Vô Thượng Thần Đế

Chương 2306: Tiên Kiếm rung động (2)

Hắn cũng từng bắt được kỳ ngộ, thực lực bay lên trời.
Tam đại Ma Vương mang theo đông đảo chiến sĩ ma tộc dần dần rời đi.
Mục Vân nhìn phương xa, bàn tay thò ra, đang tìm tòi cái gì.
Hắn biết, thứ mình muốn, sắp tới tay rồi.
Người của Vân Minh đang chờ hắn, thế nhưng hắn không thể trở về như vậy.
Hiện tại hắn trở về, bị người có tâm biết hắn còn chưa trở lại đỉnh phong, tất sẽ tiến công Vân Minh, đến lúc đó mới là nguy cơ của Vân Minh.
Cho nên, hắn cần tích lũy thực lực, đạt tới đỉnh phong, cường thế trở về, khi đó, bất luận kẻ nào cũng không dám xâm phạm Vân Minh.
- Ta, Mục Vân, một trong thập đại tiên vương, chủ nhân Vân Minh, Vực chủ Vân vực, cuối cùng có một ngày, để cho các ngươi chỉ có thể ngưỡng mộ ta, sùng bái ta, sợ hãi ta, mà không dám nhìn thẳng vào ta.
......
Tam đại tông môn thí luyện chung quy kết thúc.
Không tính viên mãn, cũng không tính thất bại.
Dù sao, tử thương một bộ phận đệ tử không sai, nhưng sống sót, rất nhiều đều được tăng lên thật lớn.
Có đệ tử trở lại trong tông môn bắt đầu bế tử quan.
Mà ngày này, bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, trên Kình Thiên Phong.
Kiếm Nam Thiên đứng ở trên một vách núi, hai tay chắp ra sau, bạch y lay động, trên khuôn mặt như đao gọt lộ ra rất bình tĩnh.
- Mục Vân biến mất...
Nghe được Kiếm Vô Song bẩm báo, Kiếm Nam Thiên nhíu mày.
- Lâm Văn Hiên dù sao cũng là Thiên Kiếm Tử của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chúng ta, lần này trở về, trong lòng hắn nhất định cảm giác tông môn bạc đãi hắn, Hứa Lâm thân là sư tôn của hắn, cũng sẽ che chở hắn, nếu hắn nháo lên...
Kiếm Nam Thiên có chút đau đầu.
Hắn biết, Lâm Văn Hiên trở lại bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn muốn báo thù, thế nhưng, môn quy của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn quy định, thân là Thiên Kiếm Tử của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, chỉ có hai con đường.
Thứ nhất, phản bội tông môn, tất sát, dùng hết tất cả biện pháp cũng phải giết, cho nên năm đó, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn mới có thể liều lĩnh vọt vào cực loạn đại địa, chọc những tông môn cường đại của cực loạn đại địa phản cảm, không tiếc đại giới, giết Diệt Thiên Viêm.
Thứ hai, một ngày là Thiên Kiếm Tử, cả đời là Thiên Kiếm Tử, tông môn nhất định sẽ đối đãi thật tốt, nếu không, sẽ có tai họa diệt môn.
Hai điều này nghe có vẻ mâu thuẫn, nhưng không khó hiểu.
Thiên Kiếm Tử, chỉ có thể là Thiên Kiếm Tử của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, chỉ cần ở tông môn, nhất định phải đạt được ưu đãi tốt nhất.
Nếu không, tông môn sẽ có tai họa ngập đầu.
Đây là thiết luật trong bao nhiêu năm.
Cho nên, cho dù biết Lâm Văn Hiên trở về, có thể sẽ mang đến nguy hại cho Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, Kiếm Nam Thiên vẫn tiếp nhận hắn Như trước.
Càng không cần phải nói, sư tôn của Lâm Văn Hiên là thủy tổ trưởng lão, Hứa Lâm.
- Môn chủ, làm thế nào mới ổn đây?
Kiếm Vô Song cũng rất đau đầu.
Thuận theo tự nhiên đi, Lâm Văn Hiên đang bế tử quan, hiện tại cũng không có khả năng gây sự, đợi đến khi hắn xuất quan, đến đó rồi tính.
Kiếm Nam Thiên phất tay nói:
- Ngược lại lần này, không nghĩ tới ba người Man Uyên, Chúc Ly, Tuyết Vân Kỳ thế mà ở trong Thiên La Bí Cảnh, lúc đầu, tất cả mọi người đều cho rằng tam đại ma vương này đã chết, không nghĩ tới sống lại, xem ra bên trong Ma tộc sẽ có một hồi phân tranh.
- Bất quá đáng tiếc, thiên phú của Cổ Mãn Thành không tệ, tương lai nhất định là chức vị phong chủ, đáng tiếc...
- Môn chủ, vậy chúng ta có nên vây giết ba đại Ma Vương hay không.
- Không cần.
Kiếm Nam Thiên ngăn cản nói:
- Ba người này tồn tại, ba vị tân vương của ba tộc Ma tộc cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ, cứ để cho ma tộc chó cắn chó, rất tốt.
Nghe được lời này, Kiếm Vô Song gật đầu.
Kiếm Nam Thiên thân là môn chủ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, dù ở trong bất cứ tình huống nào và, suy nghĩ chuyện toàn diện, cho nên mặc dù là vạn năm trước Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn bởi vì tiêu diệt Diệt Thiên Viêm, trả giá thảm trọng, tiếp theo là Mục Vân đến đây đại náo một hồi, sau dó tranh đoạt Tru Tiên Đồ, lại tổn thất hơn trăm vị Tiên Vương, nhưng bởi vì Kiếm Nam Thiên ở đây, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn sừng sững không ngã.
- Bây giờ ta cần ngươi đi làm một điều, ngươi...
Ong ong ong...
Kiếm Nam Thiên vừa định dặn dò Kiếm Vô Song đi làm việc, từng tiếng ông ông tiếng đột nhiên vang lên.
Nghe được tiếng động, sắc mặt Kiếm Nam Thiên đột nhiên kinh biến.
Mà Kiếm Vô Song nhìn thấy sắc mặt Kiếm Nam Thiên, cũng ngẩn ra.
Ở trong mắt hắn, Kiếm Nam Thiên chưa bao giờ có vẻ mặt như thế.
Hưu...
Tiếng vù vù vang lên, một tiếng xé gió đột nhiên truyền ra.
Trên Kình Thiên Phong, một thanh cự kiếm bay lên không trung.
Cự kiếm kia dài ước chừng trăm trượng, kim quang toàn thân, ánh sáng bắn ra bốn phía, trường kiếm vừa xuất hiện, trong phạm vi mấy trăm dặm cả Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, trên ba mươi ba chủ phong, tiếng ong ong ngay sau đó vang lên.
Kiếm Vô Song hoàn toàn trợn tròn mắt:
- Đây là... Thiên Kiếm Tử xuất hiện, làm sao có thể... Mặc Dương rõ ràng mới trở thành Thiên Kiếm Tử, người tiếp theo, hẳn là vạn năm sau.
- Chuyện xảy ra kỳ quái tất có nguyên nhân, đi theo ta xem một chút.
Kiếm Nam Thiên hiện tại vung tay lên, nhanh chóng phi nước đại.
Mà lúc này, từng tiếng phá không vang lên.
Trên ba mươi ba ngọn núi, ba mươi ba thanh tiên kiếm trong lúc bất chợt lao vùn vụt ra từ trên đỉnh của các phong.
Từng tiếng phá không vang lên, ba mươi ba vị phong chủ hiện tại cũng nghe thấy biến sắc.
Nhóm tiên kiếm vốn nên bình tĩnh, làm sao có thể đột nhiên đi theo cự kiếm trên Kình Thiên phong trở nên xao động.
Sắc mặt tất cả mọi người hiện tại đều hiện ra vẻ hoảng sợ, cho rằng tông môn xảy ra đại sự gì.
Chỉ có ba mươi ba vị phong chủ cùng với một ít thái thượng trưởng lão trong tông môn mới biết được, đây đúng là đại sự, chuyện tốt rất lớn, thế nhưng chuyện tốt này tựa hồ không đúng thời điểm.
Cự kiếm trên Kình Thiên Phong lúc này phi nhanh ra ngoài, nhất thời, gần như tất cả trưởng lão trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn xuất thế, các vị phong chủ, một ít đệ tử bế tử quan, toàn bộ xuất hiện.
Ba mươi ba thanh tiên kiếm, ngay cả chủ kiếm ở Kình Thiên Phong cũng run rẩy, chỉ có một loại khả năng.
Thiên Kiếm Tử.
Mà hiện tại, Mục Vân mang theo Vương Tâm Nhã trở lại Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Nhìn Kình Thiên Phong được quần phong bao quanh, trong lòng Mục Vân lần này có thể nói là thoả thuê mãn nguyện.
Khoảng cách đến kế hoạch ngày càng gần.
Hai người đi bộ, tiến vào trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, muốn đi về phía tam thập tứ phong.
Nhưng hiện tại, từng tiếng phá không đột nhiên vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận