Vô Thượng Thần Đế

Chương 222: Mẹ Nó!

Cảnh Tân Vũ kinh ngạc đến ngây người!
Nhìn cảnh tượng trước mắt, hắn kinh ngạc nói không ra lời!
Trong phòng, Mục Vân, sắc mặt đỏ lên, trên người còn đổi một bộ y phục.
Vương Hinh Vũ sắc mặt càng đỏ, trên trán đầy mồ hôi.
Trên giường, một tiểu mỹ nhân, cả người đỏ lên, mà trên người lại chỉ che kín bằng một bộ y phục, da thịt như ẩn như hiện, phủ đầy vết trảo và sờ qua.
- Mẹ nó!
Cảnh Tân Vũ nhịn không được mắng một tiếng.
- Thế nào rồi? Cảnh Tân Vũ, tìm tới Mục đạo sư sao?
Ngay vào giờ phút này, ngoài cửa lại là có một bóng người xông vào.
- Mẹ nó!
Nhìn thấy tình cảnh trong phòng, Hiên Viên Chá nhịn không được lần nữa mắng một tiếng.
- Tình huống như thế nào?
Hoàng Vô Cực đi đến, nhìn ba người trong phòng, nháy mắt hóa đá.
Nửa ngày sau mới từ từ nói:
- Mẹ nó!
Ba đại hán khôi ngô đứng ở cửa vào, ngăn cản ánh nắng, nhìn cảnh tượng trước mắt, giống như ba Thạch Đầu Nhân, hoàn toàn không biết nói cái gì.
- Cút!
Nhìn ba người, Mục Vân quát lớn một tiếng.
- Vâng vâng vâng!
Ba người Hiên Viên Chá, mau chóng rời khỏi.
- Thật có lỗi, Vương đạo sư, học viên của ta, không lễ phép!
- Không sao, xem ra bọn hắn tìm ngươi là có chuyện gì khẩn cấp, Mục đạo sư nhanh đi đi.
- Sau này còn gặp lại!
Nói xong, Mục Vân quay người rời khỏi, một mặt xấu hổ!
- Xong đời rồi, xong đời rồi!
Ngoài cửa, Cảnh Tân Vũ lo lắng nói.
- Cái gì xong đời rồi?
Hiên Viên Chá ngơ ngác.
- Ngươi nghĩ xem, không ngờ khẩu vị của Mục đạo sư nặng như vậy, ngay trước mặt tỷ tỷ, xử lý muội muội, mà còn bị chúng ta nhìn thấy, ngươi nói, chúng ta có thể bị giết người diệt khẩu hay không?
- Đúng vậy đúng vậy!
Hoàng Vô Cực đáp:
- Ta thấy tiểu tử Tiêu Khánh Dư kia sắp điên, Mục đạo sư khẩu vị nặng như vậy, sau này còn không ở trước mặt tiểu Dư nhi, chơi tỷ tỷ của hắn!
- Không thể nào!
Hiên Viên Chá kinh ngạc nói:
- Ngươi nhìn Vương Hinh Vũ kia, rõ ràng là nhìn Mục đạo sư, khẳng định là ngầm đồng ý, xem ra Mục đạo sư và Vương Hinh Vũ cũng có bí mật không thể cho ai biết, hai người đều khẩu vị rất mặn!
- Mặn cái đầu ngươi!
Phanh phanh phanh ba cú đấm liên tiếp tới, Mục Vân từ phía sau liên tục gõ ba người ba lần, mắng:
- Ba ranh con các ngươi, ta thấy các ngươi là gần đây tu luyện quá dễ dàng, muốn tìm một chút chuyện làm đúng không, hôm nào ta sẽ cho các ngươi đi sơn mạch lịch luyện.
- Hả, xong đời rồi, Mục đạo sư thật muốn giết chúng ta diệt khẩu.
Sắc mặt Hoàng Vô Cực trắng nhợt, nhịn không được lui lại một bước.
- Mục đạo sư, ngài yên tâm, chuyện hôm nay, trời biết đất biết, ngươi biết, ba người chúng ta biết, còn có hai tỷ muội kia biết, chúng ta sẽ không truyền ra ngoài.
- Đúng vậy, đúng vậy, đừng có giết chúng ta diệt khẩu.
- Cút sang một bên!
Nhìn ba người, Mục Vân vừa tức giận, vừa buồn cười.
- Nói đi, vội vàng tìm ta có chuyện gì.
- Ai da, xong, quên mất chính sự.
Cảnh Tân Vũ vội vàng nói:
- Là như vậy, trung cấp cửu ban của chúng ta vừa đến một đại thiên tài, muốn báo vào ban của chúng ta, thế nhưng những tên khốn kiếp cao cấp tứ ban kia lại muốn đến cướp, vì đánh không lại ban trưởng của bọn hắn, cho nên chúng ta mới tranh thủ thời gian đến tìm ngài.
- Thiên tài?
Mục Vân kinh ngạc nói:
- Lôi Phong viện tuyển nhận đám thiên tài là dựa theo chính ý nguyện của bọn hắn, hẳn là trước báo đặc cấp ban, không được thì tiến vào cao cấp ban, không được nữa mới đến phiên trung cấp ban chúng ta, các ngươi nói tên thiên tài này là bị cao cấp ban bỏ rơi mới đúng không? Cao cấp tứ ban còn tới cướp?
- Không phải, không phải, Mục đạo sư, ngài sai.
Hoàng Vô Cực vội vàng nói:
- Tên thiên tài này cũng không bình thường, mà lại từng là học sinh của ngài, cảnh giới Linh Huyệt cảnh tam trọng, thực lực không tầm thường, mà lĩnh ngộ kiếm ý!
Lĩnh ngộ kiếm ý?
Trên mặt Mục Vân lộ ra mỉm cười, hắn đã đoán ra người này là ai!
Nếu như là hắn, vậy vứt bỏ lời mời của đặc cấp ban và cao cấp ban, cũng có thể hiểu được.
- Không ngờ tiểu tử này lại tới đây tới tìm ta, hảo tiểu tử, còn tính có lương tâm!
Mục Vân cười ha ha một tiếng, nói:
- Đi, trở về xem thử, ta ngược lại muốn xem, đám chó con cao cấp tứ ban kia lấy cái gì mà dám khi dễ đến trên đầu trung cấp cửu ban ta!
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, ba người Hiên Viên Chá lập tức trở nên hào hứng.
Mục đạo sư chính là ngưu, nói lời này giống như bọn hắn là cao cấp ban, tứ ban chỉ là trung cấp ban.
...
Lôi Phong viện, phía trên võ tràng lớn như vậy, giờ phút này có từng tấm lụa được kéo căng ra, trên đó viết tiêu đề bắt mắt.
- Trung cấp thập nhị ban, chủ đạo sư Phòng Ngọc Lan, đã từng là cao thủ Linh Bảng của Lôi Phong viện, dạy bảo ra học viên là cao thủ trên Long Bảng.
- Sơ cấp nhị thập lục ban, chủ đạo sư...
Giờ phút này, toàn bộ võ tràng gần như bị hoành phi của hơn trăm mốt ban cấp của Lôi Phong viện chiếm cứ, tuyển nhận học viên là đại sự của mỗi một lớp học.
Máu mới rót vào mới là động lực giúp ban cấp tấn thăng.
Học viện an bài để các học viên tân chiêu tự chủ lựa chọn ban cấp, chính là vì khiến học viên này có thể lựa chọn ban cấp thích hợp với bọn hắn.
Mà giờ khắc này, trước vị trí tuyển nhận học viên của trung cấp cửu ban có một đám người đang vây quanh, vô cùng náo nhiệt.
- Thiết Phong, Mặc Dương chính là thiên tài kiếm đạo đứng đầu tam quan trong đợt tuyển nhận lần này, tiến vào trung cấp cửu ban của các ngươi là mai một nhân tài, thức thời một chút, vẫn nên để cho cao cấp tứ ban chúng ta!
Trước đám người, một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi cao ngạo nói:
- Chủ đạo sư của chúng ta là Tiêu Bất Ngữ, tại Lôi Phong viện, không cần phải nói, các ngươi chắc cũng đã biết, để Mặc Dương đến trung cấp cửu ban của các ngươi, có thể làm gì? Quả thực là mai một một thiên tài.
- Sủa vừa thôi!
Nghe được lời nói của Triết Phong Vân, Thiết Phong phi một tiếng, mắng:
- Triết Phong Vân, cao cấp tứ ban các ngươi không có bản lĩnh thì cũng đừng càn rỡ, Mặc Dương nguyện ý tiến vào cửu ban chúng ta, đó là bởi vì Mục đạo sư có mị lực cường đại, ngươi biết cái gì?
- Học viện cử hành phương thức tuyển nhận như vậy chính là vì để các học viên có thể lựa chọn ban cấp thích hợp nhất với mình, Triết Phong Vân ngươi thật là lợi hại, coi quy tắc của học viện như rác rưởi, lại nói, Mặc Dương người ta cũng không nguyện ý đi theo ngươi.
- Có phải không, Mặc Dương?
Mặc Dương gật đầu nói:
- Ừm, vị niên trưởng này, ta chỉ muốn gia nhập trung cấp cửu ban, thật có lỗi.
- Mặc Dương, ngươi không cần phải để ý đến cái tên Thiết Phong nhanh mồm nhanh miệng này, hắn khẳng định sẽ mê hoặc ngươi, chờ ngươi đến tứ ban của chúng ta sẽ biết tứ ban lợi hại.
- Ai u, nói như vậy, Triết Phong Vân, ngươi muốn động thủ!
- Động thủ thì động thủ, chỉ bằng trung cấp cửu ban các ngươi, xứng sao?
- Mã Đức, đánh bọn hắn!
Thiết Phong gầm thét một tiếng, mang theo mười mấy người cửu ban xông tới, Triết Phong Vân vốn là ban trưởng cao cấp tứ ban, giờ phút này sao có thể nhịn được, lập tức mang theo đám người tứ ban xông lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận