Vô Thượng Thần Đế

Chương 2329: Chuẩn bị lên đường

- Còn không đi, chẳng lẽ muốn ở trên đệ nhị phong của ta ăn tết? Từ hôm nay trở đi, không có ta đồng ý, lại dám đi lên đỉnh núi của ta, ta nhất định trảm không tha.
- Hơn nữa, tiện thể nói cho các ngươi biết. nếu bị ta phát hiện động thủ với người của ta, ta sẽ không chút do dự giết các ngươi, nhớ kỹ, là làm thật!
Nhìn ánh mắt hung ác của Mục Vân, Lục Khiếu Thiên chỉ cảm thấy đối mặt với một con ác quỷ.
Tên này, thật sự quá hung ác.
Không nói hai lời, Lục Khiếu Thiên mang theo Liễu Như Tuyết bị thương rời khỏi đại điện.
Mà giờ khắc này, Mục Vân ngồi xuống.
Kiếm Nhất Minh sáu người đi lên, chắp tay nói:
- Chúc mừng Mục phong chủ, đột phá đến cảnh giới Tiên Vương.
Nhìn Kiếm Nhất Minh, Mục Vân lại cười nhạt nói:
- Hiện tại chỉ có mấy người chúng ta đang ở đây, còn cần ngụy trang sao? Người của Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông quả nhiên đều thâm tàng bất lộ, Kiếm Nhất Minh, ngươi cũng là một Tiên Vương, cần gì phải vất vả ngụy trang mình như vậy?
Nghe được lời này, trong lòng Kiếm Nhất Minh lộp bộp một tiếng.
- Thế nào? Còn không muốn thừa nhận?
Mục Vân cười nhạt nói:
- Vừa rồi nếu ta không có ở đây, chỉ sợ ngươi đã nhịn không được ra tay làm thịt Lục Khiếu Thiên, đúng chứ?
- Không dám!.
- Ta thấy ngươi rất dám.
Mục Vân khoát tay áo, cũng không thèm để ý, nói:
- Ta mặc kệ ngươi nghĩ cái gì, lần này, ta muốn theo Nhuế Dực đi tới Vũ Hóa Thiên Cung, giao ngọn núi thứ hai này cho ngươi xử lý, phàm là xuất hiện bất kỳ vấn đề gì, ta gọi ngươi ra hỏi.
-Vâng!
- Còn nữa, ngươi tốt nhất thông tri Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông, có thể lần này, ta đi tới Vũ Hóa Thiên Cung sẽ gặp nguy hiểm, Vũ Hóa Thiên Cung bên ngoài là mời chúng ta đi tới Thiên Cung chi môn, nói là điều tra Tạ Thanh, tìm biện pháp phá vỡ phòng ngự của Tạ Thanh, trên thực tế, rốt cuộc là có ý đồ gì, ta không biết.
- Ta đoán chừng, có thể sẽ động thủ.
Vừa nghe lời này, Kiếm Nhất Minh ngẩn ra.
- Ta hiểu rồi.
Kiếm Nhất Minh dứt lời, chắp tay, rời khỏi đại điện.
Trong đại điện trống rỗng, Mục Vân một mình ở trong đó.
Tuy rằng Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn có thể gặp phải công kích của Vũ Hóa Thiên Cung cùng Huyết Sát thần giáo, nhưng hiện tại hắn lại không vui nổi.
Hắn vừa mới đạt tới cảnh giới nhất phẩm Tiên Vương, tiếp theo tăng lên mỗi một phẩm đều cần phải cẩn thận.
Vì vậy, tốc độ không thể quá nhanh.
Hắn hiện tại ngược lại hy vọng, Vũ Hóa Thiên Cung cùng Huyết Sát thần giáo chậm động thủ một chút mới tốt.
Thời gian một tháng gần đây, Mục Vân ngoại trừ tu luyện cùng Vương Tâm Nhã , chính là bắt đầu cân nhắc pháp tắc áo nghĩa của mình.
Pháp tắc cường đại, quyết định thực lực cảnh giới Tiên Vương cường đại, có thể nói, Tiên Vương mỗi một phẩm chênh lệch còn lớn hơn so với năm phẩm chênh lệch của Đại La Kim Tiên.
Mục Vân biết, muốn đề cao, không chỉ tĩnh tu đơn giản, cần đề cao rất nhiều, hắn cần tăng lên đề thăng tất cả cảnh giới trước đó, phải càng thêm cẩn thận.
Một tháng thời gian, trôi qua rất nhanh.
Một ngày này, bốn vị Thiên Kiếm Tử tề tụ trong Kình Thiên tháp.
Mà dẫn dắt bốn người bọn họ tự nhiên là Nhuế Dực đại sư.
Đồng thời, còn có mười nam tử mặc bạch y đi theo.
Những người đó, một thân trường sam màu trắng, người khoác bạch bào, mặt mang sa trắng, một đám vô cùng thần bí, căn bản cảm giác không ra bất kỳ khí tức nào.
Kiếm Nam Thiên nhìn mọi người nói:
- Lần này, bốn người các ngươi đi tới chỉ là vì tiến vào Thiên Cung chi môn, lần này người tiến vào Thiên Cung chi môn sẽ không nhiều, Huyết Sát thần giáo bên kia là mười hai thiên tài mạnh nhất của các đường, cùng với cửu cung kỳ tài của Vũ Hóa Thiên Cung, cộng thêm bốn người các ngươi, vừa đủ hai mươi lăm người.
- Sau khi các ngươi tiến vào Thiên Cung chi môn, tam đại tông môn cũng sẽ đi theo các ngươi tiến vào trong đó, nghe nói, Tạ Thanh chính là bị giam giữ ở trong Thiên Cung chi môn, các ngươi nhớ kỹ phải cẩn thận.
- Vâng!
Sau khi giao phó xong, kiếm Nam Thiên vung tay lên, trên bầu trời, một đạo thân ảnh khổng lồ bay nhanh tới.
- Vương cấp tiên thú - Lăng Phong Ngọc Điêu.
Nhìn thấy thân ảnh cực lớn kia, ánh mắt Mục Vân sắc bén.
Lăng Phong Ngọc Điêu này chính là vương cấp tiên thú đỉnh phong, không thua gì một vị cửu phẩm Tiên Vương.
- Lăng Phong, đưa bọn họ đến Vũ Hóa Thiên Cung, chờ mệnh lệnh.
Lăng Phong Ngọc Điêu cực lớn, triển khai hai cánh, rộng chừng mấy trăm thước, trên lưng là từng gian phòng sừng sững.
Mục Vân bốn người, Nhuế Dực đại sư, cùng với mười vị nam tử mặc bạch y lần lượt đi lên lưng Lăng Phong Ngọc Điêu.
- Đi đi.
An bài xong, Lăng Phong Ngọc Điêu bay lên.
Tiên vương cảnh giới, xuyên toa không gian, tự nhiên rất nhanh chóng, nhưng tốc độ của Lăng Phong ngọc điêu nhanh hơn Tiên Vương bình thường gấp mười lần.
Hơn nữa, khi Lăng Phong Ngọc Điêu cất cánh, mọi người ở trên người Lăng Phong Ngọc Điêu, giống như đi trên mặt đất bằng phẳng, không có chút lắc lư nào.
Dù sao cũng là vương cấp tiên thú đứng đầu, mọi người trong lúc nhất thời cảm thán tam thập tam thiên kiếm môn cường đại.
Nhuế Dực trưởng lão hiện tại tìm một gian phòng, vào trong phòng, sau đó không còn xuất hiện.
Mục Vân cùng Mặc Dương đứng chung một chỗ, Lâm Văn Hiên cũng không phải người thích nói nhiều lời, tự mình tìm một gian phòng, tiến vào tu luyện.
- Ha ha, hai thầy trò các ngươi tính toán rất tốt.
Đúng lúc này, Văn Lang đi lên, nhìn hai người:
- Cùng nhau bái nhập vào trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, sau đó đều trở thành Thiên Kiếm Tử, như thế nào? Mục Vân, ngươi có phải đã bắt đầu tiến hành đại nghiệp trả thù của ngươi?
- Vân Lang, ngươi ít ở chỗ này nói bậy.
Mặc Dương cười nhạo nói:
- Dùng nước bẩn này, môn chủ cũng không tin, ngươi còn quấn chặt không tha?
- Có phải là hắt nước bẩn hay không, Mục Vân ngươi rõ ràng hơn ta.
Vân Lang cười lạnh nói:
- Ta quả nhiên xem thường ngươi, Mục Vân, ngươi thật lợi hại, toàn bộ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, Kiếm Nam Thiên, tam đại thủy tổ, đều ngu xuẩn, bị ngươi đùa bỡn trong lòng bàn tay, ngươi yên tâm, sớm muộn gì cũng có một ngày, ta sẽ vạch trần bộ mặt thật của ngươi.
Mục Vân không thèm để ý nói:
- Vân Lang, ngươi oán hận ta nhiều như vậy?
-Đương nhiên.
Vân Lang hừ nói:
- Năm đó, vì sao ngươi không chết? Ngươi đã chết, mọi thứ đã chết, ngươi hiểu không?
Mục Vân nhíu mày, hắn không rõ vì sao Vân Lang lại hận hắn như vậy.
- Ngươi yên tâm, ta không chết, chính là ngươi chết, Huyết Kiêu...
Linh hồn Mục Vân truyền âm nói:
- Ở dưới đất chờ trừng trị ngươi.
- Ha ha...
Vân Lang đột nhiên cười ha ha:
- Mục Vân, Mục Vân, ngươi thật sự quá ấu trĩ, uổng công ngươi tái thế làm người, sao ngươi vẫn ngây thơ như vậy, vì sao, ngươi lại nhìn không thấu?
Sau khi cười to, Vân Lang xoay người tiến vào trong phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận