Vô Thượng Thần Đế

Chương 2377: Không chết không trở về

- Ồ? Mục Vân chưa chết?
Trung niên nam tử có một búi tóc dài giãn ra sau đầu, sắc mặt trắng nõn, làn da trắng như tuyết, một đôi mắt tràn ngập linh động, rõ ràng là Linh Thanh Thiên, Các chủ của Linh Các.
Đồng thời, cũng là một trong thập đại Tiên Vương.
- Tin tức nói như vậy, bất quá mặc dù vạn năm trước không chết, lần này, chỉ sợ cũng chết....
- Ha ha, Mục Vân này quỷ kế đa đoan, nếu không phải hắn, hiện tại đệ nhất đan tiên tiên giới này chính là ở trong Linh vực ta, lúc trước bắt cóc Mạnh Tử Mặc, món nợ này, Linh Thanh Thiên ta còn chưa tính toán thật tốt với hắn.
Linh Thanh Thiên hừ hừ.
Mạnh Tử Mặc, người ta xưng đệ nhất đan tiên tiên giới, luyện đan không ai siêu bằng, vốn xuất thân từ Linh vực, càng là nữ nhi của Linh Thanh Thiên hắn.
Thế nhưng năm đó cũng không biết thế nào lang bạt ở cực loạn đại địa, cư nhiên lang bạt đến Vân Minh.
Hiện tại, càng trở thành Minh chủ Vân minh.
Linh Thanh Thiên biết, Mạnh Tử Mặc bởi vì Mục Vân.
- Được rồi, ta đã biết việc này.
Linh Thanh Thiên dứt lời, khoát tay áo.
Dọc theo cầu thang gác mái, Linh Thanh Thiên đi xuống gác xép, đi tới đi lui trong Linh các...
Hắn không khỏi nhớ tới một số chuyện vạn năm trước.
Bởi vì Mục Vân, Mạnh Tử Mặc đến cầu xin hắn, trợ giúp Vân Minh, nhưng hắn từ chối.
Từ đó về sau nữ nhi liền hận hắn, càng thay họ, theo họ mẫu thân nàng.
Tất cả đều bởi vì Mục Vân.
Thế nhưng, nữ nhi của mình trả giá vì Mục Vân nhiều như vậy, Mục Vân cho nữ nhi của mình cái gì?
Mục Vân thành tựu một trong thập đại Tiên Vương tiên giới, cùng một con vô lại long Tạ Thanh, cả ngày chọc hoa ghẹo cỏ, nữ nhân bị hắn chơi qua, tính là hàng ngàn.
Mạnh Tử Mặc đi theo hắn, làm sao có tương lai?
Sự thật chứng minh, suy nghĩ lúc ấy của hắn là đúng, tiểu tử này kiêu ngạo không ai bằng, đã chết.
Thế nhưng Mạnh Tử Mặc chẳng những không muốn trở lại Linh vực, ngược lại gắt gao chống đỡ Vân Minh, chống đỡ vạn năm qua.
Hắn thật sự nghĩ không ra, nữ nhi của mình rốt cuộc vì cái gì.
Vì một tên đăng đồ tử, có đáng không?
Mà hiện tại, Linh Thanh Thiên đi tới bên ngoài một tòa gian phòng.
- Phụ thân.
Đứng ở ngoài cửa phòng, Linh Thanh Thiên chắp tay.
- Vào đi.
Linh Thanh Thiên đẩy cửa vào, bài trí trong phòng rất đơn giản, một thân ảnh ngồi ở trên bồ đoàn.
Người này thoạt nhìn có bộ dáng lão giả bảy tám mươi tuổi, toàn thân cao thấp, khí tức phiêu tán, nhưng tinh thần phấn chấn, không có tuổi già sức yếu.
- Phụ thân, Kiếm Vực loạn bẫy, Mục Vân kia lại xuất hiện....
Linh Thanh Thiên cung kính nói.
- Ta biết.
Biết?
Linh Thanh Thiên ngạc nhiên nói:
- Vậy, phụ thân...
- An tâm một chút chớ nóng nảy.
Lão nhân đứng dậy, nói:
- Ta biết, Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông, Diệt Thiên Kiếm Tông, đầu tiên giao thủ với Vũ Hóa Thiên Cung, Huyết Sát thần giáo, kết quả ngược lại để Kiếm Vực trở thành người thắng cuối cùng.
- Phụ thân thật sự dự liệu như thần.
Linh Thanh Thiên gật đầu nói:
- Quả thật như thế, hơn nữa, Mục Vân chưa chết, không đúng, là Mục Vân kiếp trước chưa chết, chuyển sinh thành thân một người, lần thứ hai trở về, nhưng lần này... Có lẽ đã đã chết rồi.
- Có lẽ đã chết?
Lão giả ha hả cười nói.
Nhìn thấy nụ cười của lão giả, trong lòng Linh Thanh Thiên run lên.
Có vẻ như... Không đúng lắm.
- Ngươi nên biết, vi phụ tu luyện chính là Đại Vận Mệnh Thuật, tuy nói ta không thể phỏng đoán vận mệnh của một số người, nhưng có thể suy đoán vận mệnh của những người khác.
- Ngài có ý là... Hắn ta chưa chết?
- Có lẽ như thế.
Lão giả thở dài nói:
- Cái khác ta không biết, nhưng ta biết, tương lai của Tử Mặc thành tựu sẽ cao hơn ta, ngươi hiểu không?
- Ngài nói... Tử Mặc có thể bởi vì Mục Vân, tương lai còn lợi hại hơn ngài, cái này...
Linh Thanh Thiên có chút khó hiểu.
Mục Vân... Làm thế nào có thể.
- Mục Vân có thể dùng thời gian ngắn ngủi mấy ngàn năm, thành tựu tiên vương, thống nhất Vân Vực, không phải vận khí có thể nói thông suốt, hơn nữa, số mệnh người này chưa hết, ta dùng Đại Vận Mệnh Thuật tính toán người này, thế mà không có bất kỳ quỹ tích vận mệnh nào...
Nghe được lời này, Linh Thanh Thiên hoàn toàn kinh ngạc.
Phụ thân hắn Linh Cửu Thiên, cũng là cự phách của tiên giới, thanh danh hiển hách, hiện tại rất ít lộ diện, người ngoài không biết.
Mà Linh Các lấy đan dược nổi danh Tiên giới, có được bảo tàng cường đại, không có vũ lực thủ hộ, căn bản không được.
Cho nên Linh Các càng cần võ giả cường đại bảo hộ.
Trong lúc này, phụ thân xuất lực không ít, thông qua thôi diễn vận mệnh của một người, phán định thành tựu ngày sau của hắn, mời chào rất nhiều cường giả cho Linh Vực Linh Các.
Hiện tại, cư nhiên không thể tính ra quỹ tích vận mệnh của Mục Vân.
Mục Vân... Thực sự kinh khủng như vậy sao?
......
Tiên giới, Vân Vực.
Mục Thiên Thương mang theo Tạ Thanh, sau khi trở về Vân Vực, tìm được Mạnh Tử Mặc.
Thế nhưng, đối với việc Tạ Thanh ngủ say, Mạnh Tử Mặc cư nhiên cũng thúc thủ vô sách.
Mục Thiên Thương biết, nếu ngay cả Mạnh Tử Mặc cũng không có biện pháp, vậy cả Tiên giới, căn bản không tồn tại biện pháp, trừ phi Vũ Huyền Thiên tự mình ra tay.
Mặt mày ủ rũ mấy ngày liên tục, một tin dữ lại đột nhiên truyền đến.
Kiếm vực rung chuyển, Diệt Thiên Kiếm Tông cùng Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông ra tay giết về phía Kiếm Vực, Huyết Sát thần giáo cùng Vũ Hóa Thiên Cung tham gia.
Thế nhưng cuối cùng, Kiếm Vực tuy rằng trả giá thảm trọng, thế nhưng tứ đại tông môn đều thất bại thảm hại lui về.
Càng làm cho mọi người ngạc nhiên chính là... Đại Tác Mệnh Thuật.
Đại Tác Mệnh Thuật tái hiện, minh chủ của bọn họ còn sống.
Giờ khắc này, trong đại điện Vân Minh.
Hơn mười thân ảnh quỳ rạp xuống đất, trong hơn mười thân ảnh, một cỗ thi thể lẳng lặng nằm.
- Tránh ra, tránh ra.
Đang lúc này, bên ngoài đại điện, một thân ảnh vọt vào.
Đó là Mục Thiên Thương.
- Cút đi!
Mục Thiên Thương đẩy đám người ra, nhìn thi thể trên mặt đất, phốc một tiếng, quỳ rạp xuống đất.
- Thiên Ca. Thiên Ca...
Mục Thiên Thương tiến về phía trước, nhìn thi thể kia, ảo não nói:
- Ta nên biết, nên là ta lưu lại, nên là ta lưu lại mới đúng.
- Các ngươi.
Mục Thiên Thương đứng dậy, nắm lấy ống tay áo của một Vân Vệ, quát:
- Đội trưởng các ngươi đã chết, các ngươi lại còn sống trở về, muốn các ngươi làm gì?
- Đội trưởng.
Vân Vệ kia rưng rưng nói:
- Chủ thượng phát ra thánh lệnh, chúng ta không thể không tuân theo.
- Chủ thượng... Chủ thượng đâu?
Mục Thiên Thương lại hỏi.
- Hắn...
Tên Vân Vệ kia phanh một tiếng, dập đầu trên mặt đất, giận dữ hét lên:
- Đội trưởng, ngươi giết chúng ta đi, là chúng ta vô dụng, không bảo vệ được chủ thượng.
- Chủ thượng lệnh cho chúng ta mang theo thi thể đại đội trưởng trở về, hảo hảo an táng. Hắn...
- Chuyện gì xảy ra với hắn? Nói đi!
Mục Thiên Thương gầm gừ.
- Hắn ở lại trong Kiếm môn, cùng người Diệt Thiên Kiếm Tông, Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông chiến đấu, sau đó huynh đệ lưu lại truyền tin nói chủ thượng thi triển Đại Tác Mệnh Thuật, thiêu đốt tất cả tuổi thọ, cuối cùng, kích nổ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
- A...
Nghe được lời này, Mục Thiên Thương gầm thét.
- Ta giết các ngươi!
Dứt lời, Mục Thiên Thương đánh ra một chưởng.
- Đủ rồi!
Đúng lúc này, Hác Đằng Phi đi ra, ngăn Mục Thiên Thương lại, nói:
- Lấy tính cách chủ thượng của các ngươi, ngươi còn không biết? Cho dù bọn họ không đi, hắn cũng sẽ cứng rắn tiễn bọn họ đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận