Vô Thượng Thần Đế

Chương 2399: Sao lại ở đây

- Mục tiên sinh.
Tử Đỉnh Thiên chắp tay nói:
- Nghe được tin tức, ta lập tức chạy tới.
- Ừm, thời gian một năm qua, vất vả ngươi, hiện tại bắt đầu chữa thương cho ngươi.
Mục Vân mở lời:
- Ngay trong đình viện đi.
- Ồ, ta cần phải làm gì?
- Nuốt vào ba khỏa đan dược màu sắc khác nhau, sau khi ngồi ở chỗ đó là được.
Mục Vân gật đầu.
Tử Đỉnh Thiên làm theo.
Bắt đầu.
Mục Vân đứng trong sân, hai tay vung lên, đột nhiên, thiên hỏa cùng dị thủy lần lượt lao ra.
Nhìn thấy cảnh này, Tử Vũ hoàn toàn chấn động.
Trong thiên địa này, thiên hỏa cùng dị thủy khó thu phục nhất, thu phục thiên hỏa dị thủy, không phải nhìn thực lực, mà là xem năng lực.
Có vài người thực lực đứng đầu cũng không cách nào hấp thu thiên hỏa, thế nhưng có vài người thực lực thấp kém, cho dù ở hạ giới, cũng có thể thu phục thiên hỏa.
Không nghĩ tới, trên người Mục Vân có thiên hỏa.
Hơn nữa thiên hỏa cùng dị thủy cực khó xuất hiện trong cơ thể một người, nhưng Mục Vân làm được.
Nhưng kế tiếp, Tử Vũ lại phát hiện mình kinh ngạc hơi sớm.
Bàn tay Mục Vân lại vung lên, lại là một loại thiên hỏa và dị thủy xuất hiện.
- Không chỉ một loại...
Tử Vũ trợn mắt há hốc mồm, tròng mắt đều muốn trừng ra.
- Tử Đỉnh Thiên, ngươi chỉ cần tiêu hao lực lượng đan dược trong cơ thể mình, ngồi yên tu luyện là được.
- Tốt!
Theo lời Mục Vân nói xuống, Tử Đỉnh Thiên làm theo.
Dần dần, bên trong thân thể hắn bộc phát ra một dòng lực lượng nóng rực, không ngừng thiêu đốt, nhưng còn chưa bắt đầu, một dòng lực lượng lạnh như băng cũng truyền ra.
Tử Đỉnh Thiên âm thầm cả kinh, nhưng nghĩ đến lời Mục Vân nói, làm theo.
Thời gian từng chút từng giọt trôi qua, trăng đêm giáng xuống, Mục Vân vẫn đứng bên cạnh Tử Đỉnh Thiên, thiên hỏa cùng dị thủy vững vàng bao bọc thân thể Tử Đỉnh Thiên.
Ù ù...
Nhưng lúc này, một tiếng ù ù vang lên.
Tử Đỉnh Thiên bị bao bọc trong thiên hỏa và dị thủy lúc này thét dài một tiếng, toàn thân tản mát ra một cỗ lực lượng cường hoành bá đạo.
- Đột phá!
Tử Vũ hưng phấn đến cực điểm.
Đạt tới Tiên Vương cảnh, tu luyện mỗi một phẩm cấp đều rất gian nan, thời gian không gian cùng pháp tắc thời gian hòa hợp, hai loại cấp độ luân phiên, ngưng kết thành pháp tắc Tiên Vương.
Hắn đã bị kẹt ở cảnh giới ngũ phẩm tiên vương hơn ba trăm năm, hiện tại không có một chút dấu hiệu nào mà tăng lên.
- Ha ha...
Đang lúc này, một tiếng cười ha ha vang lên.
Tử Đỉnh Thiên đi ra, toàn thân cao thấp, thần thái phi phàm, nhìn không giống lúc trước.
- Chúc mừng phụ thân, chúc mừng phụ thân, đột phá cảnh giới lục phẩm Tiên Vương, Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương cũng sẽ vì ngươi mà cảm thấy vui vẻ.
Tử Vũ hưng phấn nói.
- Ừm.
Tử Đỉnh Thiên hiện tại xoay người nhìn về phía Mục Vân, chắp tay nói:
- Đa tạ Mục đại sư ra tay.
- Không cần khách khí, ngươi kiếm dược liệu, ta ra lực, hơn nữa cũng không có tiêu hao hết những dược liệu kia, xem như là thù lao cho ta.
Mục Vân phất phất tay, lau mồ hôi trên mặt, nói:
- Ta tiêu hao khá lớn, cần nghỉ ngơi, tạm thời cáo lui.
- Tốt, Mục đại sư đi thong thả.
Tử Đỉnh Thiên phất phất tay.
Nhìn bóng lưng Mục Vân rời đi, Tử Vũ lạnh lùng nói:
- Phụ thân, có muốn thừa dịp hiện tại… Hay không...
- Không thể.
Tử Đỉnh Thiên lắc đầu nói:
- Người này có tác dụng lớn đối với chúng ta, Vũ nhi, tầm mắt phải thả ra xa một chút, ta hỏi ngươi, trong Yêu vực chúng ta, Vương cấp tiên đan sư có bao nhiêu?
- Không tới trăm vị.
- Vậy Lang tộc một mạch chúng ta thì sao?
- Không tới mười vị.
- Cho nên, Mục đại sư khẳng định là một Vương cấp tiên đan sư hàng thật giá thật, lưu hắn lại trong Tử Văn Yêu Lang nhất tộc chúng ta, tuyệt đối là lợi lớn hơn hại, nếu có thể để cho hắn xuất thủ luyện chế tiên đan tăng tu vi cho Tử Văn Yêu Lang nhất tộc, vậy tộc nhân Tiên Vương trong Tử Văn Yêu Lang nhất tộc chúng ta sẽ tăng lên bao nhiêu?
- Ý của phụ thân là… Thật sự muốn mượn sức hắn?
- Có gì không thể?
Tử Đỉnh Thiên cười nói:
- Hiện tại Lang tộc là Khiếu Nguyệt Thiên Lang làm vua, Tử Văn Yêu Lang chúng ta, trên huyết mạch, không hề thua kém Khiếu Nguyệt Thiên Lang, chỉ là bởi vì Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc có cường giả nhiều nhất, xuất hiện một Thiên Phượng Khiếu, xuất hiện một Tiên vương đỉnh tiêm.
- Phụ thân, nhi tử hiểu được tham vọng của ngài, nhi tử biết làm thế nào.
Tử Vũ chém đinh chặt sắt nói.
- Tốt lắm, mấy ngày nay hầu hạ Mục tiên sinh thật tốt, có nhu cầu gì, tận lực thỏa mãn, gần đây giao chiến cùng Huyết Vực, càng lúc càng mãnh liệt, ta cũng không thể ở lại nơi này lâu.
- Nhi tử hiểu rồi.
Tiễn Tử Đỉnh Thiên, Tử Vũ nhìn qua chỗ phòng của Mục Vân, hé miệng cười, rời khỏi viện tử.
Vào ban đêm, yên tĩnh như nước.
Mục Vân ngồi trong phòng, cởi bỏ trường sam trên người, đứng trước gương, nhìn thân thể mình.
Ngũ quan cũng không có biến hóa rõ ràng, chỉ là càng thêm sắc bén, thoạt nhìn có chút duệ khí, chủ yếu nhất chính là thân thể biến hóa.
Toàn thân cao thấp, không còn gầy gò tinh mỹ, mà là đường cong hoàn mỹ, đâu đó rõ ràng, da thịt trắng như tuyết giống như trẻ con.
Mục Vân rất hài lòng.
Một năm qua, hắn vẫn lấy linh dược huyết nhục được thu thập từ Tử Đỉnh Thiên bổ dưỡng thân thể, ngưng tụ huyết mạch, cuối cùng cũng đại công cáo thành.
Mà đồng thời, huyết dịch cùng thân thể và tiên hồn ba thứ hoàn mỹ kết hợp, hắn lại lần nữa đột phá một trọng, đạt tới cảnh giới nhị phẩm Tiên Vương.
Lúc này tăng lên để cho hắn rất hưng phấn.
Cuối cùng, sau năm trăm năm, hắn lần nữa sống lại.
Bất quá trước mắt, Mục Vân cũng không gấp gáp rời khỏi Yêu vực.
Trong Yêu Vực thật sự quá nhiều thiên tài địa bảo, quáng thạch tinh thạch.
Đáng tiếc các Tiên Vương trong Yêu vực căn bản không biết lợi dụng, chỉ là tùy ý sử dụng, quả thực phung phí của trời.
Hắn muốn ở chỗ này dựa vào những thiên địa linh tài kia đề cao tu vi của mình, để cho thực lực mình càng thêm cường đại.
Thất bại vây công Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn để Mục Vân biết, hắn hiện tại căn bản không đủ nhìn.
Chỉ có đạt tới cửu phẩm Tiên Vương, Tiên Vương đỉnh cấp, thậm chí Tiên Đế, mới có thể triệt để tiêu diệt Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Biết điểm này, trong đầu Mục Vân chỉ còn lại ý niệm trở nên mạnh mẽ.
Đăng đăng đăng...
Tiếng gõ cửa vang lên, Mục Vân biết, là người hầu đưa nước đến.
cọt kẹtmột tiếng, cửa bị mở ra, Mục Vân trần trụi cả người đi vào trong ao tắm rửa.
Tiếng ào ào vang lên, từng thùng nước nóng đổ vào trong hồ.
Đây cũng không phải nước nóng bình thường, mà là linh lộ thu thập trong một sơn cốc của Vạn Yêu sâm lâm, linh lộ trong sơn cốc ở một nơi có khí hậu rất đặc thù, nhiệt độ nước nóng bỏng, nhưng lại có được linh khí cường đại.
Đừng nói tắm rửa, dùng để uống đều có thể bồi bổ thân thể.
Mục Vân như thường lệ nằm trong hồ nước, nhắm hai mắt lại, toàn thân giãn ra, thư sướng ngâm nga.
Đúng lúc này, một đôi tay xuất hiện trên vai, nắm bắt đúng mực.
Mục Vân híp mắt, hưởng thụ cảm giác hiện tại.
Chỉ là dần dần, Mục Vân cảm giác đôi tay này, không đúng lắm...
Theo bàn tay vuốt ve, hắn dần dần cảm giác có chút khô nóng.
Thân thể cũng nhịn không được run rẩy.
Tiếng rầm rầm vang lên, một thân ảnh đi tới trước người, ngồi trên người hắn.
Mở mắt ra, nhìn thấy người trước mặt, Mục Vân ngẩn ra.
- Tô Thiến, sao ngươi lại ở đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận