Vô Thượng Thần Đế

Chương 2269: Điên cuồng một phen

Lục Thanh Tùng, Tần Văn Bân cùng Nghiêm Tử Thu ba người, không chỉ đến Kim Tiên, còn là cửu phẩm, mà bộ dáng già nua hiện tại nhìn cũng biểu lộ ra khá tuổi trẻ.
Hoàn toàn biến thành bộ dáng ba mươi mấy tuổi, đây là chỗ tốt khi thọ mệnh gia tăng mang tới.
Lục Thanh Tùng nhìn hai người bên cạnh, trợn mắt hốc mồm.
Sau một khắc, Lục Thanh Tùng phù phù một tiếng, quỳ rạp xuống đất.
- Đa tạ chủ nhân!
Thấy cái quỳ này, Tần Văn Bân và Nghiêm Tử Thu hai người bịch bịch nằm rạp trên mặt đất.
Đời này, bọn hắn vốn cho rằng không thể nào tiến vào cảnh giới Kim Tiên, đó là cảnh giới bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ.
Thế nhưng Mục Vân lại trợ giúp bọn hắn làm được.
Đây quả thực là kỳ tích.
Mục Vân căn bản không phải người, không phải tiên, là thần.
Trừ thần, ai còn có loại thủ đoạn này?
Nhưng nếu như Mục Vân biết ý nghĩ hiện tại của mấy người, tất sẽ phun ra một máu.
Thần?
Mục Vân chỉ muốn cho mấy người vài chữ.
Thần! Con! Vợ! Các! Ngươi.
Hắn hiện tại thật là giận đến nổ phổi.
Hắn không biết vì cái gì, một cỗ lực lượng kia vốn nên tiến vào trong thân thể của hắn, nhưng bây giờ, đầu tiên là ba trăm huyết vệ, sau đó là đám gia hỏa trước kia cùng hắn ký kết Sinh Tử Ám Ấn.
Không có một giọt đến trên người hắn.
Bên trong Tru Tiên Đồ, phía trên bốn khối Cửu Linh Đoạt Thiên Bi, ba trăm huyết vệ ngơ ngác.
Bọn hắn cho tới nay dựa vào hấp thu lực lượng huyết mạch phía trên Cửu Linh Đoạt Thiên Bi tăng trưởng, thực lực đề thăng, đến cảnh giới Kim Tiên thì trở nên chậm chạp, theo không kịp bước tiến của Mục Vân.
Cũng không phải bọn hắn tiến cảnh chậm chạp, mà là Mục Vân tiến cảnh nhanh chóng, bọn hắn theo không kịp cảnh giới của Mục Vân đề thăng.
Mà bây giờ, một cỗ lực lượng đột nhiên xuất hiện để thực lực toàn bộ bọn hắn đại tiến.
- Chúc mừng chủ nhân!
Lạc Thiên Hành một ngựa đi đầu, quỳ lạy trên mặt đất.
- Chúc mừng chủ nhân!
Ba trăm huyết vệ, hắc y không gió từ bay, đều nhịp, quỳ lạy trên mặt đất.
Nhìn ba trăm huyết vệ, Mục Vân muốn mắng chửi người.
- Mau mau cút, chúc mừng em gái ngươi.
Mục Vân không kiên nhẫn, mắt thấy lực lượng khổng lồ, chỉ còn lại không đủ một phần trăm, cuối cùng, tội nghiệp đi vào bên trong thân thể của mình.
Nhị phẩm.
Tam phẩm.
Chỉ đến tam phẩm, không có rồi?
Hết rồi!
- Mẹ nó!
Mục Vân mắng:
- Tam phẩm Đại La Kim Tiên, tam phẩm, chỉ mới đến tam phẩm, chỉ là đề thăng hai phẩm.
Mục Vân thật muốn chửi thề, muốn gào thét, nổi giận, thế nhưng nổi giận với ai đây.
- Vân lang!
Vương Tâm Nhã hiện tại ôm chằm Mục Vân, hưng phấn khua tay múa chân nói:
- Đây là có chuyện gì? Ta cảm giác được một cỗ lực lượng hội tụ đến trong thân thể ta từ trong thân thể chàng, một cỗ lực lượng kia nói không nên lời là cảm giác gì, cường đại, không thể địch nổi, tràn đầy hết thảy không có khả năng.
- Ngũ phẩm Đại La Kim Tiên, chưởng khống ba giai đoạn thời gian, thời gian đình chỉ, thời gian xuôi dòng, thời gian ngược dòng, bây giờ ta đã là đến trình độ thời gian xuôi dòng, chàng nhìn.
Vương Tâm Nhã nói, bàn tay vung lên, một chén nước bị nàng đổ ra, chỉ sau một khắc, nước kia vốn nên đang đỗ trên mặt đất được Vương Tâm Nhã ra tay, dùng tốc độ khó mà tin nổi đánh vào mặt đất, phịch một tiếng, mặt đất bị đập nện ra một cái động lớn.
Thời gian xuôi dòng!
Võ giả đến cảnh giới tứ phẩm Đại La Kim Tiên, bắt đầu chưởng khống thời gian xuôi dòng.
Thông qua chưởng khống thời gian, khiến cho tốc độ di chuyển của vật thể gia tăng gấp bội.
Thời gian đình chỉ, thời gian xuôi dòng, thời gian ngược dòng.
Tam giai đoạn chưởng khống thời gian, hoàn toàn là ba cấp độ lực lượng.
Vương Tâm Nhã tiến thêm một bước, chính là lục phẩm, có thể bắt đầu tiếp tục chạm đến thời gian ngược dòng.
Bắt đến thời gian ngược dòng, làm cho thời gian bên trong không gian mình chưởng khống có thể ngược dòng.
Bên trong không gian của mình, người chết, cũng có thể biến hắn sống lại.
Mục Vân nhìn Vương Tâm Nhã ở nơi đó chơi với từng chén nước, vui vẻ không thôi, đắc dĩ trong lòng bất cũng giảm bớt mấy phần.
Loại hành vi lợi người lớn hơn lợi mình này, hắn đều sắp bị mình cảm động cho phát khóc.
- Chàng thế nào rồi? Vân lang? A, vì cái gì thực lực của chàng lại tăng trưởng không quá nhanh, ta còn tưởng rằng chàng có thể đạt đến Tiên Vương cảnh đây!
Vương Tâm Nhã kinh ngạc nói:
- Tình trạng cơ thể chàng còn tốt hơn cả, các phương diện đều rất khác bình thường, lực lượng mênh mông như vậy, đủ để chèo chống chàng đi đạt đến cảnh giới Tiên Vương.
Mục Vân rất bất đắc dĩ.
- Đúng vậy, ta vốn rằng có thể đi đến Tiên Vương, thế nhưng vừa nghĩ tới, nàng lại vì đuổi theo ta mà cố gắng, ta đau lòng, cho nên từ bỏ.
- Thật sao? Vân lang?
Vương Tâm Nhã hé miệng cười một tiếng, nói:
- Đã như vậy, hảo hảo ban thưởng chàng một chút.
Vừa dứt lời, Vương Tâm Nhã vung tay, đổ hết nước trong chén nước đang cầm lên trên bộ ngực vạt áo mình.
Ướt người!
Dụ hoặc!
Mục Vân ùng ục một tiếng, nhìn Vương Tâm Nhã cử động, cười cười.
- Cám dỗ lớn như vậy, thích hợp sao?
- Chàng cứ nói đi?
Bên trong gian phòng, hai thân ảnh, quấn quýt lấy nhau...
Thời gian ung dung trôi qua, biểu lộ Vương Tâm Nhã ra khá vũ mị, thay đổi một bộ váy áo, nhìn áo vụn đầy đất, oán trách nhìn Mục Vân một cái.
- Thỏa mãn rồi?
- Thỏa mãn!
Mục Vân gật đầu hắc hắc cười không ngừng:
- Đoạn thời gian này, mỗi ngày bận bịu đến bận bịu đi, cũng không có thời gian hảo hảo yêu thương nàng.
- Thỏa mãn thì đứng lên đi, trăm năm đã trôi qua, ở đây riết chán rồi!
- Gấp gáp như vậy làm gì?
Mục Vân giễu cợt nói:
- Ta thấy bộ đồ này của nàng rất đẹp, đặc biệt phong cách....
- Chàng muốn làm gì?
- Một hai ba bốn, một lần nữa
Bên trong gian phòng vang lên tiếng cười to càn rỡ, Mục Vân hiện tại không cố kỵ cái gì, chỉ muốn làm càn một lần.
Hai thân ảnh triệt để quấn quanh cùng một chỗ, không nhớ thời gian, quên hết mọi thứ.
Vương Tâm Nhã tự nhiên làm không biết mệt, dù sao, tinh nguyên trong người Mục Vân rất cổ quái, có thể cải thiện thể chất của nàng, trợ giúp thực lực nàng đề thăng, chỉ cần Mục Vân đòi hỏi không ngừng, nàng bất cứ lúc nào cũng không thể từ chối.
Mà Mục Vân có thể nói là mỗi lần nhìn thấy Vương Tâm Nhã, đều là một Vương Tâm Nhã mới.
Bất luận là cảnh giới đề thăng, hay là dần dần trở nên thay đổi, Vương Tâm Nhã mỗi ngày mang đến cho hắn một cảm giác rất mới lạ.
Có lẽ đây cũng là một loại hấp dẫn, lực hấp dẫn của nữ nhân.
Lần lượt làm càn va chạm, hai người cuối cùng tê liệt ngã xuống cùng một chỗ.
Cho dù là Đại La Kim Tiên, nhưng mỗi một chỗ bên trong thân thể Mục Vân đều là bảo tàng.
Nếu như là phàm phu tục tử, làm nhiều loại chuyện này, tổn thất là tinh lực của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận