạch Ngân cấp thế lực, lại dám tùy tiện, quả thực muốn chết.
- Hồng Kha đâu?
- Chạy!
- Chạy rồi?
Tiếng nói của Trọng Phong có phần âm trầm, nói:
- Được rồi, trước nghỉ ngơi một phen, nhất cử chém giết hai người này đi.
Trong mắt bọn hắn, Mục Vân bất quá là tiện tay mà thôi, tùy tiện có thể giải quyết.
- Thế lực khác bên trong Vẫn Tinh thành đâu?
- Khởi bẩm Phương sư huynh, hiện tại Vẫn Tinh thành bị chia làm bốn khu, Đông khu cùng Bắc khu, bị Mục Vân tiểu tử kia chưởng khống, mà Nam khu là Thân Công Vũ cùng Lạc Chấn Thiên hai đệ tử Cửu Tiên các, tây khu là đệ đệ Hà Tử Dục, Hà Tử Nhiên.
Nghe đến lời này, ba người Sa Ngọc Hiên ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều cười một tiếng.
- Đều là những gia hỏa bất nhập lưu, không có gì đáng nhắc tới, đã như vậy, chúng ta tiếp nhận Vẫn Tinh thành.
Sa Ngọc Hiên cười nhạt nói:
- Nói cho ba phương bọn hắn, mỗi một phương, chọn lựa ra một trăm vị nữ tử bên trong thành khu của mình cho các huynh đệ buông lỏng một chút, sau đó lại đến bái kiến, còn về Mục Vân và Hồng Kha, hai người bọn họ, muốn từng bước quỳ đi đến đông khu, nếu không...
- Tuân mệnh!
Đoan Mộc Lôi, Hoàng Phủ Tuấn, Cung Tài Tuấn ba người đi làm.
Phàn nàn trong lòng ba người dần dần tiêu tán.
Lần này, nếu không phải mang theo Sa Ngọc Hiên ba người đến, chỉ sợ bọn hắn sẽ rất khó khăn khi muốn đặt chân ở chỗ này.
Tất Tài Thiển cùng Kinh Chính đều bị Mục Vân giết, ba người bọn họ hợp lại cũng vô dụng.
Nhưng có ba người Sa Ngọc Hiên, ba phương kia đều muốn ngoan ngoãn tới.
Ai không đến, đó chính là muốn chết.
Ba người tuân lệnh, bắt đầu đi làm.
Mà giờ khắc này, bên trong Bắc khu, Vũ các.
Hồng Kha đứng ở trước mặt Mục Vân, không nói một lời.
- Ngươi biết người tới là ai?
Mục Vân ngồi ngay ngắn phía trên, lặng lẽ hỏi.
- Biết!
Hồng Kha chắp tay nói:
- Thập tam phong Sa Ngọc Hiên, thập tứ phong Trọng Phong, thập ngũ phong Phương Thế Hồng, ba người này đều là cửu phẩm Chân Tiên.
- Nhị thập phong Đoan Mộc Lôi, nhị thập nhất phong Hoàng Phủ Tuấn, nhị thập nhị phong Cung Tài Tuấn, ba người này đều là bát phẩm Chân Tiên, thực lực không sai biệt nhiều với Tất Tài Thiển, Kinh Chính.
- Mà nghe nói, sáu người bọn hắn mang hơn nghìn người tới.
Vừa nghe lời này, sắc mặt đám người xung quanh đều biến đổi.
Hơn nghìn người.
Bên người Mục Vân hiện tại tụ tập bất quá trăm người, mà tu vi cũng không tính quá cao.
Cho dù tăng thêm những huyết vệ kia, cũng mới hơn bốn trăm người.
Huống chi, lần này tới có ba vị đệ tử cửu phẩm Chân Tiên.
Mọi người nhất thời bắt đầu nghị luận.
Đến cùng làm sao bây giờ?
Không nghĩ tới, giết Lục Viễn Hàng, dẫn động đám người Yến Huyền.
Yến Huyền bị giết, chạy tới hai đệ tử lĩnh đội của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, là Tất Tài Thiển cùng Kinh Chính.
Kết quả hai người bị giết, lúc này mới không bao lâu, lại có người tới.
Nhưng người tới lần này là một đám.
Những người này cũng không phải tùy tiện có thể ứng phó được.
- Mục Vân, Hồng Kha, cút ra đây.
Trong lúc đám người đang thương thảo, một tiếng quát vang lên ngoài cửa Vũ các.
Bạn cần đăng nhập để bình luận