Vô Thượng Thần Đế

Chương 2098: Chỉ Ở Một Tầng

Bích Thanh Ngọc nhìn thấy Mục Vân trầm mặc, mở lời:
- Thật ra, những người khác cũng chưa chắc không có, dù sao trận pháp này vẻn vẹn dựa vào hai người chúng ta, không có khả năng phá giải, vậy không bằng thông báo cho tất cả mọi người, chỉ cần là tiên trận tông sư thì có thể cùng hợp tác với chúng ta.
Bích Thanh Ngọc nói không sai.
Hai người bọn họ đã không cách nào phá giải, vậy chuyện này nhất định cần những người khác.
Một khi những người khác nhúng tay, kết quả chính là, tin tức một truyền mười, mười truyền trăm, càng ngày càng nhiều người sẽ biết tin tức này.
Hắn muốn giấu diếm, cũng rất khó.
- Tốt.
Mục Vân gật đầu nói:
- Vậy chúng ta bắt đầu mời chào ở trong Vẫn Tinh thành, tiên trận tông sư, nếu có hai người, hiện tại có thể mở ra bí tàng, cũng bớt tìm tới những người kia của Cửu Tiên các cùng Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, để bọn hắn kiếm một chén canh.
Bên trong Vẫn Tinh thành hiện tại trên cơ bản không có người chống lại hắn và Bích Thanh Ngọc.
Thế nhưng kéo tất cả mọi người tới, hơi phiền phức.
- Như thế rất tốt.
Hai người đạt thành nhất trí.
Sau đó, bắt đầu rải tin tức.
Tin tức truyền ra, toàn bộ Vẫn Tinh thành bắt đầu sôi trào.
- Nghe nói không? Sa Ngọc Hiên cũng bị giết, hiện tại Đông khu là do Bích Lạc hoàng tuyền tông Bích Thanh Ngọc nắm giữ.
- Bích Thanh Ngọc cùng Mục Vân hai người đang mời chào tiên trận tông sư, nói là dưới Vẫn Tinh thành ẩn giấu một đại bảo tàng.
- Thật giả?
- Ai biết được, bất quá nhìn hai người bày ra trận thế lớn như vậy, hẳn là thật.
- Ngươi khoan hãy nói, thật có khả năng, nếu không phải phía dưới Vẫn Tinh thành có bí tàng, những huyết nhân kia làm sao không dám tới gần một bước?
Toàn bộ Vẫn Tinh thành đều bàn luận sôi nổi.
Thế nhưng, tiên trận sư là giống loài cn còn ít ỏi hơn trân quý hơn tiên đan sư.
Tiên đan sư, Tiên khí sư, tiên trận sư, ba loại nghề nghiệp đại sư.
Số lượng tiên đan sư còn nhiều một ít, tiếp theo chính là Tiên khí sư, mà tiên trận sư, ít nhất.
Bên trong Vẫn Tinh thành, hiện tại đã tụ tập sấp sỉ hai vạn người.
Thế nhưng, thông cáo phát ra thời gian, không có chiêu mộ được tiên trận tông sư, ngược lại chiêu mộ được mấy tiên trận đại sư.
Cho dù phóng tới bên trong Bạch Ngân cấp thế lực, tiên trận đại sư cũng là số một, địa vị cao thượng, nhưng vấn đề là hiện tại không cần.
Chỉ có tiên trận tông sư.
- Xem ra, muốn chiêu mộ được tiên trận tông sư, thật sự không quá hiện thực!
Vũ các bên trong, Mục Vân khổ sở nói.
Đối diện, Bích Thanh Ngọc cũng không gấp không hoảng hốt.
Trong nội tâm nàng tựa hồ đã chắc chắn.
- Mục công tử, Mục công tử, tin tức tốt.
Ngay hiện tại, Thánh Như Ý đột nhiên từ bên ngoài chạy tới.
- Tin tức tốt gì?
Mục Vân buồn bực ngán ngẩm hỏi.
- Bên ngoài đến một người, nói hắn là tiên trận tông sư, mà lại thông qua khảo hạch Bích tiểu thư lưu lại.
- Ồ?
Vừa nghe lời này, Mục Vân hào hứng.
Một tháng qua, người đục nước béo cò thực sự quá nhiều, Mục Vân cùng Bích Thanh Ngọc hai người mỗi lần ra ngoài kiểm tra những tiên trận sư kia đều hao phí tâm thần.
Cuối cùng Bích Thanh Ngọc thiết trí một chút khảo nghiệm ở bên ngoài.
Những tên muốn đục nước béo cò không có thông qua khảo hạch sẽ bị đào thải, ngược lại bớt cho hai người không ít phiền phức.
Mục Vân cùng Bích Thanh Ngọc đi ra.
- Là ngươi.
Nhìn thấy người ngoài cửa, Bích Thanh Ngọc nhíu mày.
- Ngươi biết?
- Hắn chính là đệ tử lĩnh đội đệ nhất phong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn phái ra, Sở Thiên Vận.
Nghe đến lời này, Mục Vân cũng đánh giá Sở Thiên Vận trước mặt.
Một thân trường sam màu xám đơn giản, nhìn không có gì chỗ đặc biệt, đi trên đường, giống như một người đi đường bình thường, căn bản sẽ không gây nên người ta chú ý.
- Ta thông qua khảo hạch, hiện tại, có phải có thể cùng các ngươi mở ra bí tàng hay không?
Sở Thiên Vận không có nói nhảm nhiều, mở miệng.
Loại thái độ này, Mục Vân rất không thích.
Đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, mỗi một người phàm là có phần danh khí đều là cái đuôi vểnh lên trời.
- Sở công tử, còn kém một người.
Bích Thanh Ngọc chậm rãi nói:
- Ta thấy, còn muốn chờ thêm một đoạn thời gian.
Nghe đến lời này, Sở Thiên Vận nói thẳng:
- Tìm tới người thứ tư, tới cho ta biết, ta ở Nam khu.
Nam khu.
Nam khu là vị trí Thân Công Vũ và Lạc Chấn Thiên hai người chiếm lĩnh, Sở Thiên Vận chiếm, vậy hai người bọn hắn chỉ sợ phải cút đi.
Nhưng đối với chuyện này, Mục Vân cũng không để ý.
Sở Thiên Vận vừa mới rời đi, đột nhiên, lần lượt từng thân ảnh chật vật lao vùn vụt tới.
Nhìn kỹ lại, chính là Thân Công Vũ cùng Lạc Chấn Thiên hai người suất lĩnh đệ tử Cửu Tiên các.
- Mục Vân, dừng lại.
Thân Công Vũ cùng Lạc Chấn Thiên ngăn lại Mục Vân.
- Các ngươi tới làm gì?
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, sắc mặt hai người đỏ lên.
- Địa bàn của chúng ta bị Sở Thiên Vận mang theo một ít đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chiếm cứ!
Thân Công Vũ mở lời:
- Cho nên, chúng ta muốn ở lại chỗ ngươi nơi này.
Ha ha.
Nghe đến lời này, Mục Vân ha ha cười.
- Thân Công Vũ, đầu óc ngươi không có hư chứ?
Mục Vân cười nói:
- Không phải ngươi cùng Hà Tử Nhiên kết thành liên minh, cộng đồng tiến thối à?
Nghe đến lời này, mặt Thân Công Vũ càng đỏ, nói không ra lời.
Lạc Chấn Thiên ngược lại thản nhiên nói:
- Hà Tử Nhiên tên kia có Hà Tử Dục đến, có người cho hắn chỗ dựa, cho nên hắn căn bản không để ý tới chúng ta.
- Nha...
Mục Vân gật đầu, giống như bừng tỉnh đại ngộ, nói:
- Nói như vậy, nhị vị bởi vì bị người đuổi như chó nhà có tang, cho nên hiện tại rơi vào đường cùng, đến tìm ta?
- Ngươi...
Mặc dù Mục Vân nói rất khó nghe, thế nhưng sự thật là như thế.
- Chúng ta chỉ cần ở lại Bắc khu của ngươi một đoạn thời gian ngắn là được!
Lạc Chấn Thiên lần nữa nói.
- Ta thấy Vũ các của người còn có rất nhiều gian phòng, ngươi để người của ngươi chen một chút, chúng ta chỉ ở một tầng!
Thân Công Vũ mở miệng.
Chen chút, chỉ ở một tầng?
Nghe đến lời này, Mục Vân thật muốn cười to.
- Cút!
Một chữ, đơn giản hữu hiệu.
Muốn hắn thu lưu, còn muốn ở bên trong Vũ các của hắn.
Còn để người của hắn chen chút một chút.
Nói đùa cái gì.
Cái gì? Lăn?
Nghe đến lời này, hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không biết vì sao.
Mục Vân thế mà bảo bọn họ lăn.
Thân Công Vũ gầm thét:
- Mục Vân, ta thừa nhận ngươi bây giờ rất lợi hại, thế nhưng có một điểm ngươi đừng quên, ngươi lợi hại hơn nữa, cũng là người Thiên Kiếm lâu, Thiên Kiếm lâu thuộc về Cửu Tiên các quản hạt, cá nhân ngươi ngày sau có thể ở bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn hô phong hoán vũ, thế nhưng chúng ta có biện pháp bức bách Thiên Kiếm lâu của ngươi.
- Cho nên?
- Cho nên, ngươi cho chúng ta gian phòng trong một tầng, chúng ta không những sẽ không làm khó ngươi, sẽ còn giúp ngươi chiếu cố Thiên Kiếm lâu khi ngươi đã tiến vào Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Thân Công Vũ lần nữa nói.
Hắn tự nhận nắm tay cầm của Mục Vân.
Thiên Kiếm lâu, có thể nói là một tay Mục Vân tạo dựng lên, hiện tại trở thành Bạch Ngân cấp thế lực, phát triển lớn mạnh, nhưng trong mắt bọn hắn, cũng chính là chuyện xoa bóp ngón tay.
Nếu Mục Vân không nể mặt mũi, bọn hắn lần này trở về, không ngại chỉnh lý Thiên Kiếm lâu.
Cho dù Mục Vân cường đại hơn nữa, cũng không có khả năng quan tâm mỗi một đệ tử Thiên Kiếm lâu.
- Ngươi uy hiếp ta.
Mục Vân nhìn Thân Công Vũ, cười hỏi lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận