Vô Thượng Thần Đế

Chương 2472: Phản sát bất ngờ

Một vòng quấn quanh, trong nháy mắt, một cỗ lực lượng pháp tắc cường hoành bao phủ Long Cốt kiếm trong tay Mục Vân.
Long Cốt Kiếm của hắn lúc này không nghe sai khiến.
Từ Sinh Yêu dù sao cũng là cảnh giới Tiên Vương nhất lưu, lực lượng pháp tắc cường đại hơn hắn mấy lần.
Trường kiếm bị khống chế, Mục Vân mất đi lưỡi dao sắc bén.
- Lại đây đi, tiểu tử thúi.
Thất tiết tiên cuốn động, một lực lượng phong ấn cường hoành đánh về phía thân thể Mục Vân.
Trong nháy mắt, trường tiên bao quanh thân thể Mục Vân, tới gần Từ Sinh Quân.
- Tiểu tử, đấu với ta, ngươi còn kém xa.
Từ Sinh Yêu cười nhạo một tiếng, từng bước lao ra, lực lượng toàn thân bộc phát.
- Trảm!
Nhưng hiện tại, trong lúc bất chợt, Mục Vân há miệng, khẽ quát một tiếng.
Long Cốt Kiếm vốn bị trói buộc đột nhiên rời khỏi bàn tay của hắn, tránh thoát trói buộc của Từ Sinh Yêu, oanh một tiếng, giết tới.
Long Cốt Kiếm cũng không có xông về phía Từ Sinh Yêu, mà là không ngừng xoay tròn ở xung quanh, tầng tầng, từng vòng, xung quanh hai người nhất thời xuất hiện từng đạo kiếm khí tung hoành.
- Từ Sinh Yêu.
Trong nháy mắt này, khóe miệng Mục Vân hiện lên nụ cười lạnh.
- Ngươi thật sự cho rằng ta sợ các ngươi? Cảnh giới, cũng không đại biểu thực lực!
Mục Vân cười lạnh nói:
- Chẳng lẽ ngươi đã quên, vạn năm trước, ta chỉ là nhất phẩm Tiên Vương đã làm thịt hai đứa con trai Từ Thịnh, Từ Vinh của ngươi sao?
Vừa nghe Mục Vân nói lời này, Từ Sinh Yêu hoàn toàn choáng váng.
Vạn năm trước, khi đó hắn chính là Trưởng lão của Cửu Nguyên Tiên Môn, hai đứa con trai đều là cảnh giới tứ phẩm Tiên Vương, nếu không chết, hiện tại, chỉ sợ đã đi đến độ cao ngày xưa của hắn.
Nhưng một lần lịch lãm, lại bị người giết, thi thể ở nơi hoang dã.
Người kia, chính là Mục Vân.
Minh chủ Vân Minh Mục Vân, giết hai đứa con trai của hắn.
Thế nhưng, hắn hiện tại nằm mơ cũng không nghĩ tới, người này, là... Mục Vân?.
- Nghĩ đến chưa?
Mục Vân cười nhạo nói:
- Ngươi và ngươi hai đứa con trai đều ngu ngốc như nhau, ta nói bọn họ hợp lực giết ta, không tính là bản lĩnh, nhi tử kia liền đơn đả độc đấu cùng ta đánh, tuy rằng ta là nhất phẩm Tiên Vương, bọn họ là tứ phẩm Tiên Vương, nhưng một chọi một, bọn họ... Thật ngu ngốc.
- Ngươi...... Là ngươi, ngươi là Mục Vân.
Từ Sinh Yêu phun ra một ngụm máu, phẫn hận lan tràn trong lòng.
- Lão phu nhất định phải giết ngươi, bầm thây ngươi vạn đoạn.
Từ Sinh Yêu trầm hét một tiếng, tay giơ trường tiên lên cao chém xuống.
Nhưng hiện tại, hắn đã không còn cơ hội.
- Thu.
Khóe miệng Mục Vân hiện chảy ra một luồng máu tươi, trong khoảnh khắc, kiếm khí vây quanh hai người trong lúc bất chợt đình chỉ, sau đó, giống như vạn tiễn đồng loạt phát ra, tất cả kiếm khí thẳng tắp tới Từ Sinh Yêu.
Không...
Từng tiếng phá không vang lên, kiếm khí hạ xuống, hết thảy, tan thành mây khói...
Thân ảnh Từ Sinh Cầu hóa thành tro bụi trong kiếm khí của Thanh Đăng kiếm quyết.
Long Cốt Kiếm trở lại trong tay, Mục Vân âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
- Thanh Đăng kiếm quyết, không hổ là kiếm pháp dưới đáy hòm của Kiếm Môn, huyền ảo thần diệu, xem ra ngày sau càng phải hảo hảo luyện tập môn kiếm pháp này!
Mục Vân thở phào nhẹ nhõm.
Nếu không phải Thanh Đăng Kiếm Quyết, hắn hiện tại đã là một cỗ thi thể rồi.
Quan trọng hơn là Long Cốt Kiếm.
Một thanh tiên kiếm do hắn dùng long cốt chế tạo, quả nhiên kết hợp chặt chẽ cùng thân thể hắn, không thể tách rời.
Hơn nữa, ở thời khắc cuối cùng, nói cho Từ Sinh Yêu mình chính là Mục Vân, nói cho Từ Sinh Yêu biết hai đứa con trai của hắn bị mình giết chết, không thể nghi ngờ cũng đả kích Từ Sinh Yêu.
Mà hiện tại, Phần Xích Trần đã ngốc.
Vừa rồi mắt Mục Vân thấy bị Từ Sinh Yêu đánh ngã.
Nhưng như thế nào một hồi trôi qua, kiếm khí đầy trời hình thành một vòng xoáy vây quanh hai người, lại đợi đến khi vòng xoáy biến mất, Từ Sinh Yêu đã... Chết rồi.
Chết rồi?
Làm thế nào điều này có thể xảy ra?
Từ Sinh Yêu chính là Tiên Vương nhất lưu.
- Hảo tiểu tử, không nghĩ tới, thật sự xem thường ngươi.
Khóe miệng Phần Xích Trần co giật, trong mắt hiện lên một tia thẹn thùng.
Đây quả thực là mất mặt.
Hai người bọn họ vây công Mục Vân, vốn tưởng rằng một kích cuối cùng của Từ Sinh Yêu sẽ bắt sống Mục Vân, hết thảy chấm dứt.
Nhưng không nghĩ tới, Mục Vân chưa chết, Từ Sinh Yêu ngược lại chết trước.
Hơn nữa, còn chết không giải thích được.
Quan trọng nhất là, Từ Sinh Yêung chết rất kỳ quái.
- Không không không, ngươi không có xem thường ta.
Mục Vân vội vàng phất tay nói:
- Ngươi là coi trọng ngươi chính mình.
- Ngươi......
Phần Xích Trần hiện tại có chút hoảng hốt.
Mục Vân có được năng lực chém giết Từ Sinh Yêu, chứng minh, người này cũng có năng lực chém giết hắn.
Một điểm nữa, nếu Mục Vân chém giết Từ Sinh Yêu, chính là hao phí cái giá rất lớn, vậy hắn hiện tại, chỉ sợ là mặt trời sắp lặn.
Mặc kệ như thế nào, Chu Nguyên Thanh đã có mệnh lệnh, hắn cũng không thể lùi bước.
- Trảm.
Phần Xích Trần vung tay lên, một kiếm hạ xuống, kiếm khí trường hồng quán nhật, từ trên trời giáng xuống, gào thét mà ra.
Tiếng rầm rầm vang lên, cả mặt đất hiện tại, một tia kiếm khí xuyên qua lòng đất đánh về phía Mục Vân.
Nhìn thấy một kiếm này, Mục Vân biết, Phần Xích Trần đã dùng toàn lực để thăm dò hắn.
Khóe miệng Mục Vân hiện ra một tia cười lạnh, thuận thế đâm một kiếm vào mặt đất.
Một chiêu hắn sử dụng chính là một thức trong Thanh Đăng kiếm quyết, địa chấn bát phương.
Một kiếm xuống đất, kiếm chấn tám hướng.
Ầm...
Trong khoảnh khắc, một tiếng nổ vang lên, mặt đất từ bốn phía Mục Vân, nhất thời vỡ tan, tiếng sấm sét ầm ầm rung động.
Mục Vân chấn động ra sóng xung kích, lúc này gặp phải kiếm khí ba động của Phần Xích Trần.
Hai bên giao nhau, nhất thời, từng tiếng lốp bốp, đinh tai nhức óc.
Nhưng dưới loại tiếng lốp bốp này, rất rõ ràng có thể thấy được, hiện tại Mục Vân phát ra kiếm uy đang dần dần giảm bớt.
Ngược lại Phần Xích Trần, uy lực kiếm thuật không ngừng tăng lên, tiếng nổ vang lên, từng tiếng nổ vang vang vọng, tiếng rầm rầm nặng nề, làm cho mọi người chỉ cảm giác thiên địa đều muốn sụp đổ.
Ầm...
Rốt cục, thân ảnh Mục Vân không chống đỡ nổi, mặt đất ba động, từ trong ra ngoài, biến thành từ ngoài vào trong, triệt để nổ tung.
Phốc xuy vang lên, trong miệng Mục Vân phun ra một ngụm máu tươi, cả người chật vật lui về phía sau.
Thân thể của hắn giờ khắc này, triệt để bay lên, tựa như một lá rụng, trong miệng phun ra máu tươi kèm nội tạng.
Nhìn thấy một màn này, mọi người nhất thời sửng sốt.
Mục Vân hiện tại cố gắng giữ vững thân ảnh.
- Đáng giận.
Hắn lúc trước bị hai người công kích bị thương, có chút nghiêm trọng, cho nên liều mạng toàn lực chém giết Từ Sinh Yêu, thế nhưng Phần Xích Trần lại còn ở một bên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận