Vô Thượng Thần Đế

Chương 2310: Khí tức linh hồn thay đổi?

Lúc trước hắn một mực bế tử quan, hiện tại đột phá đến cảnh giới Tiên Vương, không nghĩ tới, Mục Vân cư nhiên nhanh hơn.
Tuy rằng cảnh giới của Mục Vân chưa tới Tiên Vương, nhưng tên này cũng không giống hắn, ở trong Kình Thiên tháp, tu luyện quả thực ngày tiến ngàn dặm.
Hắn là dựa vào năng lực của mình, từng bước từng bước tăng lên.
Tên này, quả thực khủng bố.
Không giết, tương lai tuyệt đối hậu hoạn vô cùng.
- Ta đáp ứng.
Mục Vân hiện tại khom người nói:
- Đệ tử không có lựa chọn, đệ tử đáp ứng, chỉ là, ta không cần bồi thường, thân phận ta cũng không cần Thiên Kiếm Tử này, ta chỉ cần chứng minh sự trong sạch của ta.
Nghe được lời này, Vân Lang âm thầm cười lạnh.
Giả vờ.
Bây giờ còn giả vờ, một lát nữa sẽ không có giả vờ.
- Môn chủ, xin ngài suy nghĩ kỹ, làm như vậy, là làm lạnh lòng của đệ tử, Mục Vân bây giờ là Thiên Kiếm Tử đời thứ tư, ngài làm như vậy...
- Lâm Văn Hiên.
Kiếm Nam Thiên đột nhiên mở lời:
- Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn này tựa hồ là Kiếm Nam Thiên làm môn chủ nhỉ?
Vừa nghe lời này, mọi người câm như hến.
Kiếm Nam Thiên nói lời này rất rõ ràng.
Hắn muốn kiểm chứng Mục Vân rốt cuộc có phải Tiên Vương Mục Vân ngày xưa hay không.
Thà rằng giết nhầm một ngàn, không thể bỏ qua một người.
Bởi vì Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn không chịu nổi lại Diệt Thiên Viêm thứ hai.
Nếu Mục Vân này thật sự là Mục Vân trước kia, thế sẽ không chỉ kinh khủng như Diệt Thiên Viêm thứ hai.
Cầm tài nguyên của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, tăng lên cảnh giới của mình, sau khi đối phó Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Nghĩ thôi đã cảm thấy khủng khiếp.
- Đã như vậy, ngươi buông lỏng nội tâm.
- Vâng!
Mục Vân đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
Kiếm Nam Thiên vung tay lên, một đạo khí tức khó hiểu tiến vào trong đầu Mục Vân.
Trong khoảnh khắc, sắc mặt Mục Vân trắng bệch, cả người đứng không vững.
Điều tra hồn ấn, chỉ có cường giả mới có thể sử dụng đối với kẻ yếu.
Nói trắng ra, chính là lấy hồn lực của mình tiến vào trong thân thể đối phương, lọc một lần hết thảy khí tức.
Loại điều tra này, không chỉ có thể điều tra ký ức linh hồn của võ giả, mà còn phá hư tư duy của võ giả.
Hơi có chút sơ sẩy, thậm chí sẽ hủy hoại linh hồn võ giả, trực tiếp tử vong.
Trong nháy mắt Kiếm Nam Thiên xuất động hồn ấn, sắc mặt Mục Vân trắng bệch, cả người lung lay sắp đổ, chẳng qua ba mươi ba thanh tiên kiếm hiện tại vây quanh hắn, khiến hắn bảo trì cân bằng.
Dần dần, khóe miệng Mục Vân thậm chí bắt đầu chảy ra một tia máu tươi.
Nhìn thấy cảnh này, trong mắt Vân Lang mang theo cười lạnh.
Bất luận như thế nào, lần này, Mục Vân chết chắc.
Mà hiện tại, ánh mắt Lâm Văn Hiên nhìn Vân Lang mang theo sát khí.
Mặc kệ nói như thế nào, lần này, kế hoạch của Lâm Văn Hiên rất thành công.
Nói hai ba câu, để cho Kiếm Nam Thiên nhất định hoài nghi Mục Vân.
Lần này, Mục Vân tiếp nhận hồn ấn điều tra, bên trong thân thể sẽ xuất hiện vết thương, mà bên trong linh hồn càng xuất hiện vết thương, quan trọng nhất cho dù Mục Vân thông qua, giữa hắn và Kiếm Nam Thiên cũng sẽ có ngăn cách.
Nếu nói Mục Vân chính là Tiên vương Mục Vân ngày xưa, từ đáy lòng hắn không tin.
Thời gian, từng chút từng chút trôi qua, người hiện tại khẩn trương nhất không ai khác là Vương Tâm Nhã.
Nàng biết, Mục Vân đúng là Mục Vân, Kiếm Nam Thiên được xưng là một trong thập đại tiên vương, nếu phát hiện ra điểm này, kết quả kia, rất không ổn.
Đây là Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, bọn họ căn bản không có khả năng chạy thoát.
Mà lúc này, trên mặt Mục Vân không có bất kỳ biểu tình gì, nhưng đã chuẩn bị tốt cho liều chết đánh một trận.
Căn nguyên của bất kỳ ai đều là hồn phách, hắn đã chết một lần, thế nhưng hồn phách không có thay đổi, nếu Kiếm Nam Thiên phát hiện, hồn tức của hắn giống ngày xưa, sẽ không chút do dự giết hắn.
Giờ khắc này, hắn căn bản không có biện pháp gì.
Theo thời gian trôi qua, Kiếm Nam Thiên ngừng lại, bàn tay vung lên, thở ra một hơi.
Mà hiện tại, cả người Mục Vân đều nổi lên ánh sáng, bất cứ lúc nào chuẩn bị liều chết đánh một trận.
- Môn chủ.
Vân Lang hiện tại chắp tay nói:
- Hiện tại có thể động thủ hay không?
Hắn đã khẩn cấp muốn giết Mục Vân.
Nghe được lời này, Kiếm Nam Thiên gật gật đầu, nói:
- Có thể động thủ.
Dứt lời, Vân Lang bước ra, đánh về phía Mục Vân.
Ông...
Bất ngờ, Kiếm Nam Thiên vung tay, toàn bộ thân thể Vân Lang bị giam cầm, không thể nhúc nhích.
- Môn chủ?
- Người đâu.
Kiếm Nam Thiên mở lời:
- Vân Lang thân là Thiên Kiếm Tử đời thứ hai, tùy ý vu khống Thiên Kiếm Tử đời thứ tư Mục Vân, phạt giam cầm một năm, không được ra khỏi tông môn nửa bước.
- Môn chủ.
Vừa nghe lời này, Vân Lang hoàn toàn choáng váng.
Kiếm Nam Thiên mở lời:
- Ta từng mấy lần giao thủ với Mục Vân tiên vương, hồn tức của hắn, cho dù chết, ta cũng nhận ra, hắn không phải Mục Vân tiên vương, hắn chỉ là một Mục Vân đến từ hạ giới.
- Hồn tức của hắn không có bất kỳ quan hệ gì với Mục Vân tiên vương.
Kiếm Nam Thiên vừa nói ra lời này, Vân Lang hoàn toàn choáng váng.
- Không có khả năng, không có khả năng.
Vân Lang rít gào nói:
- Hắn chính là Mục Vân, nhất định là... Chắc bởi vì... Bởi vì Tru Tiên Đồ.
- Tru Tiên Đồ cải biến hồn tức của hắn.
Nghe được lời này, Lâm Văn Hiên cười nhạo nói:
- Vân Lang, phiền ngươi học thêm chút kiến thức trước khi vu oan cho người khác, có đầu óc một chút được không? Hồn tức của một người, trừ phi là chết, nếu không, căn bản không có khả năng thay đổi, cho dù thần khí cũng không có khả năng làm được.
Nghe được lời này, Vân Lang nhìn Mục Vân, ánh mắt âm độc.
Hiện tại, hắn ngược lại bình tĩnh.
Linh hồn truyền âm cho Mục Vân nói:
- Ngươi chạy không thoát, Mục Vân, sớm muộn gì cũng sẽ chết trong tay ta.
- Ồ? Phải không?
Mục Vân đáp lại:
- Đến lúc này, ta trở thành Thiên Kiếm Tử đời thứ tư của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, ngang hàng với ngươi, Vân Lang, đồ đệ tốt của ta, ta có thể tạo thành ngươi, cũng có thể hủy ngươi.
Giữa hai người, ánh lửa bùng lên.
Vân Lang phẫn nộ bất bình bị mang đi, mà hiện tại, Kiếm Nam Thiên nhìn Mục Vân, gật đầu nói:
- Mục Vân, bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là Thiên Kiếm Tử đời thứ, đại điển lễ bái tiến hành sau một tháng, ngươi chuẩn bị thật tốt đi.
- Đệ tử tuân mệnh.
- Hy vọng ngươi không nên bởi vậy mà trong lòng sinh ra khúc mắc, vì tông môn, là trọng yếu.
- Đệ tử hiểu rõ.
Mục Vân lần thứ hai chắp tay.
Mục Vân giờ mới nghiêm túc nói một tiếng cảm ơn với Quy Nhất trong Tru Tiên đồ.
- Quy Nhất, đa tạ, ngươi nhiều lần cứu ta trong lúc nguy cấp,
Mục Vân mở lời.
- Cảm ơn ta làm gì?
Quy Nhất lại mở lời:
- Ta lại không làm gì?
- Chẳng lẽ không phải ngươi thay đổi Hồn Tức của ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận