Vô Thượng Thần Đế

Chương 2247: Ma tộc phá ấn mà ra (1)

Tiếng lốp bốp vang lên, thân thể Mục Vân cảm thụ cái gì đó, biến mất.
- Cút!
Quát khẽ một tiếng, Trường Hồng Quán Nhật Thương trong tay Mục Vân bộc phát ra lực lượng vượt qua bình thường, khí tức cuồng bạo khuếch tán.
- Phốc...
Mà giờ khắc này, Hàn Vũ lúc đầu biểu lộ ra khá quỷ dị trên bầu trời đột nhiên chật vật lui lại, phun ra một ngụm máu tươi.
Hỗn Loạn Từ Tràng của hắn thế mà trong nháy mắt bị người phá.
Đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi, nhưng lại thật sự rõ ràng phát sinh.
Sắc mặt Hàn Vũ tái nhợt, nhìn về phía trước, thân ảnh Mục Vân một tay cầm kiếm, một tay cầm thương, ngạo nghễ đứng vững.
Hết thảy giống như không thay đổi, thế nhưng hết thảy tựa hồ cũng trở nên bất đồng.
Tình huống như thế nào?
Những võ giả xung quanh càng không biết vì sao.
Trong nháy mắt, công kích của Hàn Vũ đã bị Mục Vân phá giải.
Đây là tình huống như thế nào.
Mà giờ khắc này, tay trái Mục Vân dần dần an định lại, thân ảnh đứng vững.
- Như thế nào?
Nhìn Hàn Vũ, Mục Vân thản nhiên nói.
Dù không có tay trái quỷ dị, thực lực của hắn bây giờ muốn giết Hàn Vũ, cũng có thể làm được.
Chỉ là tay trái đột nhiên gia nhập, lại để thực lực chỉnh thể của Mục Vân gia tăng gấp bội, tăng lên cực lớn.
Hiện tại, nhìn thấy Hàn Vũ biểu lộ kinh ngạc, khóe miệng Mục Vân mang theo cười lạnh.
- Hừ, ngươi khoan đắc ý.
Hàn Vũ hiện tại lại quát:
- La Uyên sư huynh còn ở bên trong thành, Mục Vân, ngươi bây giờ nên ngoan ngoãn nhận lấy cái chết mới tốt.
Nghe đến lời này, mọi người xung quanh ngốc.
Tình huống như thế nào?
Vừa rồi gia hỏa này còn một bộ dáng khí thế hùng hổ, thế nào chỉ chớp mắt đã mang La Uyên ra ngoài?
Chẳng lẽ nói, hai người giao thủ đã phân cao thấp?
Thế nhưng bọn hắn chỉ thấy Hàn Vũ cấp tốc tới gần Mục Vân, bản thân Mục Vân đang bị theo mê hoặc lại dần dần liền khôi phục thanh minh.
Ngược lại là Hàn Vũ, phun ra một ngụm máu tươi.
Nhận thua rồi?
Đám người không hiểu được.
Mục Vân lại cười nhạo nói:
- Không còn thủ đoạn? Không có thì nhận thua? Ngươi cũng quá đề cao mình.
Vừa dứt lời, bàn tay Mục Vân vung lên, toàn bộ lực lượng khuếch tán ra.
Tay cầm Trường Hồng Quán Nhật Thương, lao thẳng tới Hàn Vũ.
Nhìn tay trái Mục Vân ra chiêu, sắc mặt Hàn Vũ đầy cổ quái, lui nhanh.
- Chạy? Ngươi chạy đi được sao?
Mục Vân lao nhanh tới Hàn Vũ, cả người theo sát, bất vi sở động.
Rầm rầm rầm...
Lực lượng cuồng bạo mà lên, Mục Vân đâm ra trường thương, lực lượng chen chúc gào thét lan tràn trên cánh tay trái Mục Vân, ngay sau đó, không ngừng kéo dài, mở rộng vào Trường Hồng Quán Nhật Thương, từng bước tăng cường.
- Trảm!
Vừa dứt lời, Mục Vân chém ngang xuống một thương.
- Làm càn!
Mà ngay khi Hàn Vũ bị buộc đến tuyệt cảnh, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Ngay sau đó, chỉ thấy một cỗ khí tức cường hoành tràn ngập ra toàn bộ thành trì.
Một thân ảnh trôi nổi trên không, vụt một cái xuất hiện trước người Hàn Vũ, vung ra một kiếm, lực lượng kinh khủng của Mục Vân kia bị ngăn cản.
Người tới một thân trường sam màu trắng, khí tức tĩnh mịch, đầu đội tử quan, hai mắt sáng ngời có thần, một kiếm ngăn cản được Mục Vân công kích, một đôi mắt giống như muốn nhìn Mục Vân từ trên xuống dưới triệt triệt để để, rõ ràng.
- La sư huynh.
Nhìn người tới, Hàn Vũ thở dài một hơi.
Nếu La Uyên hiện tại vẫn chưa xuất hiện, chỉ sợ mạng nhỏ của hắn khó đảm bảo.
- Lui ra đi.
Nhìn bộ dáng Hàn Vũ chật vật, La Uyên nhẹ nhàng phất tay, thản nhiên nói.
- Thế nhưng La sư huynh....
- Ta bảo ngươi lui ra, nghe không được?
Bên trong ngữ khí của La Uyên, mang theo một tia lạnh lùng.
- Vâng!
Hàn Vũ hung dữ nhìn Mục Vân một cai, lui ra đi.
- Mục Vân, trước đó ở bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, ngươi giết người, ta mặc kệ ngươi, thế nhưng hiện tại đang ở bên trong Thiên La bí cảnh, ngươi vẫn làm càn như thế?
La Uyên lạnh lùng nói.
- Ta làm càn?
Mục Vân cười.
- Tại nơi này, Tam đệ tử Thập Tam Thiên Kiếm Môn chúng ta nên đoàn kết nhất trí, cộng đồng đối mặt với Huyết Sát thần giáo và Vũ Hóa Thiên Cung, ngươi còn ở nơi này tự giết lẫn nhau?
- Nói hay lắm.
Mục Vân đột nhiên đáp:
- Đã như vậy, ta nghĩ, ta giết mấy người bọn hắn, ngươi cũng nên vì đại cục cân nhắc, không nên tìm ta gây phiền phức, đã như vậy, ta xin từ biệt.
Vừa dứt lời, Mục Vân thế mà xoay người rời đi.
- Ngươi muốn chết!
Thấy cảnh này, tức giận trên mặt La Uyên càng sâu, tiến lên, nhìn Mục Vân, khí tức sát phạt nháy mắt bộc phát.
Mà giờ khắc này, khóe miệng Hàn Vũ mang theo tia cười lạnh.
La Uyên xuất thủ, Mục Vân hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Chậm đã!
Mà ngay hiện tại, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Ba thân ảnh nháy mắt rơi xuống.
Ba người kia, Mục Vân gặp qua hai người trong đó, chính là Huyết Sát thần giáo Thôi Viêm cùng Kỳ Thiên Nhất, mà đổi thành một người, hắn lại chưa thấy qua.
- Vưu Thiên Tâm, ngươi tới làm cái gì?
Nhìn người cầm đầu, La Uyên nhíu mày hỏi.
Nguyên lai gia hỏa này chính là Vưu Thiên Tâm.
Mục Vân vừa nhìn đại khái đã biết gia hỏa này muốn làm gì.
Vưu Thiên Tâm cười nói:
- Để ta làm cái gì, vậy ngươi phải hỏi vị đồng môn đệ tử Mục Vân này của ngươi.
Vưu Thiên Tâm lúc đầu không muốn xuất hiện, nhưng bây giờ La Uyên ra mặt, hắn cũng xuất hiện.
Trên người Mục Vân kẻ này tựa hồ có rất nhiều bí mật, nếu bị La Uyên giết, bí mật của Mục Vân đều thuộc về La Uyên, hắn hiển nhiên không muốn.
- Hắn? Mục Vân? Mắc mớ gì tới hắn?
Trong mắt La Uyên mang theo một tia không kiên nhẫn.
- Vưu Thiên Tâm, ngươi đừng muốn hồ nháo, Mục Vân là đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chúng ta, không có quan hệ gì với ngươi.
- Vốn không liên quan gì đến ta, thế nhưng tiểu tử này, giết đệ tử Huyết Sát thần giáo ta, nên có liên quan với ta.
La Uyên thật sâu nhìn Mục Vân một cái.
Hắn không nghĩ tới, Mục Vân này thế mà trêu ra phiền phức, không chỉ hắn một người.
- Ai?
- Lục Sơn!
Vưu Thiên Tâm vung tay, thi thể Lục Sơn xuất hiện.
- Kẻ này chém giết Lục Sơn, Lục Sơn là người của Vưu Thiên Tâm ta, cho nên hắn nhất định phải trả giá đắt.
Vưu Thiên Tâm nhìn Mục Vân, thản nhiên nói.
Mà giờ khắc này, nhìn thi thể Lục Sơn, Hàn Vũ nhịn không được sờ sờ lồng ngực của mình.
Lục Sơn cũng là cảnh giới nhất phẩm Đại La Kim Tiên, Mục Vân có thể giết người này, chứng minh, hắn cũng có thể giết mình.
Quả thực khủng bố.
Gia hỏa này làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Nghe đến lời này, bên trong ánh mắt La Uyên mang theo một tia lạnh lùng.
Mục Vân này trêu chọc ai không được, thế nào trêu chọc đến Vưu Thiên Tâm.
Người vô cùng khó chơi.
Lần này, tam đại tông môn xuất động, chọn đệ tử đỉnh tiêm bên trong Vực Giới của mình, cảnh giới Đại La Kim Tiên không phải số ít.
Mỗi một Đại La Kim Tiên, đừng nói ở trong tông môn, cho dù ở toàn bộ Tiên giới cũng là thanh danh hiển hách.
Đại La Kim Tiên, sau nữa chính là Tiên Vương.
Có thể được xưng là cự đầu, thực lực của võ giả Đại La Kim Tiên ra sao, không cần nói cũng biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận