Vô Thượng Thần Đế

Chương 2425: Cò kè mặc cả

Mục Vân lại nói:
- Nếu Tiểu Thất mở ra cổ thành, vậy cổ thành này ngày sau chính là của nàng.
- Nói cách khác, tất cả cơ quan khống chế bên trong, nàng có thể tùy ý thay đổi.
Nghe được lời này, Thiên Phong Khiếu nhất thời ngẩn ra.
Làm thế nào điều này có thể được.
Thiên Phong Khiếu nhìn Mục Vân nói:
- Không còn biện pháp nào khác?
- Không có.
Đương nhiên còn có một biện pháp, đó chính là giết chết Tiểu Thất, Tiểu Thất chết, Yêu Nguyệt cổ thành sẽ mở ra, chủ nhân chết liền thành vật vô chủ, đến lúc đó lại thu phục.
Nhưng biện pháp này, hiển nhiên không được.
- Thiên huynh, mở ra hay không, ngươi cứ nói, Đan Đế Các ta và Lang tộc ngươi cộng đồng sinh tồn, nếu ngươi tin được ta, Tiểu Thất sẽ chưởng quản Yêu Nguyệt cổ thành này, chính là ngươi ta chưởng quản.
Ý tứ của Mục Vân rất rõ ràng.
Để cho Tiểu Thất dùng long huyết kích phát Yêu Nguyệt cổ thành, Tiểu Thất trở thành người chưởng quản, ngày đó, Đan Đế Các cùng Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc, hòa hợp lẫn nhau.
Nhưng một khi như thế, Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc sẽ bị Mục Vân khống chế.
Đến lúc đó, còn không phải Mục Vân nói muốn làm gì thì làm đó?
Thiên Phong Khiếu do dự.
- Chuyện này, Thiên huynh tự hỏi đi!
Mục Vân hiện tại không mở miệng nữa.
Hắn biết Thiên Phong Khiếu do dự cái gì, nhưng nói thì không có ý nghĩa.
Quyền quyết định cuối cùng vẫn nằm trong tay Thiên Phong Khiếu.
Mục Vân nhìn gió trời đang gào thét, không sốt ruột.
Thời gian từng chút từng giọt trôi qua, Mục Vân giờ này đang rất cẩn thận.
Mà đồng thời, Thiên Phong Khiếu lại đi về phía mấy vị tộc lão.
Việc này liên quan đến cả Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc, hắn tuy rằng thân là Tộc trưởng, nhưng cũng muốn thương nghị cùng chư vị tộc lão.
Mục Vân biết, kết quả đơn giản là hai khả năng.
Một, mọi người đồng ý, Tiểu Thất kia trở thành thành chủ của cả Yêu Nguyệt cổ thành.
Thứ hai chính là, mọi người không đồng ý, nhưng bọn họ sẽ giết hắn, bức bách Tiểu Thất mở ra cổ thành, lại giết Tiểu Thất.
Có lẽ là hai kết quả như thế.
Cho nên, vạn nhất mọi người thương thảo không thành công, kết quả có thể phi thường không ổn.
Từ từ, cuối cùng, Thiên Phong Khiếu chậm rãi đi tới.
- Thế nào?
- Chúng ta đồng ý để cho Tiểu Thất mở ra cổ thành!
Thiên Phong Khiếu gật đầu nói:
- Nhưng Mục tiên sinh, ngươi cũng biết, thành cổ bị Tiểu Thất khống chế, nói trắng ra, chính là bị ngươi khống chế, cho nên, chúng ta cần bảo lãnh.
- Bảo lãnh?
- Đúng, mấy vị tộc lão trong tộc ta hy vọng ngài có thể luyện chế mấy khỏa Vô Cực Đoạt Thiên Đan...
- Vô Cực Đoạt Thiên Đan?
Mục Vân nghe được lời này, nhíu nhíu mày.
Vô Cực Đoạt Thiên Đan, hắn đương nhiên có thể dễ dàng luyện chế, bất quá vì để cho Thiên Phong Khiếu cảm giác đan dược này trân quý, Mục Vân vẫn do dự một lát.
- Đương nhiên có thể, bất quá, ta luyện chế tiên đan bán đế cấp này sẽ hao phí thời gian rất lâu. Có lẽ chư vị tộc lão cần chờ đợi.
- Không thành vấn đề.
Thiên Phong Khiếu sảng khoái nói:
- Đã như vậy, vậy mời Mục tiên sinh tìm Tiểu Thất đi.
- Không cần.
Bàn tay Mục Vân vung lên, một tia sáng hiện lên, một nam một nữ xuất hiện trước người Mục Vân.
Bộ dáng hai người thoạt nhìn ước chừng mười sáu mười bảy tuổi.
Nữ tử một thân tiên y bảy màu, ánh sáng lóe ra, khuôn mặt tinh xảo, tựa như đóa hoa đang nở rộ, làm cho người ta có một loại cảm giác mỹ lệ.
Mà thiếu niên một thân trường sam màu xám xanh, dáng người hơi gầy, nhưng giữa hai hàng lông mày cũng anh khí bức người.
- Tiểu Thất, phụ thân nhờ ngươi giúp một việc.
Mục Vân cười nói.
Trôi qua năm trăm năm, Tiểu Thất cùng Tật Phong hai người đều có trưởng thành, hơn nữa Mục Vân dùng thiên tài địa bảo nuôi dưỡng, hiện giờ đều đã đến cấp độ Tiên Vương, thực lực không tầm thường.
- Phụ thân nói đi.
Tiểu Thất nhảy nhót, cười hì hì đi tới, bắt lấy bả vai Mục Vân, cười hắc hắc nói:
- A, vị này là ai?
Ánh mắt dừng trên người Diệu Tiên Ngữ bên cạnh Mục Vân, Tiểu Thất kinh ngạc nói:
- Phụ thân, ngươi có phải lại tìm cho ta một mẫu thân hay không?
- Khụ khụ...
Mục Vân xấu hổ ho khụ, nhìn Diệu Tiên ngữ, giải thích:
- Đây là ngũ nương của ngươi.
- Chào ngũ nương, hắc hắc...
Tiểu Thất cười hắc hắc nói:
- Ngũ nương lại bị phụ thân ta lừa gạt chứ gì? Nữ nhân bên cạnh phụ thân cũng nhiều hơn, người tới không từ chối, cũng không phải một nam nhân tốt.
- Khụ khụ.
Mục Vân lại ho khan, nói:
- Đủ rồi, tiểu nha đầu như thế nào nhiều chuyện như vậy? Lần sau đừng đòi ta đồ ăn.
- Hơi chút...
Chu miệng lên, Tiểu Thất nói:
- Phụ thân còn chưa nói chuyện gì đây?
- Mở ra Yêu Nguyệt cổ thành, thành này chính là một vị Tiên Đế lưu lại, cần máu tươi của thần thú làm chìa khóa, cho nên, cần một ít tinh huyết của ngươi.
- A?
Tiểu Thất đau đớn nói:
- Phụ thân, máu huyết của ta, nhưng cực kỳ khó ngưng luyện đây.
- Ta bồi thường cho ngươi.
Mục Vân không nói gì nói:
- Tiểu nha đầu phiến tử, mấy năm nay nuôi không ngươi.
- Phụ thân nuôi nữ nhi, đây không phải thiên kinh địa nghĩa?
Tiểu Thất không phục nói.
- Ôi chao, lớn lên rồi, không giống như xưa.
Mục Vân vỗ vỗ đầu Tiểu Thất, nói:
- Ngươi cứ nói, cho hay không cho.
- Không cho, trừ phi ngươi cho ta một ít đan dược để ăn!
Tiểu Thất hừ hừ.
Nghe được lời này, Mục Vân xấu hổ nhìn những người khác, cuối cùng lấy ra mấy khỏa tiên đan Vương cấp, đặt vào trong tay Tiểu Thất.
- Phụ thân, ngươi cũng quá keo kiệt đi, đuổi ăn mày à...
Tiểu Thất cạch cạch một ngụm, nuốt một khỏa tiên đan vào trong bụng.
Nhìn thấy một màn này, đám người còn lại trợn tròn mắt.
Đây mới là chân chính xem tiên đan như đường đậu để ăn neg.
Quả thực là điên cuồng.
Một khỏa tiên đan Vương cấp, giá trị một tòa thành trì, cứ như vậy bị tiểu nha đầu này tùy ý ăn.
- Được rồi được rồi, một trăm khỏa tiên đan Vương cấp hạ phẩm, không thể nhiều hơn nữa.
- Năm trăm khỏa.
- Hai trăm khỏa!
Mục Vân cắn răng nói.
- Ba trăm khỏa!
Tiểu Thất lại nói.
- Thành giao.
Mục Vân cười hắc hắc, nói:
- Ba trăm khỏa thì ba trăm viên, đừng mặc cả.
- A, bị ngươi đùa giỡn, phụ thân!
Tiểu Thất giận dữ nói.
- Được rồi được rồi, mau bắt đầu đi.
Mục Vân thúc giục nói:
- Chờ mở ra Yêu Nguyệt cổ thành, Đan Đế các chúng ta ở chỗ này, đến lúc đó ngươi muốn ăn bao nhiêu sẽ cho ngươi bấy nhiêu.
- Một lời đã định.
- Bốn con ngựa cũng không thể đuổi theo.
Tiểu Thất đắc ý gật đầu.
Đi lên phía trước, nhìn thành cổ.
Tật Phong hiện tại đi tới bên cạnh Mục Vân, chắp tay nói:
- Chủ nhân, để cho Tiểu Thất đi, có thể hao phí quá nhiều máu huyết hay không, ảnh hưởng đến tu vi của nàng....
Nghe được lời này, Mục Vân Tật Phong từ trên xuống dưới đánh giá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận