Vô Thượng Thần Đế

Chương 225: Để Ta Trận Đầu

Theo thời gian trôi qua, bảy đại viện bắt đầu chiêu sinh, cũng là dần dần tiến đến hồi cuối.
Mà trong Lôi Phong viện, lưu truyền một chuyện, không ai qua được lớp chín trung cấp .
Kiếm khách thiên tài tam quan đệ nhất Mặc Dương, gia nhập vào lớp chín trung cấp .
Tề Minh rriển lộ ra thiên phú luyện khí không gì sánh kịp, cũng gia nhập vào lớp chín trung cấp .
Dưới mắt, lớp chín trung cấp đã trở thành tiêu điểm chú ý của Lôi Phong viện.
Một ngày này, trong lớp chín trung cấp.
Mục Vân nhìn một trăm mười vị học viên ở phía dưới bục, đứng trên bục giảng, mỉm cười nói.
- Hiện tại, ta bảo mọi người tập hợp lại, vì tuyên bố một việc.
Mục Vân mở miệng nói:
- Trước mắt, lớp chín trung cấp chúng ta, đang rất nổi tiếng trong Lôi Phong viện, nổi tiếng là chuyện tốt, nhưng người có danh tiếng lớn phải có tài năng thật sự, chúng ta đương nhiên phải xuất ra thực lực tương ứng.
- Từ hôm nay trở đi, ta dẫn mọi người, tiến hành một bước tôi luyện và đề cao, kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc, dựa theo tiêu chuẩn học viện, mỗi lớp một trăm người là con số thích hợp nhất, cho nên, không đạt được yêu cầu ta, sẽ được mời ra lớp chín trung cấp.
- Nhưng mọi người cũng không cần lo lắng, chỉ cần các ngươi dựa theo lời ta nói, cam đoan các ngươi sẽ đạt tới yêu cầu, nhưng nếu như các ngươi trộm gian dùng mánh khóe, không chuyên tâm tu luyện, thật xin lỗi, Mục Vân ta không chào đón ngươi.
- Cho nên, lời ta mọi người rõ chưa?
- Đã hiểu!
- Như thế rất tốt! Vậy hôm nay luyện tập, chính là đối chiến với nhau, ta sẽ nhằm vào đặc chất và thiên phú tu luyện của thân thể các ngươi, rồi đưa ra lời khuyên cho các ngươi, vẫn là câu nói kia, nếu ai lười biếng, thì cút ra khỏi lớp của ta.
- Vâng!
Thời khắc này, lớp chín trung cấp đoàn kết với nhau trước nay chưa từng có.
Mà đây cũng chính là điểm Mục Vân nhìn trúng.
Lớp chín trung cấp chính xác mà nói, trước đó là lớp chín sơ cấp, không có tiếng tăm gì, căn bản sẽ không có người nào hứng thú đối với lớp này, có thể nói, khả năng người của thế lực khác được xếp vào cũng là nhỏ nhất.
Nhưng thế sự không có tuyệt đối, khó đảm bảo bên trong không có gian tế gia tộc khác hoặc thế lực khác phái đến.
Cho nên Mục Vân muốn chỉ đạo từng người, nghiêm túc chọn lựa.
Hắn cần chính là một lớp trên dưới đồng lòng, mà không phải những người trong lòng mang tâm tư khó dò.
Đạo lý một con chuột có thể làm hư một nồi nước, hắn đều hiểu hơn so với ai.
Trên võ trường, học viên lớp chín không ngừng diễn luyện, Mục Vân đứng ở bên cạnh không ngừng giám sát.
- Mục đạo sư, thật đúng là trùng hợp!
Một âm thanh vang lên, Tiêu Bất Ngữ mặc đồng phục đạo sư, đi đến bên cạnh Mục Vân.
- Thật là đúng dịp, Tiêu đạo sư.
Tiêu Bất Ngữ là chủ nhiệm đạo sư lớp bốn cao cấp, từ lần trước đánh một trận với lớp bốn, hắn cũng biết nhân vật này.
Tiêu Bất Ngữ là thiên tài Tiêu gia, xuất thân dòng chính, bản thân cũng là một trong những người có thể thừa kế vị trí tộc trưởng Tiêu gia.
Nhưng là trước đó!
Hiện tại, người thừa kế tộc trưởng Tiêu gia chỉ có một mình Tiêu Khánh Dư, bởi vì hắn là con trai duy nhất của tộc trưởng.
Hiện tại, Mục Vân đoán, Tiêu Bất Ngữ này đang hận chết chính mình, chỉ là không nên đánh người mặt tươi cười, Tiêu Bất Ngữ đến chào hỏi, hắn tự nhiên sẽ chào hỏi lại.
- Mục đạo sư, chuyện lần trước, là ta dạy bảo không nghiêm túc, gây phiền toái cho Mục đạo sư, thật sự là xin lỗi!
- Làm sao như thế, kỳ thật nên nói xin lỗi là ta mới đúng, học viên ngài không có sao chứ? Tiêu đạo sư, ngươi nhìn đám ranh con kia ra tay không biết nặng nhẹ, đánh học viên ngài, thật là có lỗi!
- Ngươi...
Đánh học viên ngài?
Câu nói này của Mục Vân là đang trần trụi đánh mặt hắn!
Rõ ràng nói học viên của hắn là lớp bốn cao cấp, còn không bằng học viên lớp trung cấp.
- Mục đạo sư, nhìn học viên lớp chín tích cực luyện võ, không bằng như như vậy đi.
Tiêu Bất Ngữ ngược lại cười nói:
- Để học viên lớp bốn với lớp chín đến thi đấu một trận so tài, xem như lớp bốn cao cấp ta đến giúp đỡ lớp chín trung cấp các ngươi, đề cao thực lực như thế nào?
- Được!
Mục Vân không có từ chối, đáp:
- Không bằng như vậy đi! Hai chúng ta chọn ra ba học viên tiến hành đối chiến, để học viên khác nhìn xem, cũng nên dạy dỗ cho bọn oắt con này một bài học, miễn cho bọn hắn tự cao tự đại!
- Được!
Không nghĩ tới Mục Vân đồng ý sảng khoái như vậy, Tiêu Bất Ngữ cũng có chút ngoài ý muốn.
Có thể chính là như vậy, Mục Vân mới rơi vào cái bẫy của hắn.
Muốn so tài với học viên của hắn? Lần này, nhất định khiến Mục Vân thua triệt để, cho hắn biết, chênh lệch giữa lớp cao cấp với lớp trung cấp, khiến Mục Vân bớt vểnh cái đuôi nhỏ lên trời.
- Mọi người im lặng một chút, Tiêu đạo sư sắp xếp một trận thi đấu nhỏ, đám thiên tài lớp bốn cao cấp bọn hắn nguyện ý dạy bảo các ngươi, chọn ra ba người đối chiến, các ngươi cần phải trân trọng lần dạy bảo này, trợn to ánh mắt của các ngươi, nhìn kỹ một chút.
- Dạy bảo? Bị chúng ta đánh, còn không biết xấu hổ dạy bảo chúng ta?
- Đúng đấy, lớp chín chúng ta cũng không phải quả hồng mềm, mặc cho bọn hắn nhào nặn.
- Tới thì tới, ai sợ ai, xem thử một chút mới biết được!
Trong lúc nhất thời, ý chí chiến đấu của đám người lớp chín sục sôi.
Mục Vân thấy cảnh này, đáy lòng hắn hài lòng nhẹ gật đầu.
Chỉ là hắn có chút lo lắng.
Lớp chín có thể dâng trào đấu chí là chuyện tốt, nhưng lỡ như ý chí chiến đấu quá cao, coi trời bằng vung, đó chính là chuyện xấu.
- Xem ra, cần tìm thời gian, dạy dỗ gõ đầu từng người bọn hắn!
- Mục đạo sư, nếu so tài, vậy nên đến điểm là dừng, để tránh tổn thương hòa khí, như thế nào?
- Đương nhiên không có vấn đề!
Mục Vân mỉm cười đáp.
Đến điểm là dừng? Nghĩ hay lắm!
Tự người muốn nóng mặt, cũng đừng trách hắn tát đỏ mặt.
- Trận đầu so tài, Hình Chân, ngươi lên đi!
- Ta?
Hình Chân nghe được Tiêu Bất Ngữ gọi mình, hắn ngẩn người, hắn chính là mười võ giả đứng đầu lớp bốn cao cấp, đã bước vào cảnh giới Linh Huyệt cảnh tứ trọng, lại bảo hắn là người đầu tiên ra sân đối phó những tiểu tử thối tha lớp trung cấp này.
- Để ngươi lên thì lên, lắm lời quá, thua thì xem như mất mặt.
- Thua?
Hình Chân cười:
- Tiêu đạo sư, nếu ta thua, ta sẽ giặt một tháng nội khố (quần lót) nam sinh lớp chúng ta.
- Ha ha...
Toàn bộ học viên lớp bốn nghe được Hình Chân nói, ha ha cười vang lên.
- Trận đầu, ừ... Lâm Chấp, ngươi tới đi!
- Ta?
- Đúng, ngươi không phải trước đó đã đột phát Linh Huyệt cảnh tam trọng cách đây không lâu sao? Ngươi lên để ta tới nhìn thử Vũ Lăng Thương Pháp một chút như thế nào.
- Vâng!
Lâm Chấp rất kinh ngạc, hắn không nghĩ tới, Mục Vân lại lựa chọn hắn là người thứ nhất ra sân.
Hắn đột phá Linh Huyệt cảnh tam trọng, cũng chỉ là may mắn thôi, Hình Chân chính là nhân vật nổi tiếng ở Lôi Phong viện, Linh Huyệt cảnh tứ trọng, không thể khinh thường.
Tam trọng đấu với tứ trọng, khả năng thắng quá nhỏ!
- Mục đạo sư, không được, trận đầu nên để ta tới đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận