Vô Thượng Thần Đế

Chương 2439: Đại quân áp thành

Mục Vân dứt lời, đi đến bên cạnh Cửu Nhi, nói:
- Cửu Nhi thân mến, nàng hiện tại chính là Tiên Vương đỉnh tiên, phải bảo vệ tốt cho ta đó.
- Chàng yên tâm đi Tiểu Vân Tử, ta sẽ không để chàng xảy ra chuyện.
- Ừ, không tệ không tệ.
Mục Vân cười nói:
- Đã như vậy, trận chiến này chấm dứt, nàng đến phòng ta, ta dẫn nàng xem ta luyện đan, giúp nàng luyện chế Vô Cực Đoạt Thiên Đan, nàng muốn bao nhiêu, ta giúp nàng luyện chế bấy nhiêu.
- Ồ? Thật sao?
- Cái này còn giả, bất quá nàng cần buổi tối lặng lẽ đến phòng ta...
Phanh...
Mục Vân dứt lời, Cửu Nhi lại đánh xuống một quyền, hừ hừ nói:
- Buổi tối đến phòng chàng làm gì? Tiểu Vân Tử, nhiều năm như vậy, chàng học thói xấu ở đâu.
- Ha ha...
Mục Vân cũng không thèm để ý, cười ha ha, hai người song song rời khỏi đại điện.
......
Yêu Nguyệt cổ thành ở dưới Khiếu Nguyệt Phong, lúc đầu Khiếu Nguyệt Phong cao hơn xung quanh ngàn thước, hiện tại Yêu Nguyệt cổ thành bại lộ ra, vừa rồi ngang bằng với mặt đất.
Hiện tại, trên thành cổ, từng thân ảnh đứng vững.
Mục Vân ở trung ương, Cửu Nhi đứng ở bên cạnh, bên kia, Thiên Phong Khiếu cùng Kim Bôn hai vị tộc trưởng, đứng cùng một chỗ.
- Thiên Phong Khiếu, Mục Vân này là Minh Chủ Vân Minh, ngươi không biết?
Kim Bôn kinh ngạc nói.
- Ta thật sự không biết...
- Ngươi thật to gan!
Kim Bôn rụt cổ, nói:
- Năm trăm năm trước, Mục Vân bị đồn là chết, Vân Minh điên cuồng, muốn công kích Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, về sau nếu không phải bốn đại tông môn tấn công, có lẽ Kiếm Môn đã xong, ngươi còn dám giữ hắn ở lại...
- Ta lại không có ngược đãi hắn, sao không dám giữ hắn?
Thiên Phong Khiếu nghĩa chính ngôn từ nói.
- Hiện tại ngươi biết hắn là Minh chủ Vân Minh, ngươi làm sao bây giờ?
- Có thể làm gì?
Thiên Phong Khiếu bất đắc dĩ nói:
- Trên có thánh mệnh, thánh mệnh khó trái.
- Thánh mệnh? Thánh mệnh nào?
Nhìn thấy biểu tình của Kim Bôn, Thiên Phong Khiếu thì thầm, kể lại.
- Yêu Đế...
Kim Bôn nghe được lời Thiên Phong Khiếu, cả người hoàn toàn ngây dại.
- Suỵt...
Thiên Phong Khiếu kích động nói:
- Ngươi nhỏ giọng một chút có thể chết à.
- Ồ!
Kim Bôn khẩn trương nói:
- Thì ra Yêu Đế thật sự đạp phá hư không, đến thần giới, Thiên Phong Khiếu, tiểu tử ngươi có vận khí tốt, leo lên Yêu Đế, Yêu Đế leo lên Long tộc, sau này ngươi tiến vào thần giới, nhất định tiền đồ rộng mở.
- Ta cũng nghĩ như vậy, nhưng ngươi xem, phiền toái này không phải đến sao?
- Cái này là gì!
Kim Bôn cắt một tiếng nói:
- Yêu Nguyệt cổ thành trong tay, thực lực của Lang tộc ngươi đột nhiên tăng mạnh, không cần phải nói.
- Huống chi, còn có một vị tiên đan sư ở đây.
Nhìn Mục Vân, trong lòng Thiên Phong Khiếu càng căng thẳng.
Từ từ, hắn ghé đầu gần sát lỗ tai Kim Bôn, thấp giọng thì thầm cái gì đó.
- Cái gì?
- Đế đan sư... Hắn cư nhiên là...
- Ngươi có thể nhỏ giọng một chút hay không?
Nhìn Kim Bôn, Thiên Phong Khiếu thật sự không nói gì.
- Ông trời ơi!
Kim Bôn hiện tại đè nén kinh hãi trong lòng mình, thấp giọng nói:
- Đế đan sư, Mục Vân cư nhiên trở thành Đế đan sư.
- Lúc ấy ta rất buồn bực, tiên giới từ khi nào xuất hiện đan sư lợi hại như vậy, chưa từng nghe qua danh tiếng, ai từng nghĩ, hắn chính là Mục Vân.
Thiên Phong Khiếu cười khổ nói:
- Có lẽ đây là mệnh, Yêu Đế đại nhân nói, nếu ta không nghe, tương lai tiến vào Thần giới, bị thần long kia biết, có lẽ đã ta vừa mới đến Thần giới liền chết vểnh đuôi.
- Vậy ngươi sẽ không tiến vào thần giới được không?
- Không tiến vào thần giới, ở chỗ này chờ chết?
Thiên Phong Khiếu cười nhạo nói:
- Chúng ta đang theo đuổi cái gì? Là trường sinh, là vĩnh hằng, làm sao có thể dừng lại không tiến lên được.
- Cái này cũng đúng.
Kim Bôn gật đầu.
Thiên Phong Khiếu nhìn Kim Bôn, nói:
- Kim huynh, đổi lại là ngươi, ngươi làm sao?
- Ta làm gì?
Kim Bôn cười ha ha nói:
- Đổi lại là ta, ta nhất định nghiêm túc nghe Mục Vân nói, đây chính là một vị Đế đan sư, hầu hạ cao hứng, nói không chừng lão tử có thể thành tựu Đế vị, cảnh giới Tiên Đế, đến lúc đó, ai trong tiên giới có thể ngăn cản ta?
- Nghe một con người?
- Nghe một nhân loại thế nào rồi? Vì trường sinh, vì lực lượng, ta gọi hắn là cha cũng được.
- ......
Hai người hiện tại đang nghị luận, mà bên kia, Mục Vân cùng Cửu Nhi cũng đang tán gẫu.
- Nàng đến tiên giới, sao lại đến Hồ tộc?
- Ta vốn là người của Hồ tộc, đi tới Tiên giới, tự nhiên tiến vào Hồ tộc trước!
Cửu Nhi cười nói:
- Ngược lại là chàng, không nghĩ tới, ngược lại có thể nhịn, năm trăm năm....
- Ha ha...
Mục Vân cười khổ nói:
- Nàng cho rằng ta nguyện ý nhịn? Còn không phải năm trăm năm qua một mực khôi phục, hiện tại cũng bất quá là cảnh giới ngũ phẩm Tiên Vương, nàng xem nàng, đều đến Tiên Vương đỉnh cấp nhị lưu, nói chuyện vui vẻ với Kim Bôn, Thiên Phong Khiếu những đại lão Yêu tộc này.
- Bớt lắm mồm, ta thấy chàng không phải nói chuyện rất vui vẻ với bọn họ, chàng cũng căn bản không sợ bọn họ.
- Ngược lại...
Mục Vân gật đầu tự tin nói:
- Bởi vì không bao lâu nữa, một khi ta đến lục phẩm Tiên Vương, có lẽ sẽ luyện chế ra tiên đan Đế cấp.
Vừa nghe lời này, sắc mặt Cửu Nhi trịnh trọng.
- Thật sao?
- Lừa gạt ai, ta cũng không lừa gạt Cửu Nhi!
Mục Vân cười nói.
- Hay cho Tiểu Vân Tử chàng, ta muốn giới thiệu cho chàng một người quen, có lẽ có trợ giúp cho đại kế báo thù của chàng.
- Ồ?
- Trước tiên giải quyết phiền toái trước mắt, sau đó lại nói chi tiết.
- Tốt!
Hai người đứng song song trên tường thành, phía trước, một bộ khí thế mây đen áp thành đang từ từ tới gần.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Mục Vân khẽ động, một tia khí tức khó hiểu khuếch tán ra, toàn bộ Yêu Nguyệt cổ thành trong nháy mắt xuất hiện một đạo quang mạc, bao vây cổ thành.
- Đây là chỗ dựa của chàng?
Cửu Nhi tò mò hỏi.
- Đương nhiên không chỉ có những thứ này, sáu tộc liên thủ công kích, sáu đại Yêu Vương, kiếp trước ta ngược bọn họ như ngược cặn bã, lần này, càng không cần nhắc tới.
Mục Vân tự tin nói.
Nghe được lời này, ánh mắt Cửu Nhi nhìn Mục Vân càng thêm sáng chói.
- Tiểu Vân Tử, kiếp trước chàng có chút hỗn đản, nhưng bây giờ thoạt nhìn, chàng càng thêm ổn trọng hơn kiếp trước một chút.
- Không có biện pháp.
Mục Vân cười nói:
- Biết càng nhiều, gánh vác càng nhiều...
Cửu Nhi không rõ Mục Vân nói lời này có ý gì, nhưng cũng không hỏi kỹ.
Mà hiện tại, đại quân rốt cục đã đến.
Đại quân đầy người, chen chúc nhau mà đến, bốn phía Yêu Nguyệt cổ thành nhất thời bị vây kín nước chảy không thông.
Chiến sĩ Yêu tộc phía dưới rất rõ ràng chia làm sáu đội nhân mã.
Linh Viêm Thiên Giao, Thôn Thiên Sa, Hầu tộc, Hổ tộc, Á Long nhất tộc, Phi Cầm nhất tộc.
Chiến sĩ sáu tộc giờ khắc này uy phong hiển hách.
Phía trước đội ngũ, sáu thân ảnh đứng đó.
Nhìn kỹ lại, Mục Vân phát hiện sáu người đều là gương mặt quen thuộc.
Các lão bằng hữu, đã lâu không gặp.
Khóe miệng Mục Vân hiện ra ý cười.
Hiện tại, Linh Viêm Thiên Giao nhất tộc, một nam tử trung niên đi tới.
Nam tử một thân áo bào màu tím, giữa hai hàng lông mày lộ ra vẻ tái nhợt, thoạt nhìn giống như suy dinh dưỡng.
- Thiên Phong Khiếu, chúng ta náo nhiệt đến Yêu Nguyệt cổ thành ngươi xem một chút, thái độ của ngươi đối với chúng ta như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận