Vô Thượng Thần Đế

Chương 2322: Lần này chắc chắn là sự thật (1)

- Ừm.
Mạnh Tử Mặc cũng kích động.
- Ngươi tiếp tục.
Nhìn Tề Minh, Mạnh Tử Mặc hoàn toàn không cách nào áp chế kích động trong lòng.
Chờ đợi hàng ngàn năm, cho bất cứ điều gì.
Cho dù tâm đã chết, nhưng vẫn chờ đợi kỳ tích phát sinh.
Bây giờ, phép lạ dường như ở ngay trước mắt.
- Lúc ấy chúng ta đều cho rằng Mục đạo sư choáng váng, còn có Mặc Dương, Mặc Dương hiện tại cũng là đồ nhi của sư tôn, tiểu tử kia, lúc trước bị sư tôn sửa chữa thật thảm.
- Mặc Dương.
Tôn Diễn Châu kích động nói:
- Hiện giờ, Thiên Kiếm Tử đời thứ ba của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, chính là một tên gọi Mặc Dương.
Tôn Diễn Châu nói xong, nhìn Tề Minh, nói:
- Mặc Dương có phải là một kiếm tu hay không?
- Đúng vậy, tiểu tử kia ban đầu chính là do sư tôn phát hiện thiên phú kiếm đạo của hắn, mới thu hắn làm đồ đệ.
Tề Minh nhìn mấy người, thản nhiên nói.
Tựa hồ, mỗi một câu nói của hắn đều sẽ khiến cho những người này kích động.
Chẳng lẽ, sư tôn thật sự là Minh chủ Vân Minh trước đây?
Mặc Dương chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng cẩn thận nghĩ lại, tựa hồ quả thật giống như là chuyện như vậy.
Bằng không, sự thay đổi năm đó của sư tôn, rốt cuộc là vì cái gì?
Hắn chưa bao giờ suy nghĩ qua vấn đề này, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, hết thảy năm đó, tựa hồ giải thích ra, đều tồn tại điểm đáng ngờ rất lớn.
Thậm chí bao gồm cả phụ thân của sư tôn Mục Thanh Vũ...
Tề Minh cũng mơ hồ.
Tôn Diễn Châu hiện tại lại kích động nói:
- Thiên kiếm tử đời thứ ba mới tấn thăng của Tam Thập Tam Kiếm Môn, tên là Mặc Dương.
Chuyện trùng hợp quá nhiều, mấy người nhìn Tề Minh, khẩn cấp, còn muốn nghe những thứ khác.
Tề Minh lại nói:
- Mấy năm nay, ta cũng không phải vẫn luôn đi theo sư tôn, từ khi đến Tiên giới, ta mấy lần muốn tìm được sư tôn, kết quả đều không phải, bất quá, ta biết sư tôn có một môn võ kỹ, rất bá đạo.
- Đại Tác Mệnh Thuật?
Mạnh Tử Mặc đột nhiên mở miệng.
- Ngươi làm sao biết được?
Tề Minh nhìn Mạnh Tử Mặc, trợn tròn mắt.
- Ha ha...
Thân thể Mạnh Tử Mặc sụp xuống, đột nhiên nở nụ cười, chỉ cười một hồi, đột nhiên khóc.
Nước mắt trên mặt cuồn cuộn rơi xuống, váy dài bị ướt, nhưng nàng không thèm để ý chút nào.
Một khi cười, một khi khóc.
Mà hiện tại, Hách Đằng Phi, Tôn Diễn Châu và Hàn Tuệ ba người càng như thế.
Ba người một hồi ngươi nhìn ta, cười, một hồi ngươi ôm ta, ta ôm ngươi, khóc.
Tề Minh hiện tại hoàn toàn choáng váng, vội vàng lui về phía sau vài bước.
Những người này, thật kỳ quái...
- Các ngươi làm sao biết Đại Tác Mệnh Thuật?.
Tề Minh mở lời:
- Năm đó, sư tôn ban đầu thi triển Đại Tác Mệnh Thuật, thiếu chút nữa đã chết, cũng may Mục Thanh Vũ ra tay, cứu sư tôn trở về, về sau còn có hai lần, sư tôn cũng đều thi triển Đại Tác Mệnh Thuật, lấy tuổi thọ bản thân làm lực lượng, chiến thiên diệt địa.
- Bất quá...
- Bất quá cái gì?
Hác Đằng Phi lau nước mắt, nhìn Tề Minh nói.
- Bất quá sau khi sư tôn có sư mẫu, các sư mẫu nói, không cho sư tôn lại sử dụng đại tác mệnh thuật kia nữa, về sau rất lâu, ta cũng không thấy sư tôn sử dụng Đại Tác Mệnh Thuật...
Vừa nghe lời này, sắc mặt Hách Đằng Phi ba người lại biến đổi.
Tiểu tử thúi này sao lại không có mắt, nhất định phải nhắc tới các sư mẫu của hắn...
- Không phải, các ngươi không biết, sư tôn rất nghe lời các sư mẫu, hơn nữa các sư mẫu, mỗi người đều thiên tư quốc sắc, đại sư mẫu Tần Mộng Dao, thân mang hồn phách thần thú, lợi hại không được, nhị sư mẫu...
- Được rồi được rồi, biết rồi, người đâu, trước tiên mang Tề Minh xuống, nghỉ ngơi thật tốt, những chuyện khác, ngày sau lại nói.
Hác Đằng Phi chặn miệng Tề Minh lại.
Phái người kéo hắn ra ngoài.
Hiện tại, ba người xoay người lại, nhìn Mạnh Tử Mặc trên đại điện, vẻ mặt xấu hổ.
Kiếp trước Mục Vân, cái gì cũng tốt, chính là nữ nhân nhiều, bất quá những nữ nhân kia, Mục Vân đều gặp một người, chơi một người, sau khi chời xong thì đường ai nấy đi.
Lần này có vẻ khác.
- Hác Đằng Phi.
Mạnh Tử Mặc lau đi nước mắt trên mặt, nhìn Hác Đằng Phi nói:
- Ngươi hiện tại, phái người đến Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn điều tra, nhìn Mục Vân này có phải là Mục Vân trong miệng Tề Minh hay không>
- Nếu như phải, trói hắn lại cũng phải trói cho ta, nếu như không phải, giết hắn.
-Vâng!
Hác Đằng Phi chắp tay khom người.
- Tôn Diễn Châu, Hàn Tuệ, các ngươi đi điều tra chi tiết Tề Minh này, xem rốt cuộc hắn đến Tiên giới từ khi nào, không thể có bất kỳ giả dối nào.
Mạnh Tử Mặc đứng dậy, nhìn về phía phương xa, nói:
- Lần này, phải bảo đảm một trăm phần trăm nắm chắc.
- Lần này khẳng định không sai!
Tôn Diễn Châu kích động nói:
- Đại Tác Mệnh Thuật, năm đó là Minh chủ thu được, sau đó Minh chủ lưu truyền pháp này ra ngoài, kết quả cả Tiên giới đều không ai có thể học được, ngoại trừ minh chủ, căn bản không ai học được.
Mấy người đều gật đầu.
Mục Vân trong miệng Tề Minh rốt cuộc có phải là Minh chủ của bọn họ hay không, cần tự mình nhìn thấy mới biết được.
Hơn nữa cần phải nghiệm chứng Hồn Ấn.
Bất luận kẻ nào, cho dù chết hết lần này đến lần khác, chuyển sinh lần lượt, cũng tuyệt đối không có khả năng thay đổi hồn ấn.
Chỉ là bọn họ nào biết được, hồn ấn của Mục Vân dưới tình huống hắn không biết, đã sớm dần dần chuyển biến.
- Không tốt rồi.
Mà lúc này, một đạo thân ảnh phóng nhanh tới, rơi vào bên ngoài đại điện, thở hồng hộc nói.
- Chung Hào, ngươi làm sao vậy?
Hách Đằng Phi ba người nhìn thấy Chung Hào đến, cười ha ha nói:
- Nói cho ngươi một tin tức tốt.
- Tin tốt gì?
Chung Hào không kiên nhẫn nói:
- Vẫn nghe tin xấu này của ta trước đi.
Chung Hào đi lên phía trước, nhìn Mạnh Tử Mặc nói:
- Gần đây, Cửu Nguyên Vực cùng Triệu Vực không thành thật, hai mỏ tràng tương đối lớn của chúng ta tiếp cận cùng hai vực đều bị bọn họ đoạt đi.
- Nhìn tư thế của hai vực, tựa hồ nhịn không được, chuẩn bị động thủ với chúng ta.
Vừa nghe lời này, vẻ mặt mấy người ở đây nhất thời khẩn trương lên.
Mạnh Tử Mặc hiện tại sắc mặt lạnh như băng.
- Năm đó, chính là bởi vì Cửu Nguyên Vực cùng Triệu vực, mới khiến cho Vân Vực chúng ta không thể kịp thời trợ giúp Diệt Thiên Kiếm Tông, khiến cho sau này một loạt chuyện, Minh Chủ ngã xuống, cùng bọn họ không thoát khỏi quan hệ, thời gian vạn năm trôi qua, bọn họ cho rằng, còn có thể như thế, nếu muốn chiến, liền chiến.
Mạnh Tử Mặc mở lời:
- Hác Đằng Phi, ngươi dẫn người đi biên cảnh Triệu vực, hảo hảo nói cho bọn họ biết, Vân Vực chúng ta có sợ hãi hay không.
- Hàn Tuệ, Tôn Diễn Châu, hai người các ngươi dẫn người đi giao giới Cửu Nguyên vực. Lần này, bất luận như thế nào, đoạt lại quặng mỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận