Vô Thượng Thần Đế

Chương 2262: Cố Thanh Thanh tuyệt vọng (2)

- Khinh bạc? Lão tử có chiếm tiện nghi gì của nàng hay không, không nguyện ý thì thôi, đừng ở chỗ này líu ríu nói cái gì con gái của phong chủ, hiện tại bên trong bí tàng, không biết bao nhiêu đệ tử gia tộc, thân phận không tầm thường thế nhưng chết hết rồi?
Lâm Viên nói:
- Cố Thanh Thanh, chỉ cần ngươi nguyện ý hầu hạ ta, ta có thể cam đoan, để ba người các ngươi đều an toàn ở nơi này.
- Ta dù sao cũng là Đại La Kim Tiên, dù Thai Nguyên sư huynh cũng cho ta một chút mặt mũi, ngươi đừng quên, thân phận Lâm Viên ta bên trong căn cứ.
Nghe đến lời này, sắc mặt hai người Đỗ Nguyên cùng Xạ Vân phát lạnh.
Cố Thanh Thanh nhíu mày nói:
- Lâm Viên, lúc nào rồi mà ngươi còn có ý nghĩ như thế, muốn chết ở đây?
- Ta không biết có chết ở chỗ này hay không, bất quá, Thai Nguyên sư huynh đã phát ra lệnh cầu cứu, ta tuyệt đối không chết, mà ngươi chết trước hay chết sau, vạn nhất ngươi chết, cứu binh đến, kia....
- Ngươi đây là lạm dụng chức quyền, ta muốn tìm Thai Nguyên sư huynh.
Đỗ Nguyên tiến lên, phẫn nộ quát.
- Cút đi!
Lâm Viên tiến lên, một cước đá vào ngực Đỗ Nguyên, Đỗ Nguyên lăn lộn vài vòng, ngã xuống đất không dậy nổi.
Nhất phẩm Đại La Kim Tiên cùng bát phẩm Kim Tiên, ai mạnh ai yếu, không cần nói cũng biết.
- Ngươi...
Xạ Vân quát khẽ, muốn giết ra.
- Dừng tay!
Cố Thanh Thanh đột nhiên quát:
- Chúng ta đi là được.
Nghe đến lời này, trên mặt Lâm Viên lộ ra một tia đùa cợt.
- Tiện nữ nhân, nguyện ý đi chịu chết, cũng không nguyện ý hưởng thụ tình yêu nam nữ với lão tử, ngươi yên tâm, ta nhất định đặt ngươi ở vị trí bắt mắt nhất, để ngươi chết trước nhất.
Nghe đến lời này, Đỗ Nguyên và Xạ Vân hai người tức giận không thôi, thế nhưng không có cách, Lâm Viên thực lực cường đại, không phải bọn hắn có thể đối phó.
Cố Thanh Thanh lại giữ chặt hai người, nhịn xuống.
- Nhanh đi miệng cốc, nếu để những chiến sĩ Ma tộc kia xông tới, tất cả mọi người sẽ chết.
Cố Thanh Thanh không nói gì, tiến lên, mang theo Đỗ Nguyên cùng Xạ Vân đi tới sơn cốc khẩu.
Mà giờ khắc này, bên trong cốc khẩu đã tụ tập hơn mười người.
Hơn mười người, phần lớn đều là cửu phẩm Kim Tiên, chỉ có số ít là bát phẩm Kim Tiên, Đỗ Nguyên cùng Xạ Vân cũng là bát phẩm Kim Tiên.
- Ba người các ngươi, đi phía trước nhất đi.
Lâm Viên hiện tại vênh mặt hất hàm sai khiến.
Mà lúc này, Thai Nguyên đang đứng ở phía trước, cẩn thận nhìn bốn phía, nào quản được hết thảy.
Lâm Viên ra lệnh để các đệ tử đều đứng ở xung quanh cốc khẩu, mà Cố Thanh Thanh ba người thì đứng ở phía trước nhất.
Đăng đăng đăng...
Đột nhiên, trong nháy mắt, đại địa run rẩy, từng thân ảnh khổng lồ giẫm những cây cối cao lớn trăm mét thành bã vụn, mạnh mẽ đâm tới.
Ma tộc, đến!
- Giết!
Thai Nguyên biết, lúc này chỉ có thể chống đỡ, ngồi chờ chết, chết sẽ thảm hại hơn.
Nháy mắt, Lâm Viên ở phía sau đốc thúc đám người Cố Thanh Thanh xông lên phía trước.
Bọn gia hỏa này ngày thường trong Kiếm Môn đều khinh thường hắn, hiện tại nhất định phải cho bọn hắn nếm mùi đau khổ, để bọn hắn biết, cái gì mới là Đại La Kim Tiên.
Man Ngưu nhất tộc, một ngựa đi đầu, tốc độ cực nhanh, từng người chạy như bay, lực lượng toàn thân bạo tạc.
- A...
Một tên đệ tử cửu phẩm Kim Tiên mới vừa xông lên, thậm chí chưa kịp phản ứng, đã bị Man Ngưu chiến sĩ cao hơn ba mét lớn dùng một bàn tay bắt lấy, bỏ vào trong miệng.
Răng rắc một tiếng vang lên, máu tươi chảy xuôi, tên đệ tử kia triệt để hóa thành huyết tương.
Phanh phanh phanh...
Man Ngưu chiến sĩ kia hưng phấn dậm chân, tiếp tục tới gần sơn cốc.
- Đáng chết!
Thấy cảnh này, Thai Nguyên chửi nhỏ một tiếng.
Cho dù đối đầu võ giả Đại La Kim Tiên, cửu phẩm Kim Tiên cũng không đến nỗi nhỏ yếu như vậy.
Những Ma tộc này thật là chiến sĩ trời sinh.
Bọn hắn căn bản không phải đối thủ.
Thai Nguyên chính là nhị phẩm Đại La Kim Tiên, thế nhưng lúc lại sinh ra cảm giác sợ hãi.
Nhưng hắn biết, mình không thể sợ.
Một khi mình sợ, những người khác chỉ sợ sẽ chạy.
Chạy loạn trong đây, vạn nhất bị Ma tộc gặp được, sẽ chỉ chết càng khốc liệt, chỉ có khi mọi người hợp tác mới có đường ra.
- Mọi người đừng sợ, một khi sợ hãi, thực lực không cách nào phát huy ra, hiện tại ba, bốn người một đội, đối phó những Ma tộc kia, bọn hắn đều có nhược điểm của riêng mình.
Thai Nguyên nói dễ nghe, nhưng hiện tại đám người đã sớm bị đột nhiên mười mấy tên Man Ngưu Ma tộc xung phong chém giết không biết đông nam tây bắc, chỗ nào còn có thể tổ chức đoàn đội.
Cố Thanh Thanh, Đỗ Nguyên, Xạ Vân ba người giờ khắc này đứng ở phía trước nhất, một Ma tộc Man Ngưu đánh thẳng tới ba người.
- Liều!
Đỗ Nguyên và Xạ Vân xông lên.
Trường kiếm vung ra, chỉ là kiếm khí còn chưa giết ra, Man Ngưu kia đã giết tới.
- Cẩn thận!
Cố Thanh Thanh có thực lực mạnh nhất trong ba người, cho tới nay là Xạ Vân và Đỗ Nguyên bảo hộ nàng, sao nàng có thể để hai người gặp nguy hiểm.
Cố Thanh Thanh khu kiếm, vượt qua Đỗ Nguyên cùng Xạ Vân, đến trước người Man Ngưu.
- Muốn chết!
Man Ngưu há miệng phát ra tiếng cười lạnh mơ hồ không rõ, bàn tay vỗ một cái.
Cố Thanh Thanh tránh không được, một kiếm đón đỡ trước người.
Phanh...
Nhưng lực lượng một chưởng kia đánh ra có thể xưng hủy thiên diệt địa.
Cố Thanh Thanh nhất thời chật vật vọt ngược lại, phun ra một ngụm máu tươi.
Man Ngưu nhìn thấy Cố Thanh Thanh có tư sắc mỹ lệ, cười hắc hắc, vọt tới.
- Đại ngốc ngưu, tới đây.
Thấy cảnh này, Đỗ Nguyên hiểu, nếu Cố Thanh Thanh bị Man Ngưu đuổi kịp, nhất định còn khó chịu hơn chết.
Hắn phấn đấu quên mình, xông lên.
- Xéo đi!
Man Ngưu đánh ra một tay, bịch một tiếng, Đỗ toàn bộ thân thể Nguyên bị một bàn tay đánh thành thịt nát.
Đại La Kim Tiên cường đại hơn Kim Tiên không chỉ một cấp bậc, Đỗ Nguyên cử động không khác gì đi chịu chết.
- Đỗ sư huynh!
Hai mắt Cố Thanh Thanh đỏ hồng hét lớn.
Đỗ Nguyên từ nhỏ đến lớn đối xử với nàng như muội muội ruột, nhưng bây giờ thế mà chết rồi.
- Thanh Thanh cẩn thận!
Xạ Vân hiện tại cũng vội vàng xông về phía trước, ngăn cản được Man Ngưu công kích.
- Xạ Vân, ngươi mau tránh ra!
Cố Thanh Thanh mở miệng quát.
Nhưng đã không còn kịp.
Xạ Vân mới chỉ là bát phẩm Kim Tiên, đối mặt Man Ngưu chiến sĩ, tựa như một đứa bé.
Một đôi mắt của Man Ngưu kia đều rơi trên người Cố Thanh Thanh, nào quản Xạ Vân.
Bàn tay vung lên, chưởng ấn to lớn đập cả người Xạ Vân vào trên mặt đất, máu tươi bắn tung tóe, huyết tương mơ hồ.
- Không!
Thấy cảnh này, Cố Thanh Thanh muốn sụp đổ.
Hai sư huynh như là huynh trưởng, nháy mắt mất mạng.
Ma tộc!
Ma tộc đáng ghét!
Cố Thanh Thanh cầm kiếm, đứng dậy, nhìn Ma tộc trước mắt, trong mắt mang theo phẫn nộ.
- Chịu chết đi!
Cố Thanh Thanh nắm chặt trường kiếm, làm tốt chuẩn bị chịu chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận