Vô Thượng Thần Đế

Chương 2445: Sảng khoái đáp ứng

Theo đại quân rút lui, trong Yêu Nguyệt cổ thành lại nghênh đón từng đợt lại một đợt người bái phỏng.
Ngày hôm nay trong Yêu Nguyệt cổ thành, phía trên đại điện khu thành Đông.
Mục Vân đứng trong đại điện, nhìn về phía trước.
Hôm nay nghe có ai đó vào thành bái phỏng, hắn vốn định từ chối.
Nhưng sau khi biết được người này là ai, hắn lại tiếp nhận.
Bởi vì người tới chính là tộc trưởng Huyết Văn Thiên Hổ nhất tộc - Huyết Hiên.
Mà lần này, Mục Vân quyết định dùng khuôn mặt thật để gặp người.
Trong đại điện, một thân ảnh dần dần đi tới.
Theo thân ảnh kia đi vào trong đại điện, trên mặt Mục Vân dần dần xuất hiện ý cười.
Huyết Hiên một thân trường sam màu máu, từng bước đi vào trong đại điện, nhìn thân ảnh trước mắt, trong mắt thoáng qua một tia khiếp sợ, một tia không thể tưởng tượng nổi.
- Ngươi là Đại Tế Ti? Mục tiên sinh? Mục đại sư?
- Đúng vậy.
Mục Vân thản nhiên nói:
- Rất kinh ngạc sao?
- Không.
Huyết Hiên lắc đầu nói:
- Không phải kinh ngạc, là... chấn kinh.
Phốc một tiếng, Huyết Hiên dập đầu trên mặt đất, nói:
- Huyết Hiên ta thân là tộc trưởng Huyết Văn Thiên Hổ nhất tộc, xứng với thiên địa, nhưng duy nhất chỉ có lỗi với Mục Vân ngươi.
Khanh...
Một tiếng dập đầu vang lên, Huyết Hiên thật sự thật sự quỳ xuống.
- Cần gì phải làm vậy?
Tuy Mục Vân nói như thế, nhưng vẫn chưa nâng đỡ Huyết Hiên.
- Đó là tội của ta, ta biết, ngươi sẽ trách ta!
Huyết Hiên cúi đầu, nói:
- Ta vì tộc nhân của ta mà vứt bỏ ngươi, đây là lỗi của ta.
- Phải không?
Mục Vân cười nhạt nói:
- Ngươi nên biết tính cách của ta là gì? Nếu ta nhận định ngươi là bằng hữu, Huyết Hiên, cho dù Vân Minh ta bị diệt, ta cũng sẽ cứu ngươi, nhưng ngươi không làm được như thế.
- Chẳng qua, ta cũng biết điểm này, cho nên, ta không trách ngươi, thế nhưng ngày sau, chỉ sợ chúng ta sẽ không giống như trước kia nữa.
- Mục đại ca.
Huyết Hiên chắp tay dập đầu nói:
- Lúc trước là ta sai, ta nhận sai, Mục đại ca, từ nay về sau, nếu có bất cứ chuyện gì, Huyết Hiên ta tuyệt đối sẽ không do dự.
- Sau khi biết được tin ngươi đã chết, ta lại bởi vì Huyết Văn Thiên Hổ nhất tộc mà không làm gì, thật sự quá khó chịu.
- Phải không?
Tiếng lạnh nhạt vang lên.
Mục Vân thản nhiên nói:
- Đã như vậy, vậy ngươi trở về trước đi.
- Lần này, biết ta còn chưa chết, chỉ có Kim Bôn, Cửu Tuyết Nhi, Thiên Phong Khiếu, hiện tại thêm một người là ngươi, nếu việc này có tiếng gió nào lộ ra, Huyết Hiên, cho dù trời có xuồng thì không ai có thể cứu được ngươi, ngươi hiểu không?
- Đây là một khảo nghiệm của ta dành cho ngươi, cũng là... Cơ hội cuối cùng mà ta cho ngươi.
- Vâng.
Huyết Hiên gật đầu nói:
- Mục đại ca, cám ơn đại ca....
- Ngươi yên tâm, Tạ Thanh lúc trước bị Vũ Hóa Thiên Cung vây khốn, được ta cứu, hiện tại ở Vân Minh, ta sẽ nói cho hắn biết, tha một cái mạng chó của ngươi.
- Vâng.
Huyết Hiên lúc trước là tọa kỵ của Mục Vân, sau đó Mục Vân coi hắn là bằng hữu.
Về sau, Huyết Hiên trở lại Huyết Văn Thiên Hổ nhất tộc đảm nhiệm chức tộc trưởng, Mục Vân không ngăn cản.
Nhưng khi Mục Vân lần đầu gặp phải nguy nan, Huyết Hiên không có xuất thủ trợ giúp Vân Minh.
Lần thứ hai, chính là năm trăm năm trước, Huyết Hiên vẫn không.
Hai lần, Huyết Hiên cố kỵ tộc nhân của mình, Mục Vân tha thứ cho hắn hai lần này.
Nhưng nếu lại có lần thứ ba, không cần hắn động thủ, Tạ Thanh sẽ nuốt Huyết Hiên.
Thần thú và tiên thú khác nhau, không phải một chút nửa điểm.
- Ngươi đi đi, lại cần, ta sẽ gọi ngươi.
Mục Vân phất phất tay.
Mà hiện tại, Thiên Phong Khiếu ở một bên nhìn thấy cảnh này, đã sớm sợ ngây người.
- Không hổ là Mục Vân tiên vương.
Thiên Phong Khiếu nhìn thấy Huyết Hiên rời đi, cười nói:
- Huyết Hiên là một trong năm vị Hổ Vương của Hổ tộc, trời sinh cao ngạo, Huyết Văn Thiên Hổ ở trên tay hắn càng ngày càng phát triển, hiện tại không nghĩ tới tên này ở trước mặt Mục tiên sinh....
- Thế nào?
- Giống như một con mèo con.
Thiên Phong Khiếu cười nói.
- Thật ra người này cũng không phải sợ ta.
Mục Vân lạnh nhạt nói:
- Hắn sợ tạ Thanh.
- Năm đó, người này cũng không phải ta thu phục, mà là Tạ Thanh, Tạ Thanh lúc trước thiếu chút nữa đánh chết hắn, từ đó về sau, trong đầu hắn khắc tên Tạ Thanh, nhìn thấy ta, giống như nhìn thấy Tạ Thanh, sợ hãi từ đáy lòng.
- Thì ra là thế.
Thiên Phong Khiếu cười ha ha nói:
- Ta nói, tên này rất cao ngạo mà.
- Được rồi, không nói cái này.
Mục Vân phất phất tay, lại nói:
- Thiên Phong Khiếu, ngươi nói còn có người muốn gặp ta?
- Ừm, là Điêu Viễn Trác và Tuyết Tây Nguyên hai người.
- Ồ?
Mục Vân ngược lại có chút kinh ngạc.
- Họ muốn gặp ta làm gì?
- Ta cũng không rõ ràng lắm.
- Để cho bọn họ tiến vào.
- Được.
Không bao lâu sau, hai thân ảnh xuất hiện trong đại điện.
Chính là Điêu Viễn Trác cùng Tuyết Tây Nguyên hai người lúc trước nhìn thấy.
Hai người này, Mục Vân cũng không xa lạ.
Điêu Viễn Trác người này là tộc trưởng Cửu Sí Kim Điêu nhất tộc, mấy năm trước ở Tiên giới, thanh danh hiển hách, lãnh địa của phi cầm nhất tộc gần Thái Cực tông, Tà Phong các, cực loạn đại địa.
Thế nhưng bọn họ lại có thể bình an vô sự ở chung cùng hai đại tông môn, thật sự rất kỳ quái.
- Chuyện gì?
Mục Vân cũng không có lời khách sáo gì, đi thẳng vào vấn đề.
- Mục tiên sinh.
Điêu Viễn Trác chắp tay nói:
- Lần này ta tới là vì Tôn sứ nhà ta thỉnh Mục tiên sinh luyện chế một vị đan dược.
- Ồ>
Mục Vân có chút kinh ngạc nói:
- Từ khi nào, Cửu Sí Kim Điêu cùng Ngân Nguyệt Tuyết Ưng nhất tộc xuất hiện một Tôn sứ thần bí?
- Ha ha...
Đối với việc này, Điêu Viễn Trác cùng Tuyết Tây Nguyên hai người cũng không trả lời.
- Muốn ta luyện đan cho gia Tôn sứ các ngươi? Cần một cái giá không nhỏ đâu.
- Tôn sứ nhà ta nói, nếu ngày sau Mục tiên sinh có thể luyện chế một khỏa tiên đan Đế cấp cho nàng, Tôn sứ nhà ta nguyện ý được Mục tiên sinh sai khiến một lần
- Ừm?
Vừa nghe lời này, Mục Vân càng kinh ngạc nhìn hai người trước mặt.
- Tôn sứ các ngươi thật biết làm ăn.
Thiên Phong Khiếu cười nói:
- Mục đại sư hiện tại có thể luyện chế ra tiên đan cấp độ Vương cấp tuyệt phẩm, tôn sứ nhà các ngươi, là Tiên Đế sao?
- Không phải Tiên Đế, hơn cả Tiên Đế.
Điêu Viễn Trác nghiêm túc nói.
- Ồ?
Mục Vân cười nói:
- Đây là một giao dịch tốt, một viên tiên đan Đế cấp, nợ ta một nhân tình, đạo lý này đúng không?
- Đúng thế.
- Tốt.
Nghe được lời này, Điêu Viễn Trác cùng Tuyết Tây Nguyên đều ngẩn ra.
Bọn họ vốn tưởng rằng sẽ rất khó làm được, nhưng không nghĩ tới Mục Vân thống khoái đáp ứng.
Quả thật không có nghĩ tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận