Vô Thượng Thần Đế

Chương 2278: Huyết Hạch (2)

Bởi vì Phật vực không thích tranh đấu, nhưng phàm là ai muốn động thủ với Phật vực, kết quả đều ngỏm củ tỏi.
Phật vực cường đại, từ xưa đến nay đã khắc trong lòng tất cả cường giả Tiên giới.
Mà trong toàn bộ Phật vực, tam đại Cổ Phật, tứ đại Bồ Đề, đều là cường giả đứng đầu uy chấn Tiên giới.
Nhiên Đăng Cổ Phật, đứng đầu tam đại Cổ Phật.
Người này từ trước đến nay là Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, so sánh với Thanh Đăng Thánh Phật, Di Lặc Tôn Phật hai vị, vị này cường đại, không người nào có thể so sánh.
Thậm chí tiên giới có lời, người này đã bước vào cảnh giới Tiên Đế hư vô kia.
- Lão già này phong ấn tam đại ma vương, chẳng lẽ tay trái này là hắn lưu lại?
Mục Vân ngạc nhiên.
Mà hiện tại, lại nhìn về phía bức tranh tiếp theo, ánh mắt Mục Vân co rụt lại.
Vách tường thứ ba, trên bức họa cuối cùng, một thân ảnh xuất hiện, đứng ở nơi đó, cầm trong tay một huyết hạch, từng đạo huyết quang xõa tung ra.
Mục Vân nhìn thấy, huyết hạch kia hấp thu từng đạo huyết khí trên người chiến sĩ ma tộc, ngưng tụ lại, càng lúc càng sáng.
Mà hiện tại, Mục Vân nhìn kỹ lại phát hiện, huyết hạch bên trong bích họa không phải giả.
Là sự thật.
Đi lên phía trước, Mục Vân theo thói quen vươn tay phải ra, cuối cùng chậm lại, vươn tay trái ra.
Trong nháy mắt tay trái chạm vào huyết hạch, trong đầu Mục Vân vang vọng từng mảnh tiếng tàn sát tùy ý.
Hắn giống như tiến vào trong thế giới trong đồ quyển, tận mắt nhìn thấy, từng đạo thân ảnh chiến sĩ ma tộc ở trước mặt hắn, bị một quả huyết hạch rút ra toàn thân tinh huyết, hóa thành từng thi khô.
Hơn mười vạn chiến sĩ ma tộc bị huyết hạch không ngừng hút, biến thành từng cỗ thi thể.
Tiếng bùm bùm, làm cho người ta cảm giác thiên địa đều lâm vào màu máu.
Mục Vân không nói hai lời, ném huyết hạch kia đi.
Chỉ là sau một khắc, Mục Vân khôi phục thanh minh, nhìn trước mắt, hắn vẫn như cũ ở trong đại điện.
Nhưng hiện tại, bên trong đại điện, từng bức bích họa dần dần tiêu tán, toàn bộ đại điện trống rỗng.
Mà lúc này, Đại La Kim Giáp lại xuất hiện một ý niệm khát vọng.
- Ngươi muốn huyết hạch này?
Mục Vân có chút kinh ngạc.
Huyết khí bên trong huyết hạch này thật sự quá cường đại, mặc dù hắn hiện tại cũng không chịu nổi.
- Được, ta cho ngươi.
Mục Vân nói xong, nhặt huyết hạch lên, tiên hồn trở lại trong thân thể, huyết hạch thì ném vào ngực mình.
Sau một khắc, Mục Vân không nghĩ nhiều, hiện tại, thời gian một nén nhang đã đến.
Đám người Mã Úy vội vàng thúc giục Mục Vân.
- Mở!
Mà lúc này, bàn tay Mục Vân vung lên, Thần Môn nhất thời mở ra.
Nhìn thấy cảnh này, những đệ tử đang ra sức liều mạng đều giống như thấy được hy vọng, tràn vào bên trong Thần môn.
Mà hiện tại, Mục Vân phát hiện, đệ tử tam đại tông môn ban đầu bốn năm trăm người hiện tại chỉ còn lại có hơn hai trăm người, không thể nói là không thảm thiết.
Chỉ là, khi mọi người tiến vào trong Thần môn, nhìn thấy toàn bộ đại điện, căn bản không có đường sống, hoàn toàn trợn tròn mắt.
- Làm thế nào điều này có thể xảy ra?
Nhất thời, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Đây chỉ là một tòa đại điện, một tòa đại điện bình thường, bên trong đại điện cái gì cũng không có.
- Là ngươi.
La Cốc của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn nhìn Mục Vân, nhất thời quát:
- Nhất định là ngươi làm trở quỷ, ta biết, ngươi không có hảo tâm, Mục Vân, ngươi vừa xuất hiện, không có chuyện gì tốt.
La Cốc gần đây cũng một mực điều tra chuyện mấy đệ tử La gia bị giết chết, phát hiện một số người không thoát khỏi quan hệ cùng Mục Vân, nhưng khổ nỗi không có chứng cớ.
Nhìn La Cốc, Mục Vân nhíu mày.
Đệ tử Huyết Sát thần giáo và đệ tử Vũ Hóa Thiên Cung còn chưa nói gì, đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm môn ngược lại chất vấn hắn trước.
Mục Vân nghe được lời này, đi ra một bước.
Hứa Viêm thấy chuyện không đúng, kéo kéo La Cốc.
Nhưng La Cốc đã không còn suy nghĩ nhiều.
Hắn hoàn toàn quên mất, Mục Vân vừa rồi ở trước mặt bọn họ, giết ba người Lục Khảm, không chút lưu thủ.
- Mục Vân, La gia ta và đệ tử Hứa gia có mấy người tuyệt đối có liên quan đến ngươi, ngươi đừng ở chỗ này diễu võ dương oai, Hứa gia cùng La gia có thể trở thành hai đại gia tộc, trên Kình Thiên bảng, cũng có rất nhiều đệ tử La gia chúng ta, ngươi cho rằng đến tam phẩm Đại La Kim Tiên thì mạnh, đây tính là cái gì? Ngươi sớm muộn gì cũng...
Phanh...
La Cốc còn chưa nói xong, đột nhiên, một tiếng phanh vang lên.
Mục Vân bước ra, một tay bắt lấy cổ La Cốc.
- Sớm muộn gì ta cũng sẽ như thế nào, không biết, nhưng ta có thể đảm bảo, ngươi bây giờ có thể chết.
Răng rắc vang lên, dưới tay trái, La Cốc căn bản không có bất kỳ năng lực phản kháng, đầu nghiêng một cái, triệt để không có khí tức.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy một màn này, căn bản không có ai đi quản.
Hiện tại Ma tộc sắp giết vào, ai còn rảnh đi quan tâm, quản sinh tử của La Cốc.
Hứa Viêm hiện tại đứng ở một bên, không dám thở mạnh.
Mục Vân quả thực bá đạo, không sợ ai.
Lần này, là ở trước mặt hắn giết La Cốc, La Cốc chính là Đại La Kim Tiên mà La gia mấy trăm năm qua trọng điểm bồi dưỡng, tương lai sẽ thành tựu Tiên Vương, trở thành trưởng lão tam thập tam thiên kiếm môn, trợ giúp La gia đứng vững gót chân.
Mục Vân quả thực điên rồi.
- Ngươi có gì để nói?
Mục Vân xoay người nhìn Hứa Viêm, lạnh nhạt nói.
- Không, không có.
Hứa Viêm hiện tại không dám thở mạnh.
- Thần môn này, ta phụ trách mở ra, bên trong rốt cuộc có cái gì, ta làm sao biết được, hiện tại không có gì, các ngươi nguyện ý ở lại nơi này thì cứ ở lại nơi này đi.
Mục Vân dứt lời, mang theo Vương Tâm Nhã muốn rời khỏi.
- Mục Vân.
Mã Úy của Vũ Hóa Thiên Cung lại phất tay nói:
- Hiện tại bên ngoài đều là đại quân Ma tộc, hiện tại đi ra ngoài, chính là chết, không bằng chúng ta liên thủ....
- Đối với các ngươi mà nói là một con đường chết, cũng không phải ta.
Mục Vân lười nói nhảm, rời đi.
Hiện tại, toàn bộ bốn phía cung điện đều là đại quân Ma tộc.
Mấy trăm chiến sĩ ma tộc điên cuồng tàn sát.
Trên mặt đất, một thi thể cũng không nhìn thấy, những thi thể kia đều bị chiến sĩ Ma tộc nuốt chửng.
Mục Vân nhìn bốn phía, mang theo Vương Tâm Nhã chọn một phương hướng, bay vút ra ngoài.
Mà hiện tại trong đại điện, một đám đệ tử kia đã sớm không còn đường lui.
- Các vị, mọi người chỉ có thể tự mình lựa chọn sống hay chết.
Mã Úy bình tĩnh nói:
- Trốn ra ngoài chính là sống, nếu không chính là chết.
Mọi người chỉ có thể thầm hô xui xẻo, nhưng hiện tại, bọn họ ngồi chờ chết chính là chờ chết, không phản kháng liều mạng, toàn bộ đều sẽ chết, phản kháng còn có thể sống sót một ít người.
Chi bằng thề chết phản kháng.
Còn lại hơn hai trăm người lao ra khỏi đại điện.
Mà hiện tại, Mục Vân mang theo Vương Tâm Nhã đã bắt đầu đi về phía cửa thành.
Chiến sĩ ma tộc lui tới phân tán ra, căn bản không phải đối thủ của hai người.
Vương Tâm Nhã một tay cầm âm dễ dàng mê hoặc chiến sĩ Ma tộc, mà mục vân công kích, trời sinh khắc chế Ma tộc, một kích một tên.
Hai người không ngừng đi tới cửa thần cung.
Nhưng hiện tại trước cửa thần cung, lại có hơn trăm chiến sĩ Ma tộc đứng vững, trong đó một gã Man Ngưu chiến sĩ dẫn đầu, thoạt nhìn càng uy vũ hùng tráng.
- Man tộc chiến sĩ lục phẩm Đại La Kim Tiên.
Sắc mặt Mục Vân thâm trầm, dừng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận