Vô Thượng Thần Đế

Chương 2142: Chỉ tin mình ngươi

Thẳng đến ba vạn năm trước, phát sinh chuyện quỷ dị, Diệt Thiên Viêm hoành không xuất thế, tại thời gian không có cố định để ba mươi ba chuôi tuyệt thế thần kiếm trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn phát sinh biến động, trực chỉ Diệt Thiên Viêm.
Từ Diệt Thiên Viêm bắt đầu, chính là trở thành một vạn năm một lần.
Ba vạn năm trước, ba mươi ba thanh tiên kiếm chấn động, Diệt Thiên Viêm được chọn ra.
Hai vạn năm trước, ba mươi ba thanh tiên kiếm chấn động, Lâm Văn Hiên được tuyển ra.
Một vạn năm trước, chính là Vân Lang.
Chỉ là Vân Lang ở hạ giới vạn năm, lúc này mới bị dẫn độ tới.
Nhưng để đám người không nghĩ tới là, hiện tại, Thiên Kiếm Tử thế hệ này lại sẽ xuất hiện.
- Xin hỏi môn chủ, có tin tức Thiên Kiếm Tử đời thứ ba lần này?
Phong chủ Đệ tứ phong Khang Càn Vũ mở lời.
Từ khi Diệt Thiên Viêm phản ra tông môn, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn một lần nữa phân chia bối phận Thiên Kiếm Tử.
Dùng Lâm Văn Hiên làm một đời, Vân Lang là đời thứ hai.
Mà bây giờ, chính là Thiên Kiếm Tử đời thứ ba sinh ra.
- Đã có một ít tin tức, Thiên Kiếm Tử đời thứ ba ở bên trong Tiên giới, chỉ bất quá, không phải bên trong Kiếm Vực, đợi đến thời cơ chín muồi, ta sẽ phái người đi tìm.
Kiếm Nam Thiên chậm rãi nói:
- Chỉ là hiện tại, Thiên Kiếm Tử đời thứ hai còn đang bế quan, chín tầng Kình Thiên Tháp, một lần chỉ có thể dung nạp một người, cho nên trước mắt, mời các vị ngẫm lại, Thiên Kiếm Tử đời thứ ba giáng lâm, nên đặt nơi nào?
Kiếm Nam Thiên vừa dứt lời, mọi người đều trầm mặc không nói.
- Hảo, mọi người về trước, riêng phần mình suy nghĩ một cái.
Kiếm Nam Thiên vừa dứt lời, phất phất tay, nói:
- Vô Song, ngươi mang theo Văn Hiên, định cư vị trí tam thập tứ phong, triệu tập một trăm đệ tử đứng đầu thông qua khảo hạch đến tam thập tứ phong.
- Lĩnh mệnh!
Mục Vân không thể không cảm thấy hiếu kì về thân phận của Kiếm Vô Song.
Người này là phong chủ mới, tư chất không cao, tựa hồ không có hậu trường gì bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Còn có tính cách rất khiêm tốn, danh tiếng rất tốt.
Hiện tại xem ra, tựa hồ ngay cả Kiếm Nam Thiên đều rất để bụng hắn.
Chỉ là, con trai Kiếm Nam Thiên cũng không gọi Kiếm Vô Song.
Hai người này căn bản không có gì quan hệ.
Thế nhưng việc lớn việc nhỏ, tựa hồ toàn bộ rơi xuống trên đầu Kiếm Vô Song.
Các vị phong chủ, dần dần rời đi.
Hứa Lâm thì lưu lại, Mục Vân đi theo Lâm Văn Hiên rời khỏi tháp cao.
- Văn Hiên.
Ngay hiện tại, một thân ảnh đột nhiên đi theo, chính là Tần Vô Nhai.
Nhìn thấy Lâm Văn Hiên, Tần Vô Nhai giang hai tay, ôm thật mạnh Lâm Văn Hiên.
- Ha ha... Xú tiểu tử, ta biết ngươi không chết.
Tần Vô Nhai cười ha ha một tiếng nói:
- Những năm nay, tìm ngươi tìm đến thiên sơn vạn thủy, không nghĩ tới mao đầu tiểu tử này tìm được.
- Ta nhìn ngươi những năm qua sống thật dễ chịu nhỉ, Tần Hàn kia là hài tử của ngươi?
- Hỗn tiểu tử, còn châm chọc ta.
Tần Vô Nhai cũng không thèm để ý, nói:
- Đi, tới phong ta uống hai chén, lần trước bị mấy tên kia phá rối, ta cũng không kịp hảo hảo nói chuyện với ngươi.
- Ừm!
Nhìn thấy hai người tràn đầy phấn khởi, Kiếm Vô Song chắp tay nói:
- Hai vị tiền bối, môn chủ mới vừa hạ lệnh, để ta mang theo Lâm tiền bối lựa chọn tam thập tứ phong, cái này...
- Mục Vân, ngươi đi theo Kiếm Vô Song tuyển chọn sơn phong là được, đến thời điểm đó, gọi một trăm người kia lên sơn phong, gọi thêm ba người Lộ Đạp Vân, tam thập tứ phong, giao cho ngươi quản lý!
Lâm Văn Hiên mở lời.
- Đệ tử tuân mệnh.
Kiếm Vô Song cười khổ nói:
- Tần phong chủ, cái này...
- Cứ dựa theo Văn Hiên nói làm đi.
Tần Vô Nhai cũng cười nói:
- Ta cùng Văn Hiên đi trước, Vô Song, ngươi mang theo Mục Vân đi tìm sơn phong thích hợp đi, những đệ tử kia, vừa hay còn đang ở phía trên tam thập tam phong của ngươi.
- Vâng!
Kiếm Vô Song cũng rất bất đắc dĩ.
Hai thân ảnh song hành rời đi.
- Kiếm phong chủ.
Mục Vân nhìn Kiếm Vô Song, chắp tay nói:
- Đa tạ Kiếm phong chủ trước đó trượng nghĩa xuất thủ.
- Ha ha... Đang chấp hành nhiệm vụ thôi.
Kiếm Vô Song cười khổ nói:
- Chỉ tiếc địa vị ta bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn khá thấp, cho nên lúc đó cũng không có làm chuyện gì, nếu không phải Hứa lão xuất thủ, chỉ sợ...
- Vẫn muốn tạ ơn Kiếm phong chủ!
Mục Vân vẫn y chắp tay nói.
- Hảo, ta nói cho ngươi một chút cấu tạo của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, thuận tiện ngươi lựa chọn sơn môn.
- Tốt!
Hai thân ảnh, dọc theo đường núi, một đường đi về.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, bên trong Kình Thiên Tháp.
Hứa Lâm nhìn Kiếm Nam Thiên trước người, chắp tay nói:
- Môn chủ có nhìn ra Mục Vân kia có gì dị dạng?
- Không có.
Kiếm Nam Thiên thở dài một hơi, nói:
- Chẳng lẽ Vân Lang nói không phải Mục Vân này? Tiên giới mênh mông, Mục Vân chuyển thế trọng sinh, ai biết đến cùng ở đâu?
- Nếu muốn xác định đến cùng phải hắn hay không, còn cần Vân Lang tự mình ra nghiệm chứng.
- Môn chủ.
Hứa Lâm lần nữa nói:
- Kẻ này là thiên chi kiêu tử, nếu có thể xác định hắn không phải người Vân Lang nói tới, chúng ta có thể thu phục hắn, tiến hành bồi dưỡng.
- Ừm sao, ta không phải có ý này.
Kiếm Nam Thiên lần nữa nói:
- Bằng không, ngày đó nghe được tên của hắn, ta đã giết hắn.
- Vạn năm trước, cũng là bởi vì nhân từ nương tay, ta mới không có kịp thời trảm thảo trừ căn, nếu không, nơi nào sẽ có Vân Minh, Vân Vực.
- Chuyện đã qua, cũng không cần nhắc lại.
Hứa Lâm khoát tay một cái nói:
- Trước mắt cần trấn an Lâm Văn Hiên, dù sao cũng là Thiên Kiếm Tử một đời, tương lai, đợi Vân Lang xuất quan, lại thêm Thiên Kiếm Tử tân tấn đời thứ ba, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chúng ta, tam đại Thiên Kiếm Tử, có thể tăng tốc kế hoạch đối phó Vân Minh.
- Ừm.
- Triệu Vực cùng Cửu Nguyên Vực đã kìm nén không được, chỉ chờ chúng ta động thủ.
Kiếm Nam Thiên lần nữa nói:
- Lần này, thế tất một mẻ hốt gọn Vân Minh.
...
Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, tam thập phong.
Hai thân ảnh đứng vững.
- Ngươi trở về liền tốt, chuyện khác, không cần quá xoắn xuýt!
Hiện tại trên mặt Tần Vô Nhai không có ý cười, thản nhiên nói.
- Ngươi cho rằng có khả năng sao?
Lâm Văn Hiên lại khổ sở nói:
- Vô Nhai, toàn bộ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, bây giờ ta có thể tín nhiệm, chỉ có một mình ngươi! Hứa Lâm cùng Kiếm Nam Thiên đều cá mè một lứa, hiện tại còn lưu ta không chết, là bởi vì ta còn hữu dụng.
- Ta đương nhiên biết.
Tần Vô Nhai lần nữa nói:
- Chỉ là, ngươi phải hiểu được, chuyện năm đó, người muốn giết ngươi không chỉ Lục Thanh Phong, còn có một ít phong chủ.
- Ha ha... Có ý tứ.
Lâm Văn Hiên ha ha cười nói:
- Lúc đầu, ta coi là Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn an an ổn ổn, không nghĩ tới, thế mà tràn ngập quỷ quyệt xảo trá, xem ra, một ít phong chủ cũng không thành thật.
- Vô Nhai, làm phiền ngươi giúp ta điều tra một ít, chuyện năm đó có bao nhiêu người tham gia, là ai.
- Lâm Văn Hiên ta thế tất chém giết từng người toàn bộ bọn hắn hầu như không còn.
Con ngươi Lâm Văn Hiên không có chút ánh sáng chăm chú cong lên.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận