Vô Thượng Thần Đế

Chương 2340: Lộ ra bộ mặt thật

Chỉ riêng một phần lực lượng phản kháng này cũng đủ để cho bọn họ vạn phần khiếp sợ.
Nếu Tạ Thanh đang ở trong thời kỳ toàn thịnh, chỉ sợ bọn họ không thể chống cự.
Thời gian dần dần trôi qua, dần dần, phản kháng của Tạ Thanh bắt đầu suy yếu, cuối cùng, ngã xuống đất không dậy nổi.
Xích sắt trên sơn mạch giờ khắc này gắt gao kéo chặt thân thể của Tạ Thanh.
Từng đạo lực lượng bàng bạc truyền ra.
Trong lòng Mục Vân hiện tại đã có tính toán.
- Vũ cung chủ, ta không chống đỡ được.
Mục Vân hiện tại gào thét.
- Không thể dừng lại, Tạ Thanh này còn chưa chết, chỉ có làm thịt hắn, chúng ta mới có thể lột Thần long này!
Vũ Hóa Phong quát.
- Nhưng ta thật sự không chống đỡ nổi.
Mục Vân hiện tại đột nhiên quát, thân thể cũng lung lay sắp đổ.
- Mục Vân, ngươi nhớ kỹ, cho dù là chết, ngươi cũng phải kiên trì.
Nghe được lời này, sắc mặt Nhuế Dực trưởng lão biến đổi.
Mục Vân chính là Thiên Kiếm Tử đời thứ tư của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn bọn họ, làm sao có thể lấy cái chết của hắn làm đại giới, giết chết Tạ Thanh.
Nhuế Dực tới gần.
Nhưng còn chưa đợi Nhuế Dực tới gần ngọn núi năm trăm thước, từng đạo thân ảnh lại đột nhiên xuất hiện.
- Vũ thần binh.
Nhìn thấy từng thân ảnh kia xuất hiện, Nhuế Dực trưởng lão nhất thời ngẩn ra.
- Vũ Hóa Phong, ngươi làm cái này có ý gì?
Nhuế Dực quát to.
- Hừ, Nhuế Dực, lần này, nhất định phải chém chết Tạ Thanh, sinh tử của Mục Vân cũng không phải do các ngươi quyết định.
Vũ Hóa Phong quát.
- Vũ Hóa Phong, ngươi điên rồi, ngươi đã sớm biết, Mục Vân sẽ chết?
Sắc mặt Nhuế Dực lạnh như băng, trầm thấp nói:
- Ngươi đã sớm dùng cái chết của hắn làm thẻ đánh bạc.
- Không sai, vì một con thần long, ta kiên trì mấy ngàn năm, cho nên, cho dù hy sinh Thiên Kiếm Tử của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn các ngươi, thì như thế nào?
Vũ Hóa Phong lạnh lùng nói.
- Ngươi làm thế thì đặt Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn của ta ở đâu?
Nhuế Dực quát:
- Vũ Hóa Phong, chẳng lẽ ngươi muốn khai chiến với Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn ta sao?
- Ta đương nhiên không muốn.
Vũ Hóa Phong hừ nói:
- Ngươi thành thành thật thật đứng ở nơi đó là được, Nhuế Dực, ngươi là một đời Cầm Đế, ta thật sự kính trọng ngươi, bất quá, ngươi nên biết, nơi này là Vũ Hóa Thiên Cung, không phải tam thập tam thiên kiếm môn của ngươi.
- Ngươi......
Nhuế Dực nhìn về phía Kiều Trầm Hải ở một bên, nói:
- Kiều đường chủ, việc này, ngươi không thể mặc kệ.
- Ta tự nhiên muốn quản.
Kiều Trầm Hải hiện tại khí thế thâm trầm, bước ra, đi tới bên cạnh Nhuế Dực, nhìn Vũ Hóa Phong, quát:
- Vũ cung chủ, ngươi làm như vậy, không quá phúc hậu, Thiên Kiếm Tử có ý nghĩa gì đối với Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, ngươi nên rõ ràng hơn ta.
Chỉ là đột nhiên, vừa lời nói, Kiều Trầm Hải nhanh chóng xoay người, bàn tay vung lên đánh một chưởng về phía Nhuế Dực sau lưng.
Phốc...
Phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt Nhuế Dực hiện tại trở nên trắng bệch
- Nhuế Dực trưởng lão.
Mà hiện tại, Vân Lang, Lâm Văn Hiên, Mặc Dương đều ngẩn ra.
Bọn họ không nghĩ tới, Kiều Trầm Hải cư nhiên sẽ ra tay với Nhuế Dực.
Nhuế Dực nhìn Kiều Trầm Hải, nhịn không được quát:
- Kiều Trầm Hải, ngươi đang làm gì?
Trên mặt Kiều Trầm Hải toát ra một tia cười lạnh.
Vũ Hóa Phong hiện tại nhìn Kiều Trầm Hải, cười nhạt nói:
- Kiều tiên sinh, có ngài ở đây nhìn Nhuế Dực này, Tạ Thanh người này, ta đối phó.
- Vũ cung chủ khách khí rồi.
Nụ cười trên mặt Kiều Trầm Hải dần dần biến mất, nhìn đám người, nói:
- Đệ tử Huyết Sát thần giáo nghe lệnh, chém giết Lâm Văn Hiên, Vân Lang, Mặc Dương, một người cũng không lưu lại.
Đối mặt với kinh biến, sắc mặt ba người Lâm Văn Hiên đầy cẩn thận, hiện tại làm sao còn không rõ, đây chính là một hồi âm mưu của Vũ Hóa Thiên Cung cùng Huyết Sát thần giáo đối với Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Mà hiện tại, Mục Vân lại là người đứng mũi chịu sào, làm người chết thay.
Mấy người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hoàn toàn rõ ràng.
- Vân Lang, ngươi có phải cũng là người của Huyết Sát thần giáo hay là người của Vũ Hóa Thiên Cung hay không?
- Ta là con mẹ của ngươi.
Vân Lang gào thét.
- Lão tử hiện tại hoài nghi ngươi là gian tế của bọn họ.
Hai người hiện tại mắt to trừng mắt nhỏ, có xu hướng một lời không hợp thì quyền cước gặp nhau.
Mặc Dương lại thấp giọng mắng:
- Bây giờ là thời điểm tương đối nguy hiểm. Không muốn chết ở chỗ này thì liền nhanh chóng chuẩn bị giết ra ngoài. Một khi các cung chủ kia giết ra, tất cả chúng ta... Đều phải chết.
Vừa nghe lời này, Lâm Văn Hiên cùng Vân Lang hai người không nhìn đối phương nữa, lao tới chém giết người khác.
Mà giờ khắc này, cả Thiên Cung chi môn đã bắt đầu loạn.
Những đệ tử đứng đầu của Vũ Hóa Thiên Cung và Huyết Sát thần giáo căn bản không hiểu đã xảy ra chuyện gì, ai nấy đều ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trợn mắt há hốc mồm.
- Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
- Vì sao phải giết Nhuế Dực trưởng lão, còn có ba Thiên Kiếm Tử này?
- Đúng vậy....
Đệ tử hai tông hoàn toàn sửng sốt.
Họ không biết tại sao.
Huyết Nhất lại lạnh lùng nói:
- Các ngươi còn không rõ? Ngu xuẩn, Huyết Sát thần giáo và Vũ Hóa Thiên Cung liên thủ, chuẩn bị làm thịt Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Lời này tựa như sấm sét quanh quẩn bên tai mấy người bọn họ.
Họ quá ngạc nhiên.
Chuyện như vậy, bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Vũ Hóa Thiên Cung cùng Huyết Sát thần giáo liên thủ, muốn tiêu diệt Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, vì sao?
Bọn họ hiện tại hoàn toàn choáng váng.
Kiều Trầm Hải hiện tại lại ra lệnh:
- Còn đều ngây ngốc làm cái gì? Lần này, chém giết ba Thiên Kiếm Tử, giải quyết Tạ Thanh, Huyết Sát thần giáo cùng Vũ Hóa Thiên Cung có thể luyện chế ra một thanh Đế cấp Tiên khí, đến lúc đó, diệt sát Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, dễ dàng... -
- Giết!
Nghe được lời này, khóe miệng đệ tử Huyết Sát thần giáo mang theo âm lãnh.
Nếu thượng tầng đã quyết định làm, bọn họ không có gì do dự.
Hơn mười người hạ quyết tâm, nhất thời giết ra.
Lâm Văn Hiên cùng Vân Lang, Mặc Dương ba người hoàn toàn gặp phải thời khắc gian nan.
Nhuế Dực lúc này sắc mặt tái mét, vội vàng nuốt vào một viên đan dược.
- Kiều Trầm Hải, thì ra Huyết Sát thần giáo cùng Vũ Hóa Thiên Cung chuẩn bị tấn công Kiếm Vực ta, lão phu thật sự là mắt mù.
- Không không không không, không phải ngươi là mù, ngươi chỉ là... Quá tự tin, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn các ngươi quá tự tin, tự tin có thể chấn nhiếp Huyết Vực chúng ta cùng Hóa Thiên Vực.
Kiều Trầm Hải cười nhạo nói:
- Nhưng ngươi cũng không nghĩ tới, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn các ngươi bởi vì Diệt Thiên Viêm phản bội, nguyên khí đại thương, lại bởi vì Mục Vân trùng kích cùng trả thù, tổn thất thảm trọng....
- Cho dù thời gian vạn năm, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn các ngươi cũng rơi vào thế hạ phong, lấy cái gì thống trị Kiếm vực?
Nhuế Dực cười nhạo nói:
- Ít nhất, môn chủ chúng ta vẫn còn.
- Ngươi ít nằm mơ.
Kiều Trầm Hải nhe răng cười hắc hắc:
- Chỉ cần giải quyết Tạ Thanh, lấy long huyết rèn luyện, tuyệt thế đế cấp Tiên khí xuất thế, Kiếm Nam Thiên, làm sao là đối thủ của giáo chủ cùng với Vũ cung chủ chúng ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận