Vô Thượng Thần Đế

Chương 2145: Xuất Sơn

- Chỉ là tiểu tử này một mực núp ở bên trong tam thập tứ phong, không ra, ta cũng không có cách nào.
- Chúng ta kiên nhẫn đợi chút đi.
Ninh Trạch Thiên mở miệng nói:
- Hiện tại, Lâm Văn Hiên trở về, Hứa Lâm quan tâm hắn có thừa, Mục Vân càng là đồ đệ của Lâm Văn Hiên, hắn không rời đi Kiếm Môn, chúng ta không có cách nào động thủ, thế nhưng là một khi hắn rời đi, nhất định phải để hắn chết.
- Ừm!
Mấy người nghị luận.
- Như Tuyết, ngươi thế nào rồi?
Lục Khiếu Thiên giờ phút này nhìn thấy Liễu Như Tuyết trầm mặc không nói, quan tâm hỏi.
- Không có việc gì, chỉ là có chút mệt mỏi...
- Sẽ không phải còn đang suy nghĩ về Lâm Văn Hiên đó chứ?
Lục Khiếu Thương giờ phút này lạnh lùng nói:
- Liễu Như Tuyết, ngươi đừng quên, khi Lâm Văn Hiên không có ở đây, là nhị đệ ta giúp ngươi củng cố chức vị phong chủ, nếu không, ngươi bây giờ còn có thể trở thành phong chủ đệ nhị phong?
- Sẽ không phải nhìn thấy Lâm Văn Hiên trở về, muốn rời khỏi nhị đệ ta, rời khỏi Lục gia cùng Ninh gia, đi tìm hắn nương tựa ?
- Đại ca...
Lục Khiếu Thiên lập tức quát:
- Như Tuyết không phải loại người như vậy.
- Ai biết nàng có phải hay không!
Ninh Linh Lung cũng nói:
- Ngày đó nên nên trực tiếp một kiếm đâm chết hắn đã không có nhiều chuyện như vậy.
Lời này vừa ra, sắc mặt Liễu Như Tuyết trắng bệch.
- Ta mệt mỏi, trước cáo từ.
Liễu Như Tuyết vừa dứt lời, lập tức rời đi.
- Các ngươi nói ít vài ba câu đi!
Ninh Trạch Thiên thở dài nói:
- Nàng đều vì Khiếu Thiên huynh sinh ra hai hài tử, phần tình nghĩa này, Lâm Văn Hiên không thể so bì, chỉ là lần này, cố nhân gặp lại, chỉ sợ nàng không dễ chịu.
Nghe đến lời này, mấy người đều trầm mặc.
Đệ nhị phong, đệ tam phong, đệ lục phong, chính là căn cơ của Lục gia cùng Ninh gia.
Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, tuy là tông môn, thế nhưng một khi bên trong một gia tộc xuất hiện thái thượng trưởng lão hoặc hạch tâm trưởng lão, gia tộc xuất hiện mấy tên Tiên Vương, đến lúc đó không thể tránh khỏi sẽ hình thành một tiểu đoàn thể bên trong Kiếm Môn.
Lục gia cùng Ninh gia là hai đại gia tộc, thâm căn cố đế bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, từng phong khác hoặc nhiều hoặc ít, cũng có những tình huống này.
Giờ phút này, mấy vị phong chủ nhìn qua tam thập tứ phong mấy chục dặm bên ngoài, cừu hận trong lòng không ngừng lan tràn.
Mục Vân giờ phút này, tự nhiên biết, những người kia hận chết hắn, muốn để hắn chết.
Cho nên, hắn chuẩn bị... Bế quan!.
Kiếm Nam Thiên ban cho hắn cơ duyên, lại thêm hắn kiếp trước đoạt được, bế quan đột phá đến cảnh giới Kim Tiên, không khó lắm.
Chỉ là, cần một đoạn thời gian.
Hắn cần vững vững vàng vàng lĩnh ngộ pháp tắc không gian, đột phá đến cảnh giới Kim Tiên.
Một bước này, cũng là một bước cực kỳ quan trọng.
Một khi đột phá, Kim Tiên kim thân, không gian pháp tắc, thực lực của hắn sẽ đề thăng gấp trăm lần.
Con đường hắn trở về Tiên Vương sẽ gần thêm một bước.
- Cảnh giới Kim Tiên, ta đến rồi!
Mục Vân giờ phút này đã làm tốt chuẩn bị vạn toàn, vì cam đoan an toàn, hắn ở lại bên trong một đại điện khác cạnh Vương Tâm Nhã, hai đại điện bị hắn thiết lập trận pháp, một khi bên Vương Tâm Nhã có dị động, hắn liền cảm thấy được.
Lần này, hắn mới vừa tiến vào đến Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn đã đắc tội Ninh gia cùng Lục gia, hai đại gia tộc có căn cơ rất sâu bên trong Kiếm Môn, tất sẽ không dễ dàng bỏ qua hắn.
Không đến Kim Tiên, căn bản không có sức tự vệ.
Mục Vân hạ quyết tâm, lần này không đến Kim Tiên sẽ không xuất quan.
Thời gian trôi qua, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn bởi vì Lâm Văn Hiên trở về mà phát sinh ba động khá lớn, thế nhưng ba động theo thời gian trôi qua, dần dần ổn định lại.
Tam thập tứ phong cũng lâm vào bình tĩnh.
Lúc đầu, tam thập tứ phong có chừng một trăm người, nhân số tương đối ít, so với tam thập tam phong khác, số lượng đệ tử quá ít, phần lớn là cảnh giới Chân Tiên, chỉ có rải rác mấy người tiến vào cảnh giới Kim Tiên.
Điểm ấy, so cùng phong khác, thực sự kém quá nhiều.
Mà sau ki Lâm Văn Hiên, Mục Vân mấy người bế quan, tam thập tứ phong càng lộ vẻ bình tĩnh.
Đều là đệ tử vừa tiến vào đến trong tông môn, cũng không dám tự tiện ra ngoài.
Thời gian ung dung, mười năm chớp mắt mà qua.
Đối với tu luyện giả mà nói, mười năm bất quá chỉ là một cái chớp mắt, trôi qua rất nhanh.
Chỉ là đối với Mục Vân, mười năm qua lại dài dằng dặc.
Mười năm, hắn đều bế quan ở bên trong tam thập tứ phong.
Lần này bế quan, không giống ngày xưa.
Lần này, hắn không cần pháp bảo gì, chỉ cần lĩnh ngộ.
Ngưng tụ kim thân, đối với hắn mà nói, vấn đề không lớn, quan trọng nhất là lĩnh ngộ pháp tắc không gian.
Mà Mục Vân còn có thủ đoạn để nhanh lĩnh ngộ pháp tắc không gian. Một chính là kiếm giới.
Kiếm khách lĩnh ngộ kiếm đạo, cái gọi kiếm giới, kỳ thật cũng là một loại khống chế pháp tắc không gian.
Chỉ là loại khống chế này dựa vào kiếm, dựa vào lĩnh ngộ của võ giả về kiếm, lý giải về kiếm đạo, cho nên, đối với Mục Vân, tấn thăng như thế dựa vào kiếm giới, đề cao lĩnh ngộ của mình về pháp tắc không gian, không thể nghi ngờ là tốt nhất.
Thứ hai chính là, Thương Thiên Chi Nhãn.
Thương Thiên Chi Nhãn, theo lời Quy Nhất, cơ hồ bị thổi lên trời.
Thậm chí Quy Nhất nói, đây là thiên địa kỳ vật chỉ yếu hơn Tru Tiên Đồ một tia.
Chỉ là cái đồ chơi này, trừ trợ giúp Mục Vân thi triển không nhận cùng không toàn công kích ra, thật đúng là không thấy được chỗ lợi gì khác.
Mà lần này, Mục Vân lại trực tiếp tiến vào Thương Thiên Chi Nhãn, tiến hành tu luyện cùng lĩnh ngộ.
Một ánh mắt có thể thấy được sinh tử, một ánh mắt có thể thấy được vạn vật.
Khắp nơi Thương Thiên Chi Nhãn đều là không gian tầng tầng lớp lớp.
Mục Vân mười năm qua ở bên trong Thương Thiên Chi Nhãn, có thể nói nhìn ngàn vạn không gian dịch chuyển.
Hoàn toàn là tầng tầng núi non trùng điệp, tuyệt không thể tả.
Một ngày, phía trên tam thập tứ phong.
Hai tên đệ tử đứng trên bậc thang quét dọn cầu thang.
- Lâm phong chủ bế quan, Mục sư huynh cũng bế quan, chúng ta mỗi ngày ở đây nhàn rỗi, không dám đi ra ngoài, ai...
- Cũng không có cách nào, nghe nói Ninh gia cùng người của Lục gia, còn có những hảo hữu của bọn hắn đều tuyên bố muốn làm thịt Mục sư huynh, chúng ta ra ngoài, chính là bị khinh bỉ.
- Thế nhưng không đi ra, chúng ta thế nào tăng thực lực lên, tôi luyện mình?
Hai người ngươi một câu, ta một câu, câu được câu không trò chuyện.
Trước quảng trường lớn như vậy, không có một ai, giọng nói của hai người đầy đắng chát.
Vốn cho rằng tiến vào Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn có thể tiếp được nhiệm vụ, đi từng địa phương toàn bộ Kiếm Vực làm nhiệm vụ, đổi tiên pháp, tiên khí, tiên đan cường đại, thế nhưng ai biết, bây giờ lại là bộ dáng này.
- Ninh gia cùng Lục gia, có khó khăn các ngươi sao?
Trong lúc hai người nghị luận, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện dưới cầu thang.
Âm thanh nhàn nhạt vang lên bên tai, thân ảnh một thân trường sam màu mực, dung mạo tuấn lãng phong thần, thân thể mặc dù có chút chút hơi gầy, thế nhưng khắp nơi lộ ra bạo tạc mạnh mẽ.
Quan trọng nhất là, một chùm sợi tóc mang tính tiêu chí, rũ xuống trên trán, không phải Mục Vân, lại là người nào?
- Mục sư huynh!
- Mục sư huynh!
Nhìn thấy Mục Vân xuất hiện, hai người lập tức nằm rạp trên mặt đất.
- Mười năm bế quan, xem ra, Lục gia cùng Ninh gia thật không thu lại được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận