Vô Thượng Thần Đế

Chương 2464: Ta nhất định phải đồng ý

- Tam thập tam thiên kiếm trận, mở ra.
Từng tiếng quát vang lên, đột nhiên, trên ba mươi ba tòa chủ phong, từng thanh trường kiếm xuất hiện.
Ba mươi ba thanh tuyệt thế tiên kiếm lúc này nổ tung lao ra.
Hóa thành từng đạo kiếm quang, trong khoảnh khắc, vạn vật trong thiên địa tiêu tán, trong mắt mọi người chỉ có từng đạo kiếm ảnh.
Từng kiếm ảnh kia thoạt nhìn rất hư ảo, nhưng rậm rạp chằng chịt, rơi xuống, mới làm cho người ta cảm giác chân thật.
- Rút đi!
Vũ Hóa Phong quát một tiếng, nói:
- Tiên vương trở lên bảo hộ đệ tử.
Vũ Hóa Phong cho tới bây giờ chưa từng thấy qua Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn còn có một chiêu này.
Kiếm trận uy hiếp võ giả Tiên Vương cảnh không lớn, nhưng những đệ tử Đại La Kim Tiên, Kim Tiên cảnh căn bản không cách nào chống cự.
Quan trọng nhất là, đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn không sao.
- Kiếm Nam Thiên, dừng tay.
Huyết Trung Thiên giống như nghe được lời gì, nhất thời quát:
- Lúc trước Huyết Sát thần giáo chúng ta liên thủ với Vũ Hóa Thiên Cung, tiến công Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn ngươi, nhưng hiện tại ngươi nên rõ ràng, địch nhân của chúng ta là ai.
- Hôm nay, vì cứu Mục Vân, Diệt Thiên Kiếm Tông cùng Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông ra tay, nếu người của Vân Minh biết việc này, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn ngươi cho dù có thể tránh thoát một hồi hạo kiếp này. Cũng sẽ diệt môn.
Lời này của Huyết Trung Thiên nhất thời khiến cho ánh mắt Kiếm Nam Thiên thay đổi.
- Ngươi muốn nói gì?
- Ta muốn nói với ngươi, giáo chủ của chúng ta có ý... Lần này Huyết Sát thần giáo ta sẽ không hợp tác với Vũ Hóa Thiên Cung tiến công Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn nữa, mà chúng ta cùng nhau tru sát Mục Vân.
- Ngươi nên biết, Mục Vân không chết, tương lai sẽ xuất hiện loạn lớn cỡ nào, người này tất phải chết.
Nghe được lời này, trong mắt Mục Vân hiện lên sát khí.
Huyết Sát thần giáo này trở mặt thật nhanh.
Hắn ngược lại thật sự rất muốn kiến thức Huyết Vân kia rốt cuộc là nhân vật gì.
- Huyết Trung Thiên, thiệt thòi cho ngươi là hộ pháp của Huyết Sát thần giáo, ta thấy người chính là một tên gian tặc.
Diệp Tĩnh Vân mắng một tiếng.
Mà hiện tại, Vũ Hóa Phong cũng đột nhiên nghĩ đến chuyện gì.
Tạ Thanh vừa bị Vân Vệ mang đi khỏi Vũ Hóa Thiên Cung, dựa theo tính cách của Mạnh Tử Mặc, biết Mục Vân chưa chết, cho dù không cần đại bản doanh, chỉ sợ cũng sẽ cách xa vạn dặm chạy tới Kiếm Vực, cướp đi Mục Vân.
Huống chi, Tạ Thanh bị vị kia thi triển Đại Minh thần thuật, chỉ sợ rất khó thức tỉnh, đến lúc đó, Vân Vực tuyệt đối sẽ giận lây Vũ Hóa Thiên Cung.
Hơn nữa, nếu Mục Vân không chết, vậy mới thật sự là vĩnh viễn không có ngày yên.
Mục Vân vạn năm trước là loại người chuyện gì cũng làm ra được.
Bây giờ, thậm chí nhiều hơn thế.
Bằng không, hắn cũng không có khả năng trở thành Thiên Kiếm Tử của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
- Kiếm Nam Thiên.
Vũ Hóa Phong mở lời:
- Vũ Hóa Phong ta cam đoan, hiện tại hợp lực đối phó Mục Vân, Vũ Hóa Thiên Cung ta lần này cũng tuyệt đối sẽ không có hai lòng.
- Sẽ không có hai lòng?
Kiếm Nam Thiên cười nhạo nói:
- Vũ Hóa Phong, Huyết Trung Thiên, các ngươi muốn đánh, liền đánh, các ngươi muốn liên thủ, liền liên thủ?
Vừa nghe lời này, trong lòng Huyết Trung Thiên nhất thời lộp bộp một tiếng.
Những lời này của hắn đều dựa theo giáo chủ nói cho hắn biết, không có một tia sai sót, nhưng Kiếm Nam Thiên thật sự nguyện ý?
Đổi lại là hắn, cũng không có khả năng nguyện ý.
- Muốn ta đáp ứng các ngươi, cũng được.
Kiếm Nam Thiên hiện tại quát:
- Để cho nhân thủ các ngươi an bài ở Thiên Mạc sơn mạch, Lạc Nhật sơn mạch giết tới đây, đối mặt với Diệt Thiên Kiếm tông cùng Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông, chỉ có đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chúng ta làm chủ lực, bị bọn họ tiêu hao sao?
- Tốt, tốt, không thành vấn đề.
Vũ Hóa Phong nhất thời gật đầu.
Mà hiện tại, Huyết Trung Thiên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra ý nghĩ của giáo chủ quả nhiên đúng.
Kiếm Nam Thiên giận hai đại tông môn bọn họ, thế nhưng ở trong lòng Kiếm Nam Thiên, uy hiếp của Mục Vân với còn lớn hơn hai vực bọn họ.
- Ha ha...
Đúng lúc này, Mục Vân lại mỉm cười, nói:
- Kiếm Nam Thiên, ngươi thật quyết đoán, người ta chân trước muốn diệt tông môn ngươi, hiện tại muốn liên thủ với ngươi, đối phó đối thủ, ngươi đồng ý?
- Ta phải đồng ý.
Kiếm Nam Thiên nói:
- Mục Vân, uy hiếp của ngươi so lớn hơn hai người bọn họ, nếu ngươi không chết, Vân Minh không suy sụp, Vân Minh không ngã, tâm ta khó an.
- Xem ra ngươi vẫn rất coi trọng ta.
Mục Vân cười nhạo nói:
- Chẳng qua, ngươi thật sự cho rằng Phệ Linh trận có thể vây khốn ta? Nhất định phải cá chết lưới rách, bốn người các ngươi... Ta cảm thấy như ta có thể kéo thêm hai cái đệm lưng.
- Dựa vào cái gì? Ngươi bây giờ bị trói, giống như một con chó chết?.
- Muốn chết!
Nghe được lời này, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Lục Thanh Phong bước ra, khí tức bàng bạc, trong nháy mắt đánh về phía Vũ Hóa Phong.
- Vũ Hóa Phong, ngươi muốn chết!
Lục Thanh Phong quát to, tốc độ nhanh hơn, một thanh trường kiếm xuyên qua bao vải, kiếm phong hiện lên, ánh sáng bắn ra bốn phía, uy áp cường đại bao trùm.
- Bằng ngươi, cũng xứng?
Vũ Hóa Phong cười lạnh một tiếng, lao ra.
Mà hiện tại, Diệp Tĩnh Vân chợt lóe đánh về phía Kiếm Nam Thiên.
- Kiếm Nam Thiên, trả lại mệnh phu quân ta lại đây.
Hiện tại, nhất định phải cắt đứt liên hệ giữa Kiếm Nam Thiên và kiếm trận, nếu không sẽ có nhiều đệ tử mất mạng.
Cùng lúc đó, Huyết Trung Thiên và Tần Dục hai người đứng chung một chỗ, nhìn Kiếm Phong Tiên một thân bạch y.
- Vị này, không biết là ai, giấu đầu lộ đuôi, làm gì đây?
Nghe được lời này, Kiếm Phong Tiên cười nói:
- Giấu đầu lộ đuôi chưa nói, bất quá hai người các ngươi còn không xứng biết ta là ai, ngược lại giáo chủ các ngươi, chuyện lớn như vậy, hắn đến bây giờ còn không xuất hiện?
- Giáo chủ chúng ta há lại là người mà ngươi có thể nhìn thấy được?
Hai người Huyết Trung Thiên và Tần Dục cười nhạo một tiếng, bước ra.
Kiếm Phong Tiên không nói hai lời, trường kiếm ra khỏi vỏ, giết ra, một tay kiếm chiêu, hành vân lưu thủy.
Hiện tại, Diệp Tĩnh Vân cùng Kiếm Nam Thiên hai người giao chiến kịch liệt, khắp nơi đều là sát chiêu.
Mục Vân nhìn thấy, trong lòng cũng không phải rất lo lắng.
Sư mẫu vốn là người của Diệp gia cực loạn đại địa, bối cảnh không nhỏ, thực lực mặc dù không bằng thập đại Tiên Vương, nhưng hiện tại Kiếm Nam Thiên bị độc tố quấy nhiễu, khó có thể phát huy ra toàn bộ thực lực.
Ánh mắt của hắn càng nhiều đặt ở trên người Nhị ngục vương cùng Tam ngục vương.
Hai người này, đến lúc này, còn không muốn lộ ra chân dung.
Tại sao?
Có gì để che giấu hắn?
Mà hiện tại, Túc Tinh Hải cùng Hứa Lâm, bao gồm chín vị cung chủ Vũ Hóa Thiên Cung, cùng với sáu vị đường chủ Huyết Sát thần giáo đều vây quanh.
- Vu Thừa Phong, Vương Ngự Phong, hai người các ngươi, ở lại cạnh Thiếu tông chủ, một bước không thể rời đi, người tới gần mười bước, giết không tha!
- Ừm.
- Lão Tứ, lão Ngũ, các ngươi phải cẩn thận một chút.
- Yên tâm đi.
Tứ ngục vương cùng Ngũ ngục vương hai người giết ra, ngăn lại hai người Hứa lâm cùng Túc Tinh Hải.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân cảm giác mình vẫn đánh giá thấp hai người.
Túc Tinh Hải cùng Hứa Lâm thành danh đã lâu, trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, ngoại trừ Kiếm Nam Thiên, hai người lợi hại nhất.
Nhưng Tứ Ngục Vương và Ngũ Ngục Vương hoàn toàn không sợ hãi.
- Hai tên chuột nhắc giấu đầu lộ đuôi.
Túc Tinh Hải hừ lạnh nói.
- Ta ngược lại muốn nhìn, các ngươi rốt cuộc là ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận