Vô Thượng Thần Đế

Chương 2459: Đội phó Long Uyên

- Cho dù là vương vị không có ở đây, cũng không nên rơi vào tình trạng như thế chứ?
Nghe được lời này, Mục Vân cũng không thèm để ý.
- Long tông chủ cũng không cần ở chỗ này khiêu khích ly gián, ba vị Ma Vương là thuộc hạ của ta không sai, tuy rằng ta là thất phẩm Tiên Vương, nhưng bọn họ quả thật cam tâm tình nguyện đi theo ta, điểm này, ngươi cho dù nói nhiều hơn nữa, cũng vô dụng.
Mục Vân nhìn Long Hạo, khóe miệng mang theo một nụ cười.
- Long Hạo tông chủ, lần này ta tới, là mang theo thái độ hữu hảo đến đây.
Mục Vân cười nói:
- Về phần ta muốn làm gì, vẫn là mời Ám chủ cùng Ảnh chủ thương thảo với ngươi đi.
Mục Vân cười nhạt nói:
- Các ngươi trước nói chuyện, ta muốn gặp một người, không biết Long Hạo tông chủ có vui vẻ giới thiệu hay không?
- Ai?
- Đại ca ngươi, Long Uyên.
Mục Vân chém đinh chặt sắt nói.
- Ngươi muốn gặp đại ca ta làm cái gì?
- Điểm này ngươi đừng quản, ta chỉ muốn gặp đại ca ngươi, tán gẫu một số chuyện, về phần chuyện gì, ta nghĩ đại ca ngươi sẽ rất vui vẻ biết được.
Nghe được lời này, Long Hạo do dự.
- Nếu Vân điện chủ muốn gặp ta, vậy xin lên lầu nói chuyện.
Đang lúc Long Hạo muốn mở miệng, trên lầu đột nhiên vang lên một tiếng nói.
Mục Vân mỉm cười, đi lên lầu.
- Điện chủ!
Man Uyên muốn đuổi theo.
- Không cần.
Mục Vân phất phất tay, một mình lên gác xếp.
Mà hiện tại, ba người Ám chủ, Ảnh chủ, Long Hạo lại đứng chung một chỗ, thấp giọng nghị luận cái gì đó.
Mục Vân đi tới tầng thứ hai, đi tới giữa gác xếp, một thân ản hiện tại ngồi ngay ngắn trên mặt đất, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Người này một thân trường sam màu xám, dáng người hơi gầy, hoàn toàn không giống Long Hạo.
Trong nháy mắt nhìn thấy người này, Mục Vân hơi ngẩn ra, tâm tình trong lòng đầy phức tạp, cuối cùng vẫn không mở miệng, ngồi xuống.
- Vân điện chủ khí phách thật lớn, thất phẩm Tiên Vương dám một mình ngồi ở trước mặt ta, Vân Điện chủ sẽ không sợ, ta sẽ giết ngươi sao?
- Ngươi không giết được ta.
Mục Vân tự tin nói:
- Ít nhất trước khi bọn Man Uyên chạy tới, ngươi không có khả năng giết được ta.
Nghe được lời nói tự tin của Mục Vân, nam tử ngẩn ra.
- Không biết Vân Điện chủ tìm ta có chuyện gì?
Long Uyên mở miệng hỏi.
- Cũng không có đại sự gì, chỉ muốn tìm Long Uyên tiên sinh nói chuyện phiếm.
- Ồ? Trò chuyện cái gì?
- Long Uyên tiên sinh, cô nhi một người, khi nào có thêm một đệ đệ?
Mục Vân mở lời.
Vừa nghe lời này, Mục Vân nhất thời cảm giác được, toàn thân trên dưới Long Uyên bộc phát một cỗ sát khí cường hoành.
- Thế nào? Câu hỏi của ta có đúng không?
Mục Vân cười nói:
- Long Uyên tiên sinh là cô nhi, sao lại có đệ đệ?
- Ngươi cuối cùng muốn nói gì?.
- Không có gì.
Mục Vân lần nữa nói:
- Long Uyên tiên sinh chính là đi ra từ Vân Vực, hơn nữa lúc trước, chính là Phó đội trưởng Vân Vệ của Vân minh chủ Mục Vân, trong một lần nhiệm vụ, bởi vì không nghe theo mệnh lệnh của đội trưởng, bị đá ra khỏi Vân Vệ, trong cơn tức giận, rời khỏi Vân Minh.
- Ta nói, đúng hay không?
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Long Uyên nhịn không được quát.
- Ha ha, cần gì phải để ý tới ta là ai?
Mục Vân cười nói:
- Ngươi hiện tại thân là đại lão Linh Long tông, ẩn núp ở phía sau màn, khống chế một tông, uy phong như thế nào? Hiện tại lại càng muốn công kích Phần Thiên cốc, nói không chừng ngày sau sẽ trở thành bá chủ khu vực Tây Bắc cực loạn đại địa.
- Thân phận và địa vị như vậy, so với làm phó đội trưởng Vân Vệ, đương nhiên tốt hơn?
- Ngươi đánh rắm.
Nghe được lời này, Long Uyên đột nhiên mở miệng mắng:
- Ngươi biết cái gì? Minh chủ Vân Minh đối đãi với Vân vệ chúng ta giống như tay chân, mỗi một lần mạo hiểm, chủ nhân luôn là người đầu tiên mạo hiểm, cũng không để cho chúng ta mạo hiểm tính mạng.
- Người ngoài đều nói Vân Vệ là vệ đội của Mục Vân, nhưng bên trong Vân Minh ai cũng không biết, Mục Vân mới là vệ đội của chúng ta, cho dù ta rời khỏi Vân Vệ, nhưng ta cũng là người của Vân Vệ, sinh ra là người của Mục Vân, chết làm hồn của Mục Vân.
- Lúc trước, nếu không phải bởi vì ta lo lắng cho an nguy của chủ nhân, trong lần thám hiểm đó, không nghe mệnh lệnh, tự tiện mạo hiểm, dẫn đến mấy vị huynh đệ chết, chủ nhân bởi vì cứu ta, đứt mất một tay, thực lực giảm mạnh.
- Ta bởi vì áy náy trong lòng, mới rời khỏi Vân Minh, ngươi căn bản không hiểu, tinh thần Vân Vệ là cái gì.
Long Uyên trầm thấp nói:
- Về sau ta biết được chủ nhân chưa chết, trong lòng vui buồn lẫn lộn, vui là chủ nhân chưa chết, chuyện lớn tốt, buồn lại là, ta. Người bị Vân Vệ trục xuất nên đối mặt với Vân Vệ như thế nào, đối mặt với Vân Minh như thế nào.
Dứt lời, trong phòng thật lâu trầm mặc.
Mục Vân gật đầu nói:
- Đây chính là mục đích ngươi ẩn giấu trong những năm gần đây?
- Tự nhiên.
Long Uyên một lần nữa nói:
- Ta nói, ngươi không biết Vân Vệ chúng ta đoàn kết, mọi người coi nhau như huynh đệ, ta mặc dù rời khỏi Vân Minh, nhưng bởi vì mình phạm sai lầm, chủ nhân trừng phạt ta, cũng là lẽ đương nhiên.
- Ồ...
- Khi ta biết được đội trưởng Mục Thiên Ca chết, ta đã hận không thể giết về phía Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, nhưng khi đó, Phần Thiên cốc liên hợp Triệu tộc, Cửu Nguyên tiên môn, Tà Phong các, muốn đối phó Vân Minh, bất đắc dĩ, ta chỉ có thể ở tại chỗ này, làm rối loạn Phần Thiên cốc ở phía sau.
- Không nghĩ tới, ngươi còn có thể trung thành như vậy.
Mục Vân cười nhạt nói:
- Trên thế gian này, mạng của ai cũng không nên cống hiến cho người khác, Mục Vân cũng không có quyền yêu cầu các ngươi vì hắn chịu chết.
- Ngươi biết cái gì.
Long Uyên quát:
- Chủ nhân chưa bao giờ yêu cầu chúng ta làm gì cho hắn, ngược lại là hắn vẫn luôn làm cái gì vì chúng ta.
- Loại cảm xúc này, có nói cho ngươi, ngươi cũng sẽ không hiểu.
Long Uyên một lần nữa nói:
- Bất quá lúc này, nếu ngươi đã biết, vậy ta không thể lưu ngươi sống.
Dứt lời, Long Uyên đánh một chưởng về phía Mục Vân.
Nhìn thấy một chưởng kia, Mục Vân vô cùng bình tĩnh, mặt ngoài thân thể có ánh sáng bảy màu lóe lên, oanh một tiếng vang nhỏ truyền ra, toàn bộ thân thể hắn hiện tại lui về sau.
- Ngươi làm gì?.
Mục Vân nhất thời quát:
- Một lời không hợp, đánh nhau?
- Chuyện liên quan đến tính mạng Long Uyên ta, cùng với tông môn Linh Long tông ta, nếu bị người biết ta chính là phó đội trưởng Vân Vệ, chỉ sợ người muốn giết ta ở toàn bộ cực loạn đại địa cũng đủ xếp thành một đội dài.
- Xem ra ngươi gây ra không ít chuyện.
Nghe được lời này của Mục Vân, Long Uyên xấu hổ cười, nói:
- Ta sao có thể gây chuyện, đây đều là vị chủ nhân kia của ta chọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận