Vô Thượng Thần Đế

Chương 2189: Tiểu đội tách ra

Oanh...
Một tiếng oanh minh vang lên.
Tiếng oanh minh nổ vang sơn mạch trong lúc đám người giao thủ, chẳng ai ngờ.
Đất bằng bạo hưởng, đâm nghiêng, một đám người lại giết ra.
Nhóm người kia, từng người thân mang y phục đủ loại màu sắc, thế nhưng đều đeo khăn che mặt, ngăn cách hồn lực điều tra.
Khí tức người cầm đầu rất cường hoành, cho người cảm giác cũng cường đại.
Thấy cảnh này, tiểu đội mười người của Tần Hàn khẩn trương.
Một nhóm người này là ai? Lại là người Huyết Sát thần giáo?
Chỉ là đám người Huyết Sát thần giáo lúc này cũng ngơ ngác.
Bọn gia hỏa này, là ai?
Không giống như người Huyết Sát thần giáo bọn hắn.
Ba phương đội hình, có phần quỷ dị.
- Vân lang.
Vương Tâm Nhã mới mặc kệ người đến là ai, hiện tại không thấy Mục Vân.
Vương Tâm Nhã khẩn trương.
- Lữ chiêm, Trần Tiêu, bày trận phòng hộ.
Tần Hàn cũng không giao thủ thêm với nam tử dẫn đầu Huyết Sát thần giáo, lui trở về trong chín người.
- Vân lang đâu?
Vương Tâm Nhã khẩn trương nhìn bốn phía.
- Không biết.
Tần Hàn nhìn bốn phía cũng không có phát hiện tung tích Mục Vân. Vừa rồi bọn hắn chín người đối mặt một đống lớn đệ tử Huyết Sát thần giáo, từng người khó đảm bảo, chỉ biết Mục Vân đang không ngừng bắn lén, hòa hoãn áp lực cho bọn hắn.
Thế nhưng sau một tiếng nổ, bọn hắn cũng không biết Mục Vân đi nơi nào.
- Tiểu tử này, chết!
Bên trong người đám đeo khăn che mặt, hai thân ảnh đi ra, một người trong đó khàn giọng cười nói:
- Tiểu tử này đến Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn là một tai họa, chết xứng đáng.
Vừa nghe lời này, Vương Tâm Nhã nhất thời lửa giận thiêu đốt.
- Ta còn tưởng rằng hắn có bao nhiêu lợi hại, không nghĩ tới không cẩn thận vừa ra tay đã bị ta nổ chết, bất quá dù sao cũng là tam phẩm Kim Tiên, thực lực hơi thấp một chút.
- Ngươi để mạng lại!
Vương Tâm Nhã khẽ kêu một tiếng, muốn giết ra.
- Vương Tâm Nhã!
Tần Hàn bình tĩnh nói:
- Ngươi đừng xúc động, bọn hắn không rõ thân phận, những đệ tử Huyết Sát thần giáo trước mắt cũng không phải dễ trêu, chúng ta bây giờ hai mặt thụ địch.
Vương Tâm Nhã nghe đến lời này, nhìn đệ tử Huyết Sát thần giáo khí thế hùng hổ xung quanh cùng với đám người đeo khăn che mặt không rõ thân phận bên ngoài, cũng biết không phải thời điểm nên nổi điên.
Dù sao, nàng một đường đi tới, hiểu rõ lúc nào có thể bất kể hết thảy.
- Xú nha đầu, lúc này mới đúng.
Nam tử mặt đen sa tiếp tục nói:
- Người Huyết Sát thần giáo? Chúng ta không đối địch với các ngươi, lần này chỉ vì chém giết Mục Vân, không nghĩ tới tiểu tử này quá dễ giết.
- Đi!
Đám người Huyết Sát thần giáo hiện cũng đang lo lắng, một đám người đột nhiên xuất hiện là minh hữu của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, không dám ra tay.
Hiện tại xem như hiểu rõ.
Những người này đến chỉ vì giết Mục Vân kia.
Hiện tại đã giải quyết xong Mục Vân, cho nên những người bịt mặt này đã đạt được mục đích, rời đi, căn bản không nguyện ý xen vào chuyện bao đồng.
Nghe đến lời này, nhìn thấy đám người bịt mặt kia đi thật, đám đệ tử Huyết Sát thần giáo, từng người lần nữa liếm môi, trong mắt mang theo ánh sáng như muốn ăn thịt người.
Tần Hàn mở lời:
- Vương Tâm Nhã, ngươi bây giờ cần hiểu rõ, đừng nói những người bịt mặt kia đột nhiên giết ra, không có bọn hắn, tình cảnh chúng ta cũng rất đáng lo, có sống tieepd hay không còn không biết, hiện tại không có Mục Vân, chúng ta càng thêm gian nan.
- Cho nên tỉnh táo lại, trước giải quyết hết những người này, chúng ta mới có thể có sinh cơ.
- Mà đám những người bịt mặt kia đánh lén, có giết chết Mục Vân hay không, chúng ta còn không biết.
Vương Tâm Nhã lạnh lùng nói:
- Ta biết!
Trường cầm trước người, Vương Tâm Nhã phủ tay đánh đàn, tiếng đàn vang lên, Vương Tâm Nhã nhìn mọi người xung quanh, phóng thích sát khí.
- Làm thịt bọn hắn, mau chóng rời khỏi nơi này.
Mà giờ khắc này, đệ tử lĩnh đội Huyết Sát thần giáo cũng nhịn không được nói.
Bọn hắn đã cảm giác được trong này có thể xảy ra vấn đề gì.
Nhóm người vừa rồi vạn nhất quay lại, bọn hắn sẽ bị người khác hoàng tước tại hậu.
Tần Hàn quát:
- Mọi người không được tản ra, để người này ta đối phó.
Lục phẩm Kim Tiên, thực lực không chỉ gấp đôi ngũ phẩm Kim Tiên, Tần Hàn tự hỏi, hắn là người có thực lực mạnh nhất trong đám, cũng chỉ có hắn ra mặt.
Mà trừ một lục phẩm Kim Tiên, còn có hai ngũ phẩm Kim Tiên, chỉ có Lữ chiêm có thể ứng phó.
Tình cảnh của bọn hắn không tốt.
Mà theo thời gian trôi qua, cứ tiếp tục, cuối cùng xui xẻo là bọn hắn.
Tần Hàn tiến lên, nắm chặt kiếm trong tay, khí tức cả người bùng nổ, trở nên hoàn toàn khác biệt lên.
Giờ khắc này hắn giống như đổi thành một người.
Hiện tại, còn thừa chín người đều không dám khinh thường.
Nếu bây giờ rời khỏi quần thể, muốn tự mình đào vong, chính là muốn chết.
Chỉ có chín người cùng một chỗ mới có thể tìm một chút hi vọng sống.
Tần Hàn xông ra, giao thủ cùng đệ tử đầu lĩnh, hai thân ảnh tung hoành vãng lai, khí thế ngất trời.
Hưu...
Nhưng đột nhiên, một tiếng xé gió vang lên, tiếng bén nhọn của lợi khí vạch phá không khí để màng nhĩ người đau từng cơn.
Phốc phốc phốc...
Tiếng xé gió lại là chuẩn xác không sai lao thẳng tới nam tử dẫn đầu đang giao thủ với Tần Hàn.
Ba mũi tên giống như lưu tinh, đâm vào phía sau lưng người kia, máu tươi chảy ngang.
Tần Hàn nhìn thấy cơ hội, nào chịu bỏ qua, giơ kiếm giết ra.
Một kiếm, giải quyết đối thủ.
Đột nhiên lại có ba mũi tên lao thẳng tới một tên ngũ phẩm Kim Tiên trong đó.
Máu tươi chảy ngang, một thân ảnh triệt để ngã xuống đất không dậy nổi.
Thấy cảnh này, chín người ngơ ngẩn.
Là Mục Vân.
Gia hỏa này không chết.
Nhìn thấy trường tiễn phá không, đám người tự nhiên hiểu rõ, chỉ có Mục Vân mới có thủ đoạn cùng bản lĩnh này.
Từng tiếng xé gió vang lên, một ít thân ảnh, dần dần đổ xuống.
Hưu hưu hưu tiếng xé gió giờ khắc này đối với bọn hắn mà nói, chính là bùa đòi mạng.
Sơ sẩy một cái, bọn hắn nhất định phải chết.
Cái này thật sự quá khủng bố.
Dần dần, đệ tử còn lại, từng người tán loạn.
Bọn hắn sợ hãi, tu vi cao nhất, một tên tiếp một tên bị giết chết, còn lại bọn hắn cũng hẳn phải chết không nghi ngờ.
Không bao lâu, một thân ảnh từ đi ra rừng cây.
- Tiểu tử ngươi, ta biết ngươi đâu có dễ dàng chết như vậy!
Tần Hàn nhìn một chút Mục Vân, cười nói.
Vương Tâm Nhã lại giận dữ trừng Mục Vân một cái.
Mục Vân lại thờ ơ.
Sau cuộc chiến lần này, trong chín người, Liễu Mân cùng Tần Linh Nhi đều bị thương nhẹ, Bách Vân, Bách Sơn hai huynh đệ cũng nhận một ít trọng thương.
Tiểu đội mười người, bây giờ nhìn tình huống rất không ổn.
- Chúng ta bây giờ thật ra còn không tính đang ở chỗ sâu trong Lạc Nhật sơn mạch, chỉ sợ càng đi vào bên trong, càng nguy hiểm.
Mục Vân nhìn mấy người nói:
- Tiểu đội chúng ta đã bị thương nặng, cho nên, ta muốn xem ý nghĩ của các ngươi như thế nào?
Mục Vân có ý rất rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận