Vô Thượng Thần Đế

Chương 2296: Huyết Tinh

Thùng thùng. . .
Đông đông đông..
Mà hiện tại, trái tim kia tựa hồ ‘nhìn thấy’ Mục Vân, trong nháy mắt. tốc độ nhảy lên càng ngày càng nhanh.
Tim đập nhanh hơn, mặt ngoài trái tim tản ra từng đạo khí tức bàng bạc.
Khí tức làm cho người ta có cảm giác, tựa như người lẳng lặng chờ đợi gặp phải người yêu trở về.
Mục Vân hiện tại cũng không dám khinh thường, đi tới trước, Tam Linh Kiếm ở trước người.
Nhìn thấy cảnh này, tần suất trái tim đập càng ngày càng nhanh, tựa hồ trở nên lo lắng.
Mục Vân hiện tại nào dám buông xuống trường kiếm, trong đại điện mơ hồ, một trái tim ở chỗ này, thật sự quỷ dị.
Tay trái của hắn kết hợp cùng phật đà thánh thủ, trở nên vô cùng lợi hại, hiện tại chẳng lẽ hợp với một trái tim Phật, mà mình cũng không thiếu trái tim, cũng không thể đào trái tim mình ra, đổi thành một trái tim này chứ?
Đột nhiên, trong đầu Mục Vân, vừa mới xuất hiện ý nghĩ này, tần suất tim đập trở nên càng thêm nhanh, tựa hồ đang chờ mong...
Mục Vân lui về phía sau một bước, mắng nhẹ một tiếng:
- Mẹ nó, không phải ngươi thật sự muốn thay đổi trái tim ta chứ?
Mục Vân mắng một tiếng, không ngừng lui về phía sau.
Thủy chung vẫn duy trì khoảng cách với trái tim này, Mục Vân bắt đầu nhìn về phía bốn phía đại điện.
Thiên La Kim Giáp dẫn hắn đến đây, không nên chỉ vì cho hắn xem một trái tim mới đúng.
Trong đại điện này, hẳn là có chỗ tốt khác.
Mục Vân hiện tại mở miệng quát với Thiên La Kim Giáp đã trở lại trên người mình:
- Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Nơi này, không có gì kỳ lạ.
Mục Vân im lặng.
Nhưng Thiên La Kim Giáp hiện tại giống như đang ngủ, căn bản không để ý tới Mục Vân.
Đi tới lui nửa ngày, Mục Vân cũng không phát hiện ra chỗ kỳ quái gì, cuối cùng chỉ có thể mang theo Vương Tâm Nhã rời khỏi nơi đây.
Trái tim đó, hắn không dám chạm vào.
Một Phật Đà thánh thủ đã làm cho hắn không thể tưởng tượng nổi, lại thêm một trái tim, hắn cũng không chịu nổi.
Mà hiện tại, hai người cùng nhau rời khỏi đại điện.
Khi Mục Vân rời khỏi đại điện ngâm, đại điện bên ngoài có một thân ảnh ngạo nghễ đứng thẳng.
Nhìn thấy người này, Mục Vân nhất thời cả kinh.
- Quả nhiên là ngươi.
Thân ảnh kia nhìn Mục Vân, trong mắt mang theo một tia cừu hận.
- Ngươi là ai? Ta dường như không biết ngươi!
Mục Vân chậm rãi nói.
- Ngươi không biết ta, nhưng ngươi nên biết Viên Thế Minh.
Người tới lạnh lùng nói:
- Viên Thế Minh là đệ đệ của ta, hắn đã nói với ngươi rồi chứ? Không ngờ, ngươi còn dám động thủ giết hắn, Mục Vân, ngươi rất tốt, ngươi rất to gan.
- Ngươi là Viên Lương?
Mục Vân hiện tại rốt cục biết, tên này là tới tìm mình.
Viên Lương, tâm phúc của Sở Hiên Viên, người dẫn đầu Vũ Hóa Thiên Cung lần này.
Mặc dù cảnh giới bát phẩm Đại La Kim Tiên, nhưng sau lưng có một Sở Hiên Viên.
Mục Vân biết, mình gây ra phiền toái lớn.
Chỉ là đối với phiền toái, hắn chưa bao giờ sợ hãi.
Lúc ấy giết Viên Thế Minh, hắn căn bản không để ở trong lòng, chỉ tiện tay làm.
Hơn nữa, khi đó hắn có Lạc Thiên Hành, cho nên căn bản không sợ hãi, nhưng hiện tại, Lạc Thiên Hành cùng ba trăm huyết vệ bị Ma Vương đánh gần như sắp chết, hắn hiện tại cũng không có bất kỳ chỗ dựa nào.
- Coi như ngươi thông minh.
Viên Lương lạnh lùng nói:
- Giết người đền mạng, Mục Vân, ngươi tự mình động thủ, hay là ta giúp ngươi?
- Giết người đền mạng? Nói như vậy, trên Viên Lương tay ngươi cũng dính không ít máu tươi, ngươi có muốn đền mạng không? Nếu không ta sẽ giúp ngươi giải quyết ngươi?
- Muốn chết!
Nghe thấy Mục Vân lúc này còn có tâm tư đùa cợt, Viên Lương càng tức giận.
Bước ra từng bước, tiếng nổ vang lên, lực lượng toàn thân Mục Vân dâng trào.
Tiếng Lốp bốp không ngừng vang lên.
Tam Linh Kiếm giết ra.
Đối mặt với Viên Lương, hắn không có lựa chọn lui về phía sau, mà là chiến đấu.
Lạc Vũ Thiên Kiếm Quyết cộng thêm Tam Linh Kiếm, cùng với Thiên La Thần Chỉ, huyết mạch của hắn đạt tới lực lượng nhị đạo, hơn nữa Vương Tâm Nhã đề cao cầm âm, không phải không thể đánh một trận.
Quan trọng nhất, bây giờ hắn chỉ có thể chiến một trận.
- Ngươi vẫn còn cố gắng trốn thoát khỏi bàn tay của ta? Không tự lượng sức mình.
Viên Lương tiến lên, trong tay xuất hiện một thanh loan đao.
- Trảm!
Loan đao hạ xuống, chém ra một đao, một lưỡi đao hình lưỡi liềm giết tới Mục Vân.
- Vũ Lạc Phân Phân.
Tam linh kiếm sóng vai, kiếm khí giết ra, một kiếm này của Mục Vân vượt xa uy lực của tứ phẩm Đại La Kim Tiên.
Tiếng nổ vang lên, lưỡi đao va chạm, Mục Vân phun ra một ngụm máu tươi.
Bát phẩm Đại La với tứ phẩm Đại La, chênh lệch giữa hai người quá lớn.
Mục Vân chật vật vọt ngược, vẫn chưa dừng lại.
Huyết mạch nhị đạo, mở ra.
Máu tươi sôi trào, huyết mạch trong thân thể Mục Vân càng thêm cuồng bạo, trong hai mắt xuất hiện một tia khí huyết màu đỏ.
Nhìn thấy cảnh này, Viên Lương chỉ cho rằng Mục Vân thúc dục bí pháp gì đó, không thèm để ý.
- Thiên Kiếm Phong Khiếu.
Lần thứ hai vung ra một kiếm, Mục Vân nắm chặt trường kiếm, ba thanh trường kiếm đồng loạt giết ra.
- Muốn chết!
Viên Lương vung tay lên, đao ra, ngưng tụ thành song đao hư ảnh xoay tròn, chém về phía Mục Vân.
Phanh...
Nhất thời, một tiếng rầm vang lên.
Mục Vân lùi lại, nhưng bên kia, Viên Lương cũng lui về sau vài bước.
Hai người giờ khắc này cách nhau mấy chục thước, đứng trước một đống pho tượng.
Trong mắt Mục Vân mang theo một tia tơ máu, trường kiếm trong tay tản ra hào quang.
- Tốt, tốt, tốt!
Nói liên tục ba chữ tốt, Viên Lương cười nhạo.
- Một Kim Tiên tứ phẩm nho nhỏ, vốn nên phất tay liền diệt ngươi, không nghĩ tới, ngươi lại khó chơi như vậy.
- Đã như vậy, không tha cho ngươi được.
Dứt lời, Viên Lương vung tay lên, loan đao trong tay rời khỏi bàn tay, nhanh chóng đánh về phía Mục Vân.
- Diệt Địa Tiên Chỉ.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân điểm ra một chỉ, Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ hiện tại bao vây toàn thân.
- Mở.
Thiên hàng, địa băng, sơn xuất, hải khiếu.
Trong nháy mắt, tất cả lực lượng phun ra.
Ầm...
Bên trong đại điện, tiếng nổ vang đinh tai nhức óc.
Từ từ, một lúc lâu sau, hai thân ảnh đứng đối mặt nhau.
Mà hiện tại, Mục Vân phun ra một ngụm máu tươi.
Viên Lương bên kia, khóe miệng cũng tiết ra một tia máu tươi.
Vương Tâm Nhã đánh đàn, từng tiếng đàn truyền vào tai Mục Vân, khiến cho thể xác và tinh thần hắn dần dần khôi phục.
Tiên khí hỗn loạn trong thân thể, dưới tác dụng của tiếng đàn, dần dần bình tĩnh an ổn.
Lau đi máu tươi trên khóe miệng, ánh mắt Viên Lương nhìn Mục Vân mang theo âm độc.
- Được, ngươi rất tốt!
Viên Lương lạnh lùng nói:
- Tứ phẩm Đại La Kim Tiên có được lực bộc phát khủng bố như vậy, nếu để cho ngươi trưởng thành, ta cũng không phải đối thủ ngươi, cho nên hôm nay, ngươi càng muốn chết.
Bàn tay vung lên, trước người Viên Lương hội tụ ra một cánh cửa.
Cánh cửa kia một bên trắng, một bên đen, xoay tròn lẫn nhau, khí tức bên trong cửa dần dần phóng đại.
- Diệt Sinh môn.
Viên Lương khẽ quát một tiếng, đại môn lao ra, đánh tới Mục Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận