Vô Thượng Thần Đế

Chương 2469: Vân vệ, đến!

- Dõng dạc!
Mà hiện tại, Vu Thừa Phong và Vương Ngự Phong đứng bên cạnh Mục Vân nhìn nhau một cái, giết ra.
- Ha ha...
Huyết Vân cũng không tức giận, bàn tay vung lên, từng đạo huyết chú đột nhiên xuất hiện, huyết chú kia giống như ngưng kết thành từng xúc tu, bao vây lại hai người Vu Thừa Phong và Vương Ngự Phong.
- Bằng hai người các ngươi, cũng muốn ngăn cản ta?
Nhìn hai người, Huyết Vân thản nhiên cười nói.
- Cực kỳ buồn cười.
Phanh...
Bàn tay vung lên, trong khoảnh khắc hai thân ảnh bị ném ra ngoài, đập vào trong ngọn núi, bụi bặm tràn ngập.
- Tuyết Kỳ, bảo vệ tốt Mục Vân.
Diệp Hồng Vận hiện tại mở lời:
- Mấy ca ca, chúng ta lên.
- Được.
Dứt lời, bốn vị tôn sứ trong nháy mắt giết ra.
Nhìn thấy bốn người vọt tới, Huyết Vân cười nhạo.
Bàn tay vung lên, từng đạo lực lượng bàng bạc lao ra, tiếng bùm bùm, tại giờ khắc này vang lên, mà việc của bốn người, giống như ngưng kết ra một đạo trận hình công kích, ngăn cản Huyết Vân.
Huyết Vân căn bản không quan tâm, trong mắt thủy chung mang theo nụ cười khinh miệt.
Bốn người Diệp Hồng Vận dù sao cũng là bốn vị tôn sứ của Diệt Thiên Kiếm Tông, năm đó lại đi theo Diệt Thiên Viêm chinh chiến sa trường, thực lực không thể khinh thường.
Nhìn thấy cảnh này, Kiếm Phong Tiên giết ra.
Trong lúc nhất thời, bốn vị tôn sứ không ngừng ngăn cản Huyết Vân, Kiếm Phong Tiên chính diện chống lại, năm người liên hợp mới khó khăn lắm ngăn cản được Huyết Vân.
Hiện tại, đã xuất hiện hai vị Tiên Đế.
Vũ Huyền Thiên cùng Huyết Vân hai người đạt tới Tiên Đế cấp độ, ra tay bộc phát lực lượng cuồng bạo, hoàn toàn không phải Tiên Vương đỉnh cấp có thể sánh ngang.
Lục Thanh Phong hiện tại đối mặt với Vũ Huyền Thiên, thắng bại không phân biệt được, nhưng dần dần cũng có chút kiệt lực, dù sao hắn đã giao chiến nửa ngày với Vũ Hóa Phong.
Mà đồng thời, huyết khí Huyết Vân cương dương, bốn vị tôn sứ và Kiếm Phong Tiên, cũng chỉ là khổ sở chống đỡ.
Mà cùng lúc đó, Vũ Hóa Phong, Huyết Trung Thiên, Tần Dục ba người đi tới, từng bước tới gần Mục Vân,.
- Giết ngươi, tất cả mọi thứ không còn phiền toái.
Trong mắt Vũ Hóa Phong hiện lên tia máu.
Bởi vì Mục Vân, hắn mất một tay, việc này tương lai truyền ra khắp Tiên giới, uy nghiêm của hắn đã không còn sót lại chút gì.
Từ khi Mục Vân xuất hiện, hắn chưa từng gặp chuyện tốt.
Mà hiện tại, hoàng tuyền thập bát quỷ bị các cung chủ, đường chủ của Vũ Hóa Thiên Cung và Huyết Sát thần giáo quấn lấy, căn bản không thoát khỏi.
Đứng trước Mục Vân chỉ có Diệp Tuyết Kỳ.
Mục Vân biết, thương thế của Diệp Tuyết Kỳ vạn năm qua vẫn chưa được khôi phục, căn bản sẽ không phải đối thủ của ba người.
Hiện tại, tình huống rất khẩn cấp, nhưng hắn còn thiếu một chút thời gian.
Chỉ còn một chút thời gian nữa.
Chỉ thiếu một tia thời gian, hắn có thể đột phá đến huyết mạch tam đạo, mở ra xiềng xích.
- Các ngươi muốn động đến sư đệ ta, trước tiên qua cửa ải này của ta đã!
Diệp Tuyết Kỳ cầm kiếm trong tay, nhìn ba người, không chút do dự.
- Cút đi.
Bàn tay Vũ Hóa Phong vung lên, phanh một tiếng, Diệp Tuyết Kỳ bị đánh bay ra ngoài.
Nàng hiện tại bất quá chỉ là ngũ phẩm Tiên Vương, một trận chiến vạn năm trước, thương thế còn sót lại trong cơ thể, quả thực quá nghiêm trọng.
- Sư tỷ.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Mục Vân biến đổi.
Nhưng hiện tại, lực lượng toàn thân hắn bị trói buộc, căn bản không cách nào tránh thoát.
Đại Tác Mệnh Thuật, hiện tại căn bản không thể thi triển.
Huyết Trung Thiên và Tần Dục, một trái một phải, Vũ Hóa Phong đứng ở trung ương, nhìn Mục Vân, trong mắt mang theo sát khí lạnh lùng.
Giết Mục Vân, tất cả kết thúc.
Vũ Hóa Phong tiến lên, vung tay lên, khí tức bàng bạc khuếch tán.
Trảm!
Ầm...
Tiếng nổ bạo liệt vang lên, thiên địa run rẩy, mọi người hoàn toàn trợn tròn mắt.
Mục Vân, chết chưa?
Sương mù dày đặc tản ra, đột nhiên, một thân ảnh ngạo nghễ đứng vững.
- Hắc hắc... Vũ Hóa Phong, muốn giết chủ nhân của chúng ta, ngươi có hỏi ý kiến của chúng ta?
Một tiếng cười nói nhất thời vang lên.
Thân ảnh kia từ từ đứng dậy, nhìn mọi người.
Vung tay lên, người nọ quát lớn một tiếng:
- Vân Vệ ở đâu?
- Ở đây!
Trong khoảnh khắc, một tiếng đinh tai nhức óc vang lên.
Tiếng trống rỗng rầm rầm truyền đến.
Vân Vệ, tới rồi...
Tiếng gầm gừ vừa dứt, từng thân ảnh xuất hiện trước người Mục Vân.
Bạch y phiêu động, tóc bay múa, hơn trăm thân ảnh ngạo nghễ đứng thẳng, vững vàng vây Mục Vân ở trung ương.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người nhất thời biến sắc.
Vân Vệ.
Trong tiên giới này, các đại vực giới đều có một cỗ tinh nhuệ khiến tâm thần người ta sợ hãi, bọn họ phối hợp chặt chẽ, thực lực cường đại.
Nhưng trong đó, lại có một cỗ làm cho người ta sợ hãi nhất, làm cho người ta e ngại.
Chính là Vân Vệ của Vân Minh.
Người của Vân Vệ, có thể cũng không phải hộ vệ tinh anh cường đại nhất tiên giới, nhưng hung ác nhất, liều mạng nhất.
Vũ Hóa Phong, Huyết Trung Thiên, Tần Dục ba người dần dần lui về phía sau.
Một người cầm đầu, xoay người, nhìn một thân ảnh cả người đẫm máu phía sau.
- Đội trưởng Vân Vệ - Mục Thiên Ca, gặp qua chủ nhân.
Phanh...
Mục Thiên Ca đặt một tay ở phía sau, một tay ở phía trước, nắm chặt thành quyền, đặt ở vị trí trái tim, dáng người cao ngạo, ngạo nghễ đứng vững.
- Vân Vệ, bất cứ lúc nào chuẩn bị, vì chủ thượng dâng hiến tánh mạng.
Mục Thiên Ca quát to, tuy rằng hắn đứng thẳng tắp, nhưng thân thể lại run rẩy, tay hắn cũng không ngừng run, nước mắt trong mắt theo hai má, chảy xuống từng giọt từng giọt.
- Khấu kiến chủ nhân.
Tiếng phanh phanh vang lên, hơn trăm Vân Vệ giờ khắc này quỳ một gối xuống đất, nhìn Mục Vân, ánh mắt mang theo ý cực nóng.
Sùng bái?
Chờ mong?
Tất cả những gì từ trong đôi mắt của họ là sự chân thành.
- Chủ nhân, Vân Vệ lần này nhất định sẽ thề chết đi theo, nhưng cầu chủ nhân, không nên vứt bỏ chúng ta!
Nước mắt trong mắt Mục Thiên Ca càng ngày càng nhiều, lời nói đã bắt đầu run rẩy.
Hắn muốn cười, nhưng lại nhịn không được khóc.
Bao nhiêu năm qua, trong lòng dày vò ra sao.
Bao nhiêu năm qua, vô số đêm, than thở.
Chờ đợi, đau đớn, chờ đợi không có hy vọng là đau đớn nhất.
- Khóc cái gì?
Nhìn thấy Mục Thiên Ca, Mục Vân cười mắng:
- Sao nhiều năm trôi qua rồi vẫn không sửa được tật xấu thối này.
Nhìn đôi mắt ửng đỏ của Mục Vân, Mục Thiên Ca lau đi nước mắt, cười nói:
- Ta mới không khóc.
- Chủ nhân, kế tiếp giao cho chúng ta, Thiên Thương đã mang theo thống lĩnh trở lại Vân Minh. Trúng Đại Minh thần thuật của Vũ Huyền Thiên, mê man...
- Đại Minh thần thuật?
Mục Vân nhíu mày.
Đại Minh thần thuật, hắn cũng biết.
Hắn từng nghe nói qua Vũ Huyền Thiên người này, cung chủ đời trước của Vũ Hóa Thiên Cung, là người thâm trầm, thâm tàng bất lộ, tiên giới đồn hắn đã sớm chết.
- Mạnh tiên tử ra tay, hẳn có thể đánh thức thống lĩnh, chúng ta kiên trì đợi đến khi Thiên Thương bọn họ tới, tam đại tông môn cũng không làm gì chúng ta được.
Mục Thiên Ca nghiêm túc nói.
- Không đâu.
Mục Vân lắc đầu nói:
- Bọn họ không tới được, thậm chí... Sẽ có nhiều người đến hơn.
Vừa nghe lời này, sắc mặt Mục Thiên Ca nặng nề.
Hắn tự nhiên hiểu được ý Mục Vân.
Kiếp trước, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn vì diệt Diệt Thiên Kiếm Tông, hao phí tâm tư thật lớn, thuyết phục Triệu vực cùng Cửu Nguyên Vực ngăn cản Vân Vực, chỉ cần điểm này, không biết Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn hao phí cái giá bao nhiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận