Vô Thượng Thần Đế

Chương 2523: Đại Chiến (2)

Khẽ quát một tiếng, Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ hiện tại nở rộ ra ánh sáng vạn trượng, ánh sáng cường hoành khuếch tán, lực áp bách cường đại, trong nháy mắt giáng xuống.
Một cỗ lực lượng áp chế cực mạnh nhất thời khiến cho Hồ Vân cảm giác được thân thể bị áp bách vô hình.
Thế nhưng, tuy cỗ áp bách kia rất mạnh, nhưng Hồ Vân lại rất kịp thời phản ứng lại, bàn tay vung lên, Ngư Cốt Kiếm hiện tại bộc phát ra một cỗ lực lượng chống cự, nhất thời ngăn cản toàn bộ công kích của Mục Vân.
Thân thể hắn trong khoảnh khắc trở nên thoải mái, giống như không bị Mục Vân quấy nhiễu, vẫn như trước giết tới Mục Vân.
- Đây chính là công kích mạnh nhất của ngươi?
Hồ Vân cười nhạo nói:
- Nói thật, Mục Tiên Vương, trước khi đến, ta còn rất khâm phục ngươi, nhưng hiện tại, trong mắt ta, bất quá chỉ là con kiến hôi mà thôi.
- Phải không?
Mục Vân cười nói:
- Ta cũng cho rằng như vậy, nhưng xem ra, ngươi cũng chỉ như thế.
Lời nói dứt lời, trong lòng Mục Vân vang lên một tiếng quát khẽ.
- Địa Băng.
Tiếng quát vang lên, Mục Vân bước ra, tiếng xuy xuy vang lên, dưới chân hai người, mặc dù không có tiếng đất nứt, nhưng mặt đất lúc này, lại giống như muốn nổ tung.
Dưới chân hai người, tiếng rắc rắc vang lên, thân ảnh Mục Vân vững như núi thái sơn, nhưng thân ảnh Hồ Vân hiện tại, không cách nào chống đỡ.
Phanh...
Tiếng nổ vang lên, dưới chân Hồ Vân trống rỗng bị xé rách, mặt đất vào hiện tại triệt để nghiền nát.
Một cỗ lực lượng xé rách vô hình, triệt để bao vây thân ảnh Hồ Vân lại.
Vào hiện tại, Hồ Vân thừa nhận công kích của Thiên Hàng và Địa Băng, đã có vẻ giật gấu vá vai, toàn bộ thân thể lung lay sắp đổ.
Hắn có thể chống lại công kích của Thiên Hàng, nhưng không có nghĩa hắn có thể chống cự được sự bá đạo của Địa Băng.
- Hiện tại, tư vị như thế nào?
Nhìn Hồ Vân, Mục Vân cười nói:
- Có phải cảm giác, lời mình vừa nói rất là ngu xuẩn không?
- Ngươi......
Hồ Vân khẽ quát một tiếng, khóe miệng mang theo một tia âm lãnh, Ngư Cốt kiếm chắn ngang trước người, trong mắt tràn đầy không cam.
- Nói thật, đối phó ngươi, ta ngay cả kiếm cũng không cần sử dụng.
Mục Vân hừ một tiếng, lần thứ hai đánh ra một quyền.
Phanh...
Tiếng quyền minh trầm thấp vang lên, thân thể Mục Vân lao ra, mà Hồ Vân giờ khắc này vô lực ngăn cản, ầm ầm ngã xuống đất.
Nhưng Mục Vân cũng không buông tha, mà tiếp tục lao ra, quyền cước liên tục đánh tới Hồ Vân.
Dưới tình cảnh như vậy, Hồ Vân giống như biến thành một cái bao cát, căn bản không có bất kỳ lực hoàn thủ nào.
Trong lòng Mục Vân dâng lên một tia vui mừng.
Trong tình huống như vậy, đủ để chứng minh tất cả những gì hắn suy nghĩ là thật.
Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, hấp thu lực lượng cửu nguyên, theo cảnh giới cùng thực lực của hắn tăng lên, Cửu Nguyên tăng lên, theo đó thúc giục Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ tăng lên.
Mà hiện tại, thực lực bày ra chính là thực lực cường đại của Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ.
Trong lòng Mục Vân không hề có bất kỳ băn khoăn nào, thân ảnh lao ra, sát phạt quyết đoán, điểm ra một chỉ, Hồ Vân mất mạng.
Hắn vốn không phải một người dài dòng, huống chi hôm nay, vốn là hắn giao thủ với những Tiên Vương bình thường của chín đại vực giới, những người phía trước không uy hiếp được hắn, cần gì phải lãng phí thời gian?
Trước mắt, giải quyết một người là một người, đối mặt với những người này, hắn sẽ không lưu tình, dưới tình huống biết rõ đối thủ không địch lại mình, còn có thể lưu thủ.
Cửu đại vực giới hiện tại đều vì ba món tiên khí Đế cấp của Văn sư mà đến, hắn hiện tại lưu thủ, chính là uy hiếp sinh mệnh của Văn sư.
Mục Vân hạ quyết tâm, xuống tay càng trở nên tàn nhẫn, một quyền tiếp một quyền, công kích dần dần trở nên bá đạo.
Dần dần, Hồ Vân từ lúc bắt đầu phòng ngự, biến thành cuối cùng dứt khoát không chống cự, tùy ý Mục Vân đánh vào thân thể.
Từng đạo lực lượng cường hoành khuếch tán, Hồ Vân dần dần cảm giác, thân thể của mình bắt đầu khó chịu, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập.
Công kích cuồng bạo, dần dần khuếch tán, lực đạo cường đại khiến cho Mục Vân hiện tại chỉ cảm giác tất cả buồn bực trong thân thể lúc này đã phát tán ra ngoài.
- Trảm.
Một tiếng quát lớn vang lên, hai tay Mục Vân thành đao, vung ra ngoài.
Ầm...
Bàn tay chém ra, lực lượng cuồng bạo tàn sát bừa bãi, Hồ Vân trơ mắt nhìn đầu mình rời khỏi thân thể, nhưng lại vô kế khả thi.
Hắn dần dần cảm giác được sinh mệnh lực của mình tán loạn, cuối cùng, hóa thành hư vô giữa thiên địa, tiêu tán không thấy...
Hồ Vân, chết!
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Mục Vân, cho dù hôm nay vạn năm sau, cũng cho mọi người thấy thực lực cường đại của hắn.
Năng lực của hắn, không phải tùy tùy tiện một người liền có thể khiêu chiến.
- Đáng chết.
Sắc mặt Hồ Thần Sinh hiện tại đầy âm trầm, quát to.
Tộc trưởng Linh Viêm Thiên Giao nhất tộc bên cạnh thấp giọng nói:
- Mục Vân này, kiếp trước chính là một trong thập đại Tiên Vương tiên giới, kiếp này trùng tu, chỉ sợ thực lực càng thêm cường đại hơn kiếp trước, tuy rằng hiện tại chỉ là cảnh giới cửu phẩm Tiên Vương bình thường, nhưng càng thêm lợi hại hơn năm đó, chúng ta quên đi.
Tộc trưởng Tử Thiên Bá, một trong Ngũ Hổ Vương, thấp giọng nói:
- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?
Giao Bân lần nữa nói:
- Hiện tại chúng ta đã mất đi một cơ hội, kế tiếp, phải xem võ giả mấy đại vực giới khác thi triển như thế nào.
Vũ Hóa Thiên Cung, Triệu tộc liên tiếp Yêu vực bọn họ, phái ra ba gã đại biểu, ngoại trừ Triệu Quảng, hai người còn lại đều chết, loại đả kích này, bọn họ chỉ có thể im lặng.
Kế tiếp, mới là trọng điểm.
Linh Vực Linh Thiên Ngọc.
Huyết Nhất của Huyết Vực.
Vân Lang của Kiếm Vực.
Ba người này, đều là thiên chi kiêu tử thanh danh hiển hách.
Ba người này, ở cả Tiên giới, đều đếm được trên đầu ngón tay.
Ba người này ra tay, Mục Vân tất phải chết không thể nghi ngờ.
Giao Bân hiện tại cũng không sốt ruột, dù sao chết cũng không phải con của hắn.
Nhưng Hồ Thần Sinh lại tức giận không thôi.
Hành động này của Mục Vân không thể nghi ngờ là chặt đứt toàn bộ đường sau của hắn, chém giết đứa con trai hắn yêu thương nhất, quả thực là sỉ nhục.
Sỉ nhục bây giờ, người bên ngoài có thể chấp nhận, nhưng hắn thì không thể.
Hồ Thần Sinh hừ nói:
- Tuy rằng yêu vực chúng ta không thể xuất mã, nhưng cũng không có nghĩa Mục Vân hắn có thể đi đến cuối cùng, hiện tại chẳng qua chỉ là trận thứ ba.
- Ừm.
Giao Bân cùng Tử Thiên Bá đều gật đầu.
Trận chiến này, thành bại hay không, liên quan đến lợi ích của cửu đại vực giới, ba vực bọn họ thất bại, cũng không có nghĩa không có cửa thắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận