Vô Thượng Thần Đế

Chương 2344: Đại náo một trận (2)

Mà hiện tại, một tiếng quát phẫn nộ vang lên.
- Chạy? Các ngươi muốn đi đâu vậy?
Trong lòng Vũ Hóa Phong hiện tại giống như nuốt một ngọn lửa hừng hực, toàn bộ ngực đều muốn nổ tung.
- A...
Tùy ý phóng đãng, Vũ Hóa Phong gào thét:
- Làm thịt bọn họ, làm thịt bọn họ cho ta, một người cũng không thể buông tha!
Bá bá bá......
Trong khoảnh khắc, cửu đại cung chủ xuất hiện.
Mà cùng lúc đó, Tạ Thanh hét lớn:
- Các ngươi đi trước, ta ở sau đoạn hậu.
- Đi!
Mục Vân căn bản không kéo dài thời gian.
Lúc trước Vũ Hóa Thiên Cung có thể bắt được Tạ Thanh, hoàn toàn là bởi vì thiết kế bẫy, lần này, Vũ Hóa Thiên Cung nhưng không có cái bẫy gì.
- Chủ nhân cửu cung, các ngươi đi ngăn cản Tạ Thanh, đừng để hắn làm bậy, những người khác, ta đến giết!
Vũ Hóa Phong hoàn toàn phẫn nộ.
Bàn tay hắn vung lên, giết về phía đám người Mục Vân.
- Mau đi!
Nhuế Dực một ngựa đi đầu, ngăn cản Vũ Hóa Phong, quát:
- Bốn người các ngươi là hy vọng của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, không thể chết ở chỗ này, đi.
Bốn người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hiểu rằng bây giờ không phải thời gian để nói những lời đầy cảm xúc.
Mục Vân kéo Mặc Dương, rời khỏi nơi đây.
Mà cùng lúc đó, Nhuế Dực đánh về phía Vũ Hóa Phong.
- Kiều đường chủ, chúng ta...
Huyết Vô Tình hiện tại nhìn Kiều Trầm Hải, mở lời.
- Hừ, những phế vật Vũ Hóa Thiên Cung này đều không biết sâu cạn, lần này là vấn đề của bọn họ, chúng ta nhìn là tốt rồi!
Kiều Trầm Hải lạnh lùng nói:
- Bất quá tuyệt đối không thể để cho mấy vị Thiên Kiếm Tử này chạy, nếu không hậu hoạn vô cùng.
- Ừm.
Huyết Vô Tình nhìn Mục Vân, rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm.
Mục Vân quả nhiên không phải làm bậy.
Có vẻ như tất cả mọi thứ đã được lên kế hoạch sẵn.
Cứu Tạ Thanh, chạy trốn khỏi nơi này.
Diệp Vô Tình hiện tại mới biết được, Tạ Thanh không hổ là sinh tử chí giao của Mục Vân tiên vương.
Hiện tại không khó để nhận ra, Mục Vân nhận ra Tạ Thanh.
Chuẩn xác mà nói, Tạ Thanh cùng Mục Vân nhận ra nhau, đây là phải tình nghĩa sâu đậm như thế nào mới có thể đạt tới.
Diệp Vô Tình thậm chí còn cảm thấy hưng phấn vì Mục Vân có được một vị huynh đệ tốt như vậy.
Nếu nhân sinh có tri kỷ, chết cũng không hối hận.
Mà hiện tại, Mục Vân bốn người bị tầng tầng lớp lớp cường giả Tiên Vương cảnh vây quanh, bọn họ đã không còn đường trốn.
Nơi này là Vũ Hóa Thiên Cung, cho dù bỏ qua cửu đại cung chủ cùng Vũ Hóa Phong, đám người còn lại cũng là bọn họ không cách nào đắc tội.
Dù sao, tứ đại Thiên Kiếm Tử chỉ có một mình Lâm Văn Hiên ở cảnh giới tứ phẩm Tiên Vương, nhưng đối với những Tiên Vương đứng đầu của Vũ Hóa Thiên Cung mà nói, chẳng là cái gì?
Tình cảnh bốn người một lần nữa trở nên tràn ngập nguy cơ.
Nếu không phải Tạ Thanh ở một bên quấy rối, cho bốn người không gian thở dốc, bốn người đã chết.
Mà giờ khắc này, Nhuế Dực một mình ngạnh kháng Vũ Hóa Phong, Vũ Hóa Phong mặc dù là một trong thập đại Tiên Vương, nhưng Nhuế Dực dù sao cũng là thủy tổ trưởng lão của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, Cầm Đế từng tiếng tăm lừng lẫy, trong khoảng thời gian ngắn, Vũ Hóa Phong chỉ có thể ngăn chặn Nhuế Dực, cũng không thể chém giết hắn.
Nhuế Dực hiện tại biết, hắn muốn chạy trốn, có thể chạy trốn, nhưng bốn vị Thiên Kiếm Tử, một người cũng không sống được, vậy sẽ đại biểu cho, trong vòng vạn năm, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn sẽ không có chỗ đứng.
Điều này là hoàn toàn không thể.
Hắn gắt gao kiên trì, nhìn bốn người Mục Vân tràn ngập nguy cơ, nhất thời quát:
- Thiên Kiếm Vệ nghe lệnh, Thiên Kiếm Tử chính là ưu tiên hàng đầu của Kiếm Môn, mười người các ngươi cho dù chết, cũng phải bảo hộ chu toàn, dẫn bọn họ trở lại Kiếm môn”.
- Tuân lệnh.
Bá bá bá tiếng xé gió lúc này vang lên.
Nhất thời trong Vũ Hóa Thiên Cung, mười thân ảnh đột nhiên lướt qua không trung lao đến.
Mười thân ảnh kia chính là mười tên Thiên Kiếm Vệ lúc trước một thân bạch y, không nói một câu.
Hiện tại, mười Thiên Kiếm Vệ phân ra bốn người lôi kéo bốn người Mục Vân chạy, không có quay đầu.
Mà cùng lúc đó, sáu người khác đứng thành một hàng, toàn thân cao thấp áo dài màu trắng, không gió tự bay, trong nháy mắt, trường sam màu trắng hóa thành màu máu.
Cơ thể bọn họ giống như đang kích phát một cỗ lực lượng nào đó.
- Xông lên!
Sáu thân ảnh lao ra.
- Bạo!
Trong khoảnh khắc, cơ hồ đồng thời, sáu thân ảnh, tựa như sáu quả phích lịch đạn nổ tung.
Oanh oanh oanh...
Toàn bộ Vũ Hóa Thiên Cung, từ tầng thứ nhất đến tầng thứ chín bị lực lượng điên cuồng bao trùm, trong lúc nhất thời, thiên địa biến sắc.
Sáu Thiên Kiếm Vệ, có thể nói là tử sĩ của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, trong mắt bọn họ, chỉ có tử vong, không có cái gì khác.
Mệnh lệnh là tất cả mọi thứ.
Tiếng nổ tung bao trùm mọi thứ.
Mà hiện tại, dưới sự dẫn dắt của bốn gã Thiên Kiếm Vệ còn lại, bốn người Mục Vân chạy thoát, trốn khỏi Vũ Hóa Thiên Cung, một đầu đâm vào trong Thiên Mạc sơn mạch.
Ngay hiện tại trong Vũ Hóa Thiên Cung, một mảnh lộn xộn.
Vũ Hóa Phong hoàn toàn nổi giận.
- Nhuế Dực, ngươi muốn chết, ta thành toàn cho ngươi.
Võ Hóa Phong vung tay lên, toàn thân cao thấp bộc phát khí tức, cả người bộc phát ra khí thế không thể địch nổi.
Kiều Trầm Hải nhìn thấy một màn này, trầm thấp nói:
- Chúng ta đuổi theo, tuyệt đối không thể để cho bốn gã Thiên Kiếm Tử kia trở về Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
- Thiên Kiếm Tử chính là số mệnh của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, bọn họ chết, hết thảy sẽ tan thành mây khói.
Huyết Vô Tình tuy rằng không tình nguyện, nhưng thực lực của Kiều Trầm Hải mạnh hơn hắn, hắn không có lựa chọn.
Chỉ có thể nhìn tình thế hành sự.
Nhất thời, hơn mười Huyết Sát Vệ cùng với hơn mười đệ tử Huyết Sát Thần Giáo dưới sự dẫn dắt của Kiều Trầm Hải lao ra khỏi Vũ Hóa Thiên Cung, tiến vào Thiên Mạc sơn mạch.
Cùng lúc đó, Tạ Thanh ở trong Vũ Hóa Thiên Cung lật sông đảo biển, hô to đã nghiền, cửu đại cung chủ căn bản không ngăn cản được hắn.
Năm đó vì tranh đoạt Tru Tiên Đồ, bao nhiêu tiên vương xuất động?
Hơn vạn cường giả cảnh giới Tiên Vương bị Mục Vân dùng đại tác mệnh thuật cộng thêm Tru Tiên Đồ dẫn bạo giết chết.
Nhưng còn lại đông đảo Tiên Vương cùng với cường giả đỉnh cấp muốn vây giết Tạ Thanh.
Nhưng lúc ấy, tuy Tạ Thanh bị bao vây, dù trước đó bị Mục Vân tự bạo ảnh hưởng, nhưng hắn vẫn không sao, cuối cùng còn chạy thoát.
Con thần long này, quả thực là giết không chết, bắt không được.
Hiện tại, chỉ là cửu đại cung chủ, Tạ Thanh quả thật không phải đối thủ của bọn họ, nhưng bọn họ căn bản không bắt được hắn.
- À rống. Lão tử không chơi với các ngươi nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận