Vô Thượng Thần Đế

Chương 2204: Lôi Đô bỏ mình

- Thế nào rồi?
Mục Vân nhìn Vương Tâm Nhã, khó hiểu hỏi.
- Vừa hay cầm nghệ ta gần đây tăng mạnh, cho nên, ta có thể phối hợp với chàng, có lẽ dựa vào Trảm Tiên Tiễn cùng Trảm Tiên Cung lại có thể bắn giết lục phẩm Kim Tiên.
Vương Tâm Nhã khá có nắm chắc nói.
Vừa nghe lời này, có thể nói thạch phá kinh thiên.
Mục Vân hiện tại là tứ phẩm Kim Tiên, vận chuyển Trảm Tiên Tiễn, tứ phẩm Kim Tiên, chính diện ứng đối, hắn có thể bắn giết.
Ngũ phẩm Kim Tiên, cần đánh lén.
Mà lục phẩm Kim Tiên, cho dù đánh lén, hắn cũng rất khó một tiễn bắn chết.
Nhưng bây giờ Vương Tâm Nhã lại nói hai người hợp tác có thể.
- Hợp tác thế nào?
Mục Vân để cung tên xuống, hỏi Vương Tâm Nhã.
- Hắc hắc...
Vương Tâm Nhã cười nói:
- Ta dùng tiếng đàn mê hoặc bọn hắn, buông lỏng cảnh giác, chàng bắn giết.
Lời này đơn giản, thế nhưng làm, rất khó.
Phải biết, Vương Tâm Nhã hiện tại là tam phẩm Kim Tiên. Tam phẩm Kim Tiên, cho dù là võ giả âm luật, muốn mê hoặc lục phẩm Kim Tiên... Khó.
- Thế nào? Không tin ta?
- Dĩ nhiên không phải, thê tử của ta, ta tự nhiên tin!
Mục Vân cười nói:
- Đã như vậy, vậy bắt đầu đi!
- Ừm!
Vương Tâm Nhã bắt đầu đánh đàn.
Tiếng đàn êm tai không ngừng vang lên.
- Ừm?
Mà giờ khắc này, Tần Hàn lâm vào tuyệt cảnh nghe được tiếng đàn, chấn động trong lòng.
- Là Vương Tâm Nhã.
Tần Hàn quát:
- Mọi người đừng từ bỏ, Vương Tâm Nhã đang ở đây, Mục Vân khẳng định cũng xuất hiện, có bọn hắn, chúng ta chưa hẳn không thể giết ra ngoài.
- Ừm!
Năm người lần nữa phấn chấn.
- Giết ra ngoài?
Ngay hiện tại, mấy tên đệ tử lục phẩm Kim Tiên dẫn đầu lại quát:
- Kỳ hạn diệt môn Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn các ngươi đã đến.
- Dám can đảm giết đường chủ chúng ta, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn các ngươi, bắt đầu từ hôm nay sẽ bị xóa khỏi Tiên giới, nhận lấy cái chết....
Hưu...
Chỉ là tên đệ tử kia còn chưa nói xong, một tiếng xé gió đột nhiên vang lên.
Tiếng đàn truyền ra, đệ tử kia vậy mà trong nháy mắt chưa kịp phòng ngự.
Một tiếng ‘bang’ vang lên, chỉ gặp một tên lục phẩm Kim Tiên u đầu sứt trán, tử vong ngay tại chỗ.
Thấy cảnh này, đệ tử Huyết Sát thần giáo khác cảnh giác nhìn bốn phía.
Vù vù...
Nhưng cho dù cảnh giác, thế nhưng khi tiếng mũi tên vang lên, bọn hắn vẫn y không kịp tránh né.
Phanh phanh tiếng nổ tung vang lên, hai tên đệ tử lục phẩm Kim Tiên lần nữa bỏ mình.
Theo đệ tử lục phẩm Kim Tiên bỏ mình, tiếp theo chính là những đệ tử ngũ phẩm Kim Tiên, một tên tiếp một tên chết đi.
- Rút!
Một tên đệ tử Huyết Sát thần giáo nhịn không được quát to một tiếng. Hiện tại không đi, bọn hắn sẽ chết hết ở chỗ này.
- Đừng đuổi theo!
Tần Hàn dừng tay, nói:
- Bọn hắn nhiều người, gây sự, chúng ta còn không phải đối thủ.
- Ừm!
Vù vù hai thân ảnh rơi xuống, chính là Mục Vân cùng Vương Tâm Nhã.
- Mục huynh!
- Vương tiểu thư.
Nhìn thấy hai người, Tần Hàn chắp tay nói:
- Đa tạ nhị vị.
- Khách khí cái gì, chúng ta vốn chính là đồng đội!
Mục Vân không thèm để ý khua tay nói.
Nhìn năm người chật vật, Mục Vân hỏi:
- Tại sao các ngươi như vậy? Trần Tiêu và Liễu Mân phu phụ hai người đâu?
- Hai người bọn họ chết rồi...
Tần Hàn khổ sở nói:
- Chúng ta bị đệ tử Huyết Sát thần giáo bắt lấy, bị buộc tiến vào trong sơn động, kết quả mọi người phân tán, chúng ta đi vào một đầu tử lộ, nguy hiểm trùng điệp, vợ chồng bọn họ chết rồi, năm người chúng ta chạy thoát, liền gặp được những đệ tử Huyết Sát thần giáo này.
Nghe đến lời này, Mục Vân nhẹ gật đầu.
- Nguyên Thanh Thanh, Cơ Vô Danh cùng Thịnh Duệ ba người, đều chết.
Chỉ là một câu nói tiếp theo của Tần Hàn lại giống như sấm sét giữa trời quang.
Đều chết!
- Ai giết?
- Còn có thể là ai!
Tần Linh Nhi oán hận nói:
- Tự nhiên là đám người Huyết Sát thần giáo.
Vừa nghe lời này, trong mắt Tần Linh Nhi mang theo phẫn hận.
Mục Vân hiện tại lại ngồi xuống.
- Đúng, những đệ tử Huyết Sát thần giáo kia vừa rồi nói cái gì đường chủ bọn hắn chết rồi?
- Ừm!
Tần Hàn gật đầu nói:
- Việc này quan hệ trọng đại, Lôi Đô bị người giết, hắn thân là đường chủ đệ nhất đường Huyết Sát thần giáo, thực lực có thể nói gần với giáo chủ Huyết Sát thần giáo cùng với hai vị hộ pháp, bên trong mười hai vị đường chủ, thực lực của hắn cũng rất mạnh, nhưng bây giờ bị người giết.
- Chuyện này, rất phiền phức, Huyết Sát thần giáo điên.
Trong lòng Mục Vân sáng tỏ.
Huyết Sát thần giáo không điên mới là lạ.
Một vị đường chủ liên quan đến thực lực căn cơ của bọn hắn.
Huyết Sát thần giáo hết thảy cũng chỉ có mười hai vị đường chủ mà thôi.
- Bị ai giết?
- Chỉ là nghe người ta nói, chúng ta cũng không biết đến cùng là bị ai giết chết, thế nhưng Huyết Sát thần giáo bên kia một mực xác định, chính là phong chủ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chúng ta xuất động, giết Lôi Đô, hiện tại, bắt đầu tập kết binh lực tại Lạc Nhật sơn mạch, chuẩn bị đại khai sát giới, đệ tử phía dưới ngũ phẩm Kim Tiên đều bị triệu hồi, hiện tại xuất chiến, kém nhất đều là ngũ phẩm Kim Tiên.
Vừa nghe lời này, cả Mục Vân cũng có chút kinh ngạc.
Hắn đột nhiên nghĩ đến lời Tạ Thanh nói.
Vũ Hóa Thiên Cung chuẩn bị liên hợp Huyết Sát thần giáo, xâm chiếm Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Loại thời điểm này, chẳng lẽ cố ý gây chuyện?
Lôi Đô chết thật hay là giả chết? Ai có thể biết?
- Hảo, không nên ở lâu nơi đây, cũng không phải nơi tốt chúng ta thí luyện, tiếp theo, tông môn sẽ triệu hồi đệ tử phía dưới ngũ phẩm Kim Tiên, trong tông môn, xuất động đệ tử Kình Thiên Phong, cũng sẽ có phong chủ đến.
- Ta hiểu rõ.
Mục Vân mang theo mấy người, quay người trở về.
Lần này, chơi lớn!
Chỉ sợ chính Lôi Đô cũng không nghĩ tới, mình sẽ chết.
Người có thể giết Lôi Đô, chỉ sợ phong chủ tam thập tam là không thể làm được, duy nhất có khả năng chính là Kiếm Nam Thiên cùng ba vị thuỷ tổ trưởng lão.
Chỉ là, Kiếm Nam Thiên thân là môn chủ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, hẳn phải biết, cho dù hai vực tranh đấu, không đáng giết một vị đường chủ.
Chẳng lẽ có người cố ý giết?
Mục Vân không được biết.
Mà hiện tại trong Lạc Nhật sơn mạch, một chỗ sơn mạch.
Mấy thân ảnh đứng trong sơn cốc, nhìn một cỗ thi thể trên mặt đất, trầm mặc không nói.
Một tên nam tử thân hình cao lớn, khí tức tĩnh mịch, đứng ra.
- Nói chuyện, tại sao không nói chuyện rồi?
Nam tử hiện tại trầm giọng nói:
- Lúc trước ta ngăn Lôi Đô, các ngươi nói không cần, tiểu đả tiểu nháo, cũng có lợi cho đệ tử trong tông môn, nhưng bây giờ thì sao? Lôi Đô chết rồi, chết.
- Tiêu Kê, ngươi đừng nôn nóng.
Một vị nam tử thấp mập lùn mập nói:
- Chuyện này, chúng ta cũng không nghĩ tới.
- Cát Phương Lượng, ngươi không nghĩ tới?
Tiêu Kê tức giận không thôi.
Hắn và Lôi Đô là bạn tốt, mà tổng đường của đệ nhất đường và đệ nhị đường cách nhau không xa, hiện tại Lôi Đô chết rồi, về công về tư, hắn đều rất phẫn nộ.
- Lạc n, ngươi là đường chủ đệ tứ đường, ngươi nói, chuyện này làm sao bây giờ?
Cát Phương Lượng hiện tại hỏi ý kiến một tên nam tử bên cạnh mình.
Lạc n âm thầm mắng trên dưới Cát Phương Lượng một lần, mở lời:
- Chuyện này, còn không rõ ràng nguyên nhân cụ thể, đầu tiên, chúng ta đều biết thực lực của Lôi Đô, cửu phẩm Tiên Vương, muốn giết hắn, trừ phi là mấy vị thái thượng trưởng lão Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, hoặc là Kiếm Nam Thiên cùng với ba vị thuỷ tổ trưởng lão, nếu không, Lôi Đô sẽ không chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận