Vô Thượng Thần Đế

Chương 2449: Luân Hồi Thành

Mục Vân mỉm cười, tiến vào trong thành.
Giờ khắc này trong thành trì, từng thân ảnh qua lại.
Có Yêu tộc, có ma tộc, cũng có nhân loại.
Đây chính là chỗ tốt của cực loạn đại địa, người đi tới nơi này, tuyệt đại đa số là lăn lộn không nổi ở trong thập đại vực giới.
Ở đây, thiên đường của những kẻ liều mạng.
- Trước tiên tìm một chỗ nghỉ ngơi đi.
Mục Vân mở lời.
Mấy người tiến vào trong một khách sạn, tiểu nhị cao hứng phấn chấn nghênh đón.
- Mấy vị khách quan, cần cái gì?
- Chỗ ở, cơm ăn.
Mục Vân ngắn gọn nói:
- Tìm mấy gian phòng khách tốt nhất, thuận tiện tìm một phòng riêng.
- Được rồi.
Tiểu nhị dẫn Mục Vân tiến vào trong phòng.
Mục Vân lại nói:
- Bưng rượu và thức ăn ngon lên.
Dứt lời, bàn tay Mục Vân vung lên, ném mấy khỏa Thánh Dương Đan cho tiểu nhị.
Tiểu nhị kia nhìn thấy mấy khỏa Thánh Dương Đan, nhất thời hưng phấn hai mắt tỏa sáng.
Bản thân hắn chỉ là cảnh giới Kim Tiên, mấy khỏa Thánh Dương đan này, giá trị mấy vạn Thuần Dương đan, hơn ức Kim Dương đan, có chỗ tốt thật lớn đối với hắn tu luyện.
- Mấy vị đại gia chờ một chút.
- Chậm đã.
Đúng lúc này, Mục Vân lại mở miệng.
Trong tay xuất hiện một không gian tiên giới, Mục Vân cười nói:
- Trong này là một vạn khỏa Thánh Dương Đan, ngươi trả lời ta một số vấn đề, nếu đáp tốt, coi như phần thưởng ta cho ngươi.
- Tốt, tốt!
Một vạn khỏa Thánh Dương Đan.
Đôi mắt tiểu nhị phát sáng như đèn pha.
- Ta cứ hỏi ngươi, hiện giờ, thế lực khu Tây Bắc dưới Phần Thiên cốc như thế nào?
Tiểu nhị nhất thời khom người nói:
- Vị gia này, xem như ngài hỏi đúng người.
- Khu vực Tây Bắc này, một nhà độc đại tự nhiên Phần Thiên cốc, mà dưới Phần Thiên cốc, có ba thế lực lớn, nội tình thực lực không tầm thường, phân biệt là Luân Hồi điện, Ám Ảnh tông, Linh Long tông.
- Ba thế lực lớn, Ám Ảnh tông cùng Linh Long tông, sừng sững mấy ngàn năm vẫn không ngã, có thể nói là kỳ tích.
Nghe được lời này, Tật Phong khó hiểu nói:
- Mấy ngàn năm? Trong thập đại vực tiên giới này, thế lực tông môn nào không phải lấy vạn năm làm đơn vị?
- Vị tiểu gia này, ngài có lẽ không biết.
Tiểu nhị cười nói:
- Nơi này là cực loạn đại địa, chủ yếu là một chữ —— loạn! Ở đây, một thế lực tông môn, có thể tồn tại mấy ngàn năm, thật sự vô cùng khó lường, đương nhiên, như Phần Thiên cốc, Kinh Thiên Môn, Tà Phong các, đó là thuộc về đứng vững gót chân, trong tông môn có Tiên Vương đỉnh cấp, rất khó phát sinh biến hóa, nhưng ngoại trừ năm tông môn đứng đầu này, những tông môn khác, cái nào không phải hôm nay mới thành lập, có khả năng ngày mai sẽ bị diệt.
Nghe được lời này, Tật Phong gật đầu.
- Ngươi tiếp tục.
Luân Hồi điện này cũng không đơn giản. Luân Hồi điện được thành lập hơn năm trăm năm trước, phát triển nhanh chóng, bản thân chỉ có hơn một ngàn người, nhưng năm trăm năm qua, dần dần tích lũy đến hơn vạn người, hơn nữa ba vị điện chủ có thực lực rất cường đại.
- Chỉ dùng năm trăm năm thời gian, Luân Hồi điện đã thành lập tạo thế chân vạc với Ám Ảnh tông, Linh Long tông.
- Bất quá tiểu nhân nhìn, Luân Hồi Điện này không sai biệt lắm là muốn đi đến tận cùng.
- Ồ? Ý nghĩa của lời này là gì?
Mục Vân kinh ngạc hỏi.
- Trước đó không lâu, Luân Hồi điện phát sinh tranh đấu cùng Linh Long tông, Ám Ảnh tông, giữa hai bên đánh nhau lớn nhỏ rất nhiều lần, gần đây nghe nói, ngay cả Phần Thiên cốc cũng có ý định động thủ.
- Ồ?
Mục Vân kinh ngạc không thôi.
Tiểu nhị khẩn trương đi ra ngoài cửa phòng, duỗi đầu, lần nữa trở về, thấp giọng nói:
- Ta nghe nói, ba vị điện chủ Luân Hồi điện chính là ba vị Ma Vương Tộc trưởng của Ma tộc ngày xưa, Man Ngưu nhất tộc, Chúc Ma nhất tộc, Tuyết Ma nhất tộc, tin tức này, hiện tại truyền khắp nơi, cho nên lần này, tựa hồ Ma tộc cũng có người chuẩn bị động thủ, trừ bỏ ba người.
- Đây là vì sao?
Tật Phong mở lời.
- Tiểu gia có điều không biết, Ma tộc cũng không giống nhân loại chúng ta, nhân loại chúng ta, Hoàng đế chết, Thái Tử kế vị, nếu Hoàng đế biến mất, Thái Tử kế vị, khi Hoàng đế lão tử trở về, Thái Tử vẫn phải nhường ngôi.
- Nhưng Ma tộc không phải, Ma tộc chỉ nhận thực lực, thực lực cường đại, mới có thể dẫn dắt tộc nhân.
- Cho nên, ba vị Ma Vương mới tấn thăng lo lắng ba vị này tương lai khôi phục thực lực, sẽ trả thù bọn họ....
Nghe được lời này, Tật Phong gật đầu.
Hắn những năm gần đây trưởng thành đều ở trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, tiếp xúc rất ít sự vật sự việc.
Tiểu nhị lải nhải nói một đống, cuối cùng Mục Vân đuổi đi, ngồi xuống.
- Luân Hồi điện này chính là thế lực do chàng sáng tạo?
Cửu Nhi không khỏi hỏi.
- Ừm.
- Ha ha... Không nghĩ tới, tam đại Ma Vương đều bị chàng khống chế.
- Cơ duyên xảo hợp.
Mục Vân cười nói:
- Bất quá hiện tại xem ra, ba tên này, gặp phải phiền toái....
Mục Vân dứt lời, nhìn Thiên Cực Không nói:
- Cực Không, ngươi đi đến phụ cận điều tra, xem hiện tại giữa tam đại tông môn có quan hệ như thế nào.
- Vâng.
Thiên Cực Không rời đi, Mục Vân không yên lòng dùng cơm.
- Chàng chuẩn bị động thủ nuốt Phần Thiên cốc?
- Đương nhiên.
Mục Vân gật đầu nói.
- Bằng không ta tới nơi này làm gì?
- Khiếu Nguyệt Thiên Lang cho dù nghe lời ta, nhưng chung quy cũng không phải tâm phúc của ta, Thiên Phong Khiếu vẫn còn uy nghiêm, bọn họ phục tùng ta, Thiên Phong Khiếu không có ở đây, những con sói kia sẽ không thành thật.
- Tóm lại là cần bồi dưỡng thế lực thuộc về ta.
Còn có một chút, Mục Vân không nói.
Năm trăm năm trước, Diệt Thiên Kiếm Tông cộng thêm Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông thất bại để cho hắn biết chỉ có dựa vào mình mới có thể báo thù.
Mà lần này, hắn muốn làm được đến mức, hết thảy đều nằm trong tay.
- Dã tâm thật lớn.
Cửu Nhi cười nhạt nói:
- Chẳng qua, điểm này ngược lại rất giống chàng lúc trước, ta còn tưởng rằng tu luyện ngàn năm, làm cho chàng trở nên lười biếng.
- Làm sao có thể.
Mục Vân cười ha hả, mấy người bắt đầu dùng cơm.
- Mấy vị đại gia, ta sai rồi, ta sai rồi.
Phanh...
Bên ngoài lô ghế truyền đến từng tiếng rầm rầm, tựa hồ xảy ra đánh nhau.
- Ngươi sai? Trên người một tiểu nhị như ngươi khi nào nhiều Thánh Dương đan như vậy, hắc hắc, tiểu tử, nếu ngươi không nói rõ ràng, đừng trách ta không khách khí.
- Đại gia, đại gia, đây thật sự là do mấy vị đại gia khác thưởng cho ta.
- Ở đâu?
Ta không tin.
Tiếng cười nhạo vang lên, hiện tại, cửa phòng đột nhiên bị một cước đá văng ra.
Phanh...
Một thân ảnh đập vào mặt bàn, ào ào, thức ăn vỡ vụn trên mặt đất.
Nhìn kỹ lại, chính là tiểu nhị vừa rồi.
- Đại gia, đại gia, tiểu nhân sai rồi, tiểu nhân sai rồi, hiếu kính toàn bộ những Thánh Dương đan này cho ngài, được không?
Tiểu nhị buồn bã nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận