Vô Thượng Thần Đế

Chương 2477: Dần rõ ràng

Trong lúc linh lực tràn đầy, tiếng nước chảy dần dần vang lên, từng dòng nước chảy ào ào rung động, hình thành một con thủy long lao về phía Chu Nguyên Thanh.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Chu Nguyên Thanh biến đổi, vung ra một chưởng, quanh người hình thành một vách tường, phòng ngự công kích của Minh Nguyệt Tâm.
Tạch tạch tạch...
Bức tường phòng ngự chỉ kiên trì trong chốc lát, liền trực tiếp sụp đổ.
Trong khoảnh khắc, thủy long quấn quanh, thân thể Chu Nguyên Thanh bị thủy long quấn chặt, không thể nhúc nhích, điên cuồng chật vật chạy ngược trở về.
Dọc đường đi, bên trong dòng nước, thậm chí còn có từng tia máu tăng vọt.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người hoàn toàn choáng váng.
- Minh Nguyệt Tâm, lão phu nhớ kỹ tên ngươi, sau này sẽ còn gặp lại.
Chu Nguyên Thanh giờ khắc này đã không còn cậy mạnh.
Trong nháy mắt Minh Nguyệt Tâm xuất thủ, hắn đã cảm giác được, người này không phải hắn có thể đối phó.
Cảnh giới Tiên Đế.
Hơn nữa tựa hồ không chỉ là hạ vị Tiên Đế.
Sắc mặt Chu Nguyên Thanh xanh mét, bàn tay vung lên, nhất thời hóa thành một tia sáng vô hình, biến mất không thấy gì nữa.
Trong nháy mắt này, mọi người nhìn Minh Nguyệt Tâm, đều trợn mắt há hốc mồm.
- Tiểu lang quân.
Minh Nguyệt Tâm khom người xuống, một mảnh tuyết trắng bại lộ trước mắt Mục Vân.
- Thế nào rồi? Ta không giỏi à?
- Lợi hại, lợi hại.
Mục Vân hậm hực nói:
- Đa tạ Minh tiểu thư, bận bịp cứu giúp, ta vô cùng cảm kích, nàng có thể rời đi.
- Tại sao lại lãnh đạm như vậy?
Minh Nguyệt Tâm bước ra từng bước, đi tới trước người Cửu Nhi, nhìn thân ảnh Cửu Nhi, che miệng cười nói:
- Tiểu lang quân, diễm phúc của ngươi không cạn, tư sắc của mấy vị thê tử không giống nhau, Cửu Vĩ Tiên Hồ này, tư sắc tuyệt hảo trời sinh quyến rũ, có lẽ để ngươi đêm đêm không xuống được giường.
- ......
- Ta đếm thử xem, vị giai nhân đầu tiên của ngươi kia, Tần Mộng Dao, thân mang huyết mạch băng hoàng thần phách, vị giai nhân thứ hai, Vương Tâm Nhã hay là Tiêu Doãn Nhi? Ta không thể nhớ ai là ai? Còn hảo sư tỷ Diệp Tuyết Kỳ của ngươi nữa, đúng không?.
Minh Nguyệt Tâm tinh tế nói:
- Vị trí thứ năm, nên là đồ đệ tốt của ngươi Diệu Tiên ngữ, thiếu nữ nhiều năm trước, ước mơ lớn lên gả cho ngươi, xem ra giấc mộng đã trở thành sự thật.
- Hiện tại, lại có thêm một vị Cửu Vĩ Tiên Hồ, ngươi thật sự là... Người hay yêu, đều không buông tha.
- Nàng nói đủ chưa?
Sắc mặt Mục Vân tái mét.
Nhìn mọi người, Mục Vân hạ lệnh nói:
- Còn đứng ở đây làm gì? Chu Nguyên Thanh chạy trốn, Phần Thiên cốc xong đời, người đầu hàng tha không chết, người phản kháng, chém giết toàn bộ!
- Vâng.
- Vâng.
Mục Vân ra lệnh, nhất thời, mọi người vội vàng rời khỏi nơi thị phi.
Minh Nguyệt Tâm này, lai lịch không rõ ràng, nhưng thoạt nhìn, tựa hồ toàn bộ hiểu rõ ràng đối với từng chuyện mà Mục Vân trải qua.
Chỉ là không biết, hai người rốt cuộc có quan hệ gì.
Bất quá nghe Minh Nguyệt Tâm nói, bên người Mục Vân, ví dụ mỹ nữ như Cửu Nhi, không chỉ có một, ngoại trừ Cửu nhi, còn có năm người, thậm chí nhiều hơn...
Long Uyên hiện tại đi tới bên cạnh Mục Vân, không khỏi cảm thán nói:
- Không hổ là điện chủ, một Cửu Nhi còn không biết đủ.
Thiên Cực Không lại cười nói:
- Long Uyên tiên sinh có điều không biết, vị thê tử trước của Mục đại sư, hiện tại đang bế quan trong Yêu Nguyệt cổ thành chúng ta, cũng là thiên tư quốc sắc, ta chưa từng nhìn thấy qua những thê tử khác, bất quá nghĩ đến cũng là tư sắc khuynh quốc khuynh thành, hơn nữa quan trọng không phải cái này, nữ nhân của Mục đại sư, rất có... Rất... Cái kia....
- Khí chất?
Long Uyên đột nhiên mở miệng.
- Đúng đúng đúng, khí chất.
Thiên Cực Không gật đầu nói.
Long Uyên cũng cảm thán, minh chủ đúng là minh chủ, kiếp trước chỉ cần là nữ nhân mình để mắt, tất cả đều ngủ qua đêm rồi nói sau.
Nhưng kiếp này, đây là muốn ngủ một người, mang theo một người khác.
Long Uyên không thể không cảm thán, không hổ là Mục Vân.
Có lẽ đợi trở lại Vân Minh, bên người là một nhóm lớn, toàn bộ là thê tử của hắn, nương tử quân đều có thể xuất hiện.
Chỉ là không biết vị Đệ Nhất Đan Tiên Vân Minh kia đến lúc đó sẽ cảm nghĩ như thế nào.
Mấy người rời đi, bắt đầu xử lý những người phụ thuộc ngoan cố chống cự của Phần Thiên cốc.
Mục Vân hiện tại giãy dụa đứng dậy, Cửu Nhi vội vàng đi lên nâng đỡ, ánh mắt nhìn Minh Nguyệt Tâm mang theo bài xích.
Nàng và Mục Vân mấy ngày nay gắng bó như keo sơn, nữ nhân này xuất hiện, nàng thân là nữ nhân, cảm giác cảnh giác trời sinh xuất hiện.
- Nói đi, Minh Nguyệt Tâm, nàng rốt cuộc vì sao đến đây?
Mục Vân nghiêm túc nói.
Nhìn thấy biểu tình của Mục Vân, Minh Nguyệt Tâm lần này hiếm khi không có nói nhảm, cười nói:
- Nói thật, Mục Vân, tuy ngươi là Cửu Mệnh Thiên Tử, nhưng tất cả mọi người trong thần giới đều cho rằng ngươi đã chết, ta gặp ngươi, cũng rất kinh ngạc.
- Lúc trước, ta cho rằng ngươi ta đều người trọng sinh, vốn cũng không có nhìn thẳng vào ngươi, nhưng không nghĩ tới, ngươi cư nhiên còn là dòng dõi của thần tộc.
- Ồ? Có vẻ như nàng biết rất nhiều.
- Đó là tự nhiên.
Minh Nguyệt tâm cười nhạt nói:
- Mười đại Thần tộc, ở thần giới là chúa tể hết thảy, trong thế giới nhân loại, không người nào có thể chống cự.
- Ta mặc dù chính là thiên địa sinh ra, bản thân Thủy Thần, nhưng thực lực một người cường đại hơn nữa cũng không cách nào so sánh với một đám người.
- Lúc đầu ta chỉ cho rằng, ngươi là Tiên Vương tiên giới, về sau mới biết được, ngươi là Thái Tử của Mục Tộc Thần giới.
Minh Nguyệt Tâm nói, hắn đã biết, hiện tại trong lòng Mục Vân ngược lại cũng không có kinh ngạc như vậy.
- Làm sao nàng biết thân phận của ta?.
- Đơn giản, từ khi ngươi và ta tình đầu ý hợp, sau khi dung nhập lẫn nhau, ta liền biết.
- ......
Minh Nguyệt tâm cười nói:
- Mục tộc Thái Tử Mục Vân, năm đó thanh danh hiển hách, người thần giới, bất kỳ kẻ nào so sánh với ngươi đều ảm đạm thất sắc.
- Ngươi cũng biết, bởi vì ngươi xuất thế, trong thần giới, tất cả bảng xếp hạng, cho tới bây giờ chỉ thảo luận thứ hai, không ai luận thứ nhất.
- Vì sao?
Minh Nguyệt Tâm tiến lên, cười khanh khách nói:
- Bởi vì chỉ cần ngươi có thể tham gia bảng xếp hạng, ngươi chính là đệ nhất! Ngốc ạ....
Mục Vân quả thực có chút chịu không nổi xưng hô này của Minh Nguyệt Tâm, nói hắn giống như một tiểu bạch kiểm.
- Nói trọng điểm.
- Ta nghĩ, ngươi sẽ tò mò tại sao phải không?
Minh Nguyệt Tâm nghiêng người dựa vào thân cây, cười nói:
- Thần giới không thể dùng Tiên giới so, càng không thể dùng tiểu thế giới để so, diện tích mênh mông, không thể đo lường, hơn nữa nơi đó, không chỉ nhân tộc, còn có Long tộc, Hoàng tộc, Cốt tộc vân vân...
- Đương nhiên, nhân loại ở điểm này, từ trước đến nay đủ vô sỉ, tự xưng là sinh linh của thiên địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận