Vô Thượng Thần Đế

Chương 2401: Trò chơi giết người

- Mặc Viễn Dương, ngươi có thể có thứ gì tốt?
Đúng lúc này, một thanh niên trái ôm phải ấp bước đến, cười nhạo nói:
- Đừng lại là mỹ nữ cực phẩm gì đó như lần trước, sau đó phát hiện, đã sớm bị chà đạp.
- Ô Ngọc, chuyện này, ngươi muốn nhắc tới bao nhiêu lần?
Mặc Viễn Dương không kiên nhẫn nói:
- Ta đã giải thích rất rõ ràng, ta cũng bị lừa, về sau không phải làm thịt người nọ ở trước mặt ngươi, ngươi còn muốn nói bao nhiêu lần?
- Mất hứng?
Thanh niên tên Ô Ngọc kia cười nói:
- Nhìn chút khí lượng này của ngươi, sau này phụ thân ngươi giao cho ngươi Mặc Vũ Song Dực Lang nhất tộc, làm sao có thể yên tâm đây?
- Cha ta có yên tâm hay lo lắng cũng không quan hệ gì với ngươi nhỉ?
Mặc Viễn Dương cười hắc hắc nói:
- Bất quá lần này đánh cược, ngươi ngàn vạn lần đừng thua.
- Yên tâm, ngươi thua sạch, ta cũng sẽ không thua.
Dứt lời, mấy người đi về phía lôi đài giữa võ trường.
- Bộ công tử.
- Bộ công tử.
Nhìn một thanh niên ngồi trên lôi đài, mấy người đều chắp tay hành lễ.
- Chư vị đều ngồi đi.
Thanh niên ngồi trên, một thân trường sam màu xanh, khí vũ hiên ngang, hai mắt thỉnh thoảng hiện lên một tia sáng lam, giữa hai hàng lông mày mang theo một tia cao ngạo lãnh đạm.
- Vị này là thiếu tộc trưởng Bộ Thính Phong của Độc Giác Thanh Lang nhất tộc, người này là người khủng bố nhất trong năm tộc chúng ta.
Nghe được lời này, Mục Vân gật đầu.
- Tử Vũ, ngươi còn mang theo một vị bằng hữu tới à!
Đôi mắt Bộ Thính Phong hiện tại rơi vào trên người Mục Vân, tựa hồ muốn nhìn thấu toàn thân Mục Vân từ trên xuống dưới.
- Bộ công tử, người này chính là bằng hữu của ta, Mục Vân Mục tiên sinh, là một tiên đan sư!
Tử Vũ mở lời.
Hắn vẫn chưa nói Mục Vân là tiên đan sư đẳng cấp gì, nếu Bộ Thính Phong biết Mục Vân là Vương cấp tiên đan sư, chỉ sợ nhất định sẽ động tâm tư lệch lạc, đến lúc đó, hắn không có năng lực tranh đoạt Mục Vân cùng Bộ Thính Phong.
Vạn nhất Mục Vân bị Bộ Thính Phong lôi kéo, phụ thân nhất định sẽ bổ hắn.
- Ồ!
Bộ Thính Phong nhìn Mục Vân, không nói nhiều.
Cốt Lưu Phong ở một bên cũng nhìn ra tâm tư nhỏ của Tử Vũ.
Bất quá hai người từ nhỏ đã là bạn tốt, cũng không nói nhiều.
Về phần Mục Vân, càng sẽ không để ý.
- Được rồi được rồi, hiện tại mọi người đến đông đủ, chúng ta bắt đầu đánh cược đi, nói một chút, lần này các ngươi nghĩ thế nào?
Ô Ngọc hiện tại cười hắc hắc nói:
- Ta nói trước, lấy ra đồ không phải thứ tốt, ta cũng không muốn.
Vừa nghe lời này, năm người đều cười.
Bộ Thính Phong dẫn đầu bước ra, nói:
- Ta lần này đánh cược Giao Long cân của Thiên Giao nhất tộc.
Bộ Thính Phong nói xong, đã có người lấy Giao Long cân ra.
Dài ước chừng mười thước, to bằng cánh tay, từng tia Tiên khí lưu chuyển trên gân Giao Long.
- Linh Viêm Thiên Giao bị ta chém giết, tuy rằng không phải trưởng thành, nhưng dùng Giao Long cân này luyện chế một kiện Vương cấp Tiên khí, dư dả!
Bộ Thính Phong tự tin nói:
- Ta mở đầu, mọi người cùng đừng không nỡ xuất ra thứ tốt nha.
Linh Viêm Thiên Giao chính là một trong chín đại Yêu tộc trong tiên giới.
Thiên Giao Long Cân, kết cấu cứng cỏi, thích hợp luyện chế trường tiên (roi dài), hoặc là dây thừng, nhìn thấy Giao Long cân kia, Mục Vân âm thầm gật đầu.
Ở trong tay hắn, Giao Long Cân này có thể biến thành một kiện Vương cấp hạ phẩm Tiên khí.
- Bộ công tử đều xuất ra vật liệu tốt như vậy, chúng ta tự nhiên sẽ không thua kém.
Mặc Viễn Dương đi lên phía trước, nói:
- Ta xuất ra chính một kiện pháp bảo, pháp bảo này cũng là phụ thân ta tham gia giao chiến trước đó thu được, tên Tán Viêm Phích Lịch Đạn.
Mặc Viễn Dương nói xong, trong tay xuất hiện một viên Phích Đoạn, trên đó khắc đầy hoa văn, tựa như đóa hoa yêu dị.
Lớn chừng nắm tay của đứa bé, nhưng một cỗ khí tức bộc phát ra lại làm cho người ta run sợ.
- Mặc Viễn Dương, ngươi quả nhiên vẫn là rất không phóng khoáng.
Ô Ngọc cười nhạo nói:
- Bộ công tử đều xuất ra Giao Long cân của Linh Viêm Thiên Giao rồi, ngươi chỉ lấy cái này?
- Ô Ngọc, ngươi không hiểu thì ngậm cái miệng thối của ngươi lại, được không?
Mặc Viễn Dương cắt một tiếng, nói:
- Một Tán Viêm Phích Lịch đạn này, in lên hồn lực ngươi, thời khắc mấu chốt, đặt ở bên cạnh đối thủ ngươi, chờ ngươi rời đi xa, lấy hồn lực kích nổ, cho dù là tam phẩm Tiên Vương, cũng phải đi đời nhà ma.
Vừa nghe lời này, mấy người ở đây đều kinh ngạc không thôi.
Bọn họ đã gặp qua không ít Phích Lịch Đạn, phần lớn là do Tiên khí sư của nhân loại luyện ra, vừa kích nổ, uy lực cực lớn, Yêu vực bọn họ giao thủ cùng Huyết vực, rất nhiều chiến sĩ Yêu tộc chết dưới Phích Lịch đạn.
Đáng tiếc bên trong Yêu vực quá thiếu hụt Tiên khí sư, người có thể luyện chế Phích Lịch đạn uy lực bá đạo, là ít lại càng ít.
- Giá trị!
Bộ Thính Phong hiện tại gật đầu nói:
- Một Phích Lịch đạn này, tuy rằng không bằng như Giao Long cân, nhưng lại có thể bảo mệnh vào thời khắc mấu chốt, giá trị không nhỏ.
Nghe được lời này, Mặc Viễn Dương đắc ý gật đầu.
Một kiện Giao Long cân, Tán Viêm Phích Lịch đạn, hai kiện vật liệu đều không tầm thường.
- Kế tiếp như thế nào?
Mặc Viễn Dương nhìn Ô Ngọc, cười nói:
- Ô Ngọc, ngươi vừa rồi không phải nói thứ ngươi lấy ra giá trị cao nhất sao? Lấy ra cho chúng ta xem, mở rộng tầm mắt.
- Ngươi sốt ruột cái gì?
Ô Ngọc cắt một tiếng, nói:
- Đưa lên.
Dứt lời, mấy thân ảnh, nâng một tấm bia đá đi tới.
Tấm bia đá cao chừng ba thước, rộng hơn một thước, nhưng thoạt nhìn lại rất nặng nề, một miếng vải đỏ phủ lên.
- Thấy chưa?
Ô Ngọc đắc ý cười nói, mở vải đỏ ra.
Nội dung trên tấm bia đá bày ra trước mắt mọi người.
Đó là một tiên pháp.
- Cực Linh Thương Quyết.
Mặc Viễn Dương nhịn không được đi lên phía trước, nhìn tới.
Ào ào, chỉ là hiện tại, Ô Ngọc lại phủ vải đỏ lên.
- Ngươi......
- Ngươi cái gì mà ngươi!
Ô Ngọc đắc ý nói:
- Ta hao phí một cái giá thật lớn, tổn thất vài vị Tiên vương mới lấy được Cực Linh Thương Quyết này ở trong một cổ địa, tìm cao nhân đánh giá, ít nhất là tiên quyết Vương cấp trung phẩm, hơn nữa là Thương pháp khan hiếm, giá trị bao nhiêu, ta nghĩ không cần ta nhiều lời?
- Tiên quyết Vương cấp trung phẩm?
Mấy người nhất thời sửng sốt.
Ô Ngọc lần này xuất ra đồ quả thật giá trị không nhỏ.
- Cốt Lưu Phong, ngươi lấy ra thứ gì đó?
Ô Ngọc nhìn về phía Cốt Lưu Phong dáng người gầy gò, cười nói.
- Ta so với mọi người liền có vẻ hơi không quá tương xứng.
Bàn tay Cốt Lưu Phong vung lên, một khúc xương xuất hiện.
- Đây là một đoạn xương ta lấy được, có thể nói cứng rắn như sắt, nhưng ta không phân biệt được rốt cuộc là xương cốt gì, nhưng ta đã thử qua, lấy Vương cấp trung phẩm tiên khí đánh, xương cốt vẫn còn nguyên vẹn không tổn hại.
Vừa nghe lời này, Mục Vân cũng có chút tò mò nhìn qua.
- Long Cốt!
Trong lòng Mục Vân cả kinh.
Hắn từng làm bạn cả ngày với Tạ Thanh, hiện giờ lại có Tiểu Thất ở bên cạnh, tự nhiên biết rõ, đây chính là long cốt.
Nhưng hiển nhiên, những người này không biết.
Nhưng bằng vào trung phẩm Vương cấp tiên khí đều không thể chặt đứt, có thể tưởng tượng, đoạn bạch cốt này hiển nhiên không đơn giản.
- Coi như tạm. Tử Vũ đâu?
Ô Ngọc cười nói:
- Lần này, ngươi cũng đừng như xe bị tuột xích nha.
Sắc mặt Tử Vũ hiện tại có chút trắng bệch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận