Vô Thượng Thần Đế

Chương 2527: Phổ Thạch đại sư

Còn có nhất kiếm phong tiên Kiếm Phong Tiên và ba đứa con trai, đều là cao thủ dùng kiếm.
Hai người này, năm trăm năm gần đây, ở tiên giới, có thể nói là thanh danh nổi lên, không người không biết, không người không hay.
Hắn không nghĩ tới, kiếm thuật của Mục Vân hiện tại cũng đề cao đến tình trạng này.
- Ngươi vừa rồi không phải nói, huynh đệ của ta chết không đáng?
Mục Vân xách kiếm trong tay, từng bước tới gần Man Tam Tang.
Xoẹt một tiếng vang lên, Mục Vân khắc lên cánh tay Man Tam Thương một vết kiếm, máu tươi chảy đầy.
Mà hiện tại, những lực lượng hắc ám xung quanh hóa thành từng đạo lực lượng xé rách điên cuồng, kéo động thân thể Man Tam Thương, còn có một cỗ hàn khí, tiến vào trong thân thể Man Tam Thương.
- Bây giờ ta nói cho ngươi, huynh đệ ta chết, có giá trị gì.
Mục Vân cầm kiếm, một kiếm một kiếm cắt xuống, dần dần, vết kiếm trên người Man Tam Thương càng ngày càng nhiều.
Mỗi một lần Mục Vân hạ xuống một kiếm, đều mang theo một tia huyết hoa.
Tiếng gào thét, tiếng mắng phẫn nộ, không ngừng vang lên ở trong kiếm giới.
- Giá trị cái chết của huynh đệ ta, thứ nhất là, ta có thể để cho những người cười nhạo hắn, toàn bộ câm miệng.
Mục Vân chém xuống một kiếm một kiếm, trong miệng nói:
- Mà ngươi sẽ là người đầu tiên.
Từng tia máu tươi tăng vọt, trái tim Man Tam Thương giống như đang nhỏ máu.
Nhưng dần dần, hắn đã không cách nào cảm giác được vết thương trên người mình.
Ý thức dần dần mơ hồ, hắn cảm giác được thân thể của mình đang bay lên.
Mà hiện tại, bên ngoài tứ phương thiên địa hạp, những đại lão kia chỉ nhìn thấy, không biết vì sao, Man Tam Thương hiện tại đột nhiên giật mình, mà Mục Vân đi tới, một kiếm một kiếm, giống như vạch cá, chém xuống máu thịt trên người thể Man Tam Tang.
Cuối cùng, khí tức của Man Tam Thương, hoàn toàn tiêu tán.
Một màn này, thoạt nhìn thật sự quá mức khủng bố.
Mục Vân không phải chém giết, mà là tra tấn.
Cuối cùng, thân thể Man Tam Thương hóa thành một khung xương, hoàn toàn không còn hình người.
- Đáng chết.
Man Thiên hiện tại phẫn nộ mắng:
- Mục Vân này, thật đáng chết.
Hắn vốn để cho Man Tam Thương ra trận, là vì để cho Man Tam thương làm thịt Mục Vân.
Ma tộc cũng nhận được tin tức, tam đại ma vương chưa chết, hiện tại ngược lại thuộc về Luân Hồi điện.
Mà bây giờ, Điện chủ Luân Hồi điện chính là Mục Vân, đó chính là nói, là Mục Vân mời chào tam đại ma vương này.
Ma tộc, vân là thực lực làm đầu.
Man Uyên, Chúc Ly, Tuyết Vân Kỳ ba người nếu chết, địa vị Tộc trưởng Man Thiên Man Ngưu nhất tộc của hắn sẽ rất vững chắc.
Nhưng hiện tại, ba người không chết, vậy hắn cần phải gặp phải nguy hiểm cực lớn.
Vạn nhất Man Uyên một ngày nào đó trở lại Man Ngưu nhất tộc, tranh đoạt chức vị tộc trưởng với hắn, vậy thì nguy hiểm.
Cho nên thân là tộc trưởng Man Ngưu nhất tộc đương nhiệm, loại chuyện này, hắn cần tận khả năng tránh né.
Nhưng hắn không nghĩ tới, Mục Vân mạnh như vậy, Man Tam Thương cư nhiên vừa mới lên sân khấu, đã bị giết chết.
Điều này cho hắn một loại ảo giác, Mục Vân cũng không phải cấp độ Tiên Vương bình thường.
Nhưng trên thực tế, Mục Vân chính là cấp độ thực lực Tiên Vương bình thường.
Dần dần, thi thể Man Tam Thương rơi xuống.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người xung quanh cũng ngẩn ra.
Mục Vân trước mắt, mặc dù không phải Tiên Vương kiếp trước, nhưng vẫn có được lực bộc phát rất cường đại.
Năm trận, năm chiến thắng.
Hơn nữa Mục Vân thoạt nhìn thắng, quá thoải mái.
Tên này, rốt cuộc làm sao làm được?
Nhưng tiếp theo, vấn đề nảy sinh.
Trước mắt chỉ còn lại Kiếm vực, Huyết vực, Phật vực, Linh vực không có người ra tay.
Bốn vực phía sau này nếu lại bại hai trận, vậy bọn họ sẽ lấy không được ba kiện tiên khí.
Làm thế nào có thể?
Tiếp theo, ai sẽ ra sân?
Mọi người hiện tại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tựa hồ đều đang chờ đợi bốn vực còn lại xuất thủ.
- A Di Đà Phật, đã như vậy, Phật Vực - Vô Lượng phật tông Phổ Thạch ta sẽ ra tay.
Đang lúc này, một tiếng phật hiệu vang lên, trong đám người, một nam tử đi ra.
Nam tử một thân áo cà sa màu trắng, dáng người thoạt nhìn uy vũ bất phàm, khuôn mặt trắng nõn, là một mỹ nam tử.
Tuy rằng mỹ nam tử này đầu trọc, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến mỹ lệ của hắn.
- Thì ra là Phổ Thạch đại sư.
Một võ giả cười nói:
- Phổ Thạch đại sư lần này tự mình xuất mã, vậy chúng ta yên tâm.
Phổ Thạch, chính là một vị đệ tử thanh danh vang dội nhất của Phật tông Vô Lượng gần ngàn năm qua.
Nghe nói cảnh giới người này tiến bộ rất chậm, căn bản không thể gọi là thiên tài, thế nhưng, mỗi khi hắn đạt tới một cảnh giới, thực lực, đều tăng vọt gấp bội.
Trong cùng cảnh giới, có thể nói vô địch.
Hậu tích bạc phát bốn chữ này, tựa hồ chính là chuyên môn dùng để hình dung hắn.
Lúc này, Phổ Thạch xuất hiện, xem ra người của Vô Lượng Phật Tông cũng nhịn không được.
Vô Lượng Phật Tông, là một trong những tông môn mạnh nhất tiên giới.
Mấy vạn năm, hay nói chính xác là hơn mười vạn năm qua, ở trong Tiên giới, đều không ai dám chọc vào.
Cho dù Ma tộc vẫn luôn nổi danh hung mãnh hiếu chiến đối mặt với Phật tông đều phải thành thành thật thật rụt đầu.
Người của Vô Lượng phật tông, thực lực đều khủng bố.
Danh tiếng của Phổ Thạch càng cực lớn, là cửu phẩm Tiên Vương nổi danh vạn năm.
Nhưng người này một mực ở cảnh giới Tiên Vương bình thường, chưa từng đột phá, cho nên, thực lực hiện tại, chỉ sợ đạt tới một loại cấp độ khủng bố.
Phổ Thạch gật gật đầu, phi thân lên.
Trong tứ phương thiên địa hạp, Mục Vân nhìn Phổ Thạch, cười nói:
- Không nghĩ tới Phật vực cũng sẽ chen một chân, xem ra, những lý luận mà Phật gia nói, các ngươi đều sẽ không nhất thiết tuân theo.
- Cái này cũng không phải.
Phổ Thạch chắp hai tay lại, cười nói:
- Tu hành, chia làm ngoài hồng trần, trong hồng trần, đi vào hồng trần tu hành, mới là tu hành tốt nhất, phật từ bi của ta, không có nghĩa Phật ta không giết người.
Phổ Thạch chậm rãi nói:
- Mục Tiên Vương, nói thật, mặc dù bản thân ngươi cường đại hơn nữa, nhưng tiên giới, dù sao cũng có mười vực. Ngươi không có khả năng đối địch với tất cả mọi người, kết quả của bốn phía thụ địch, ta nghĩ mục Tiên Vương kiếp trước đã biết.
- Ừm.
Mục Vân gật đầu nói:
- Ta đúng là biết, bất quá, ta cũng hiểu, đó là bởi vì thực lực bản thân ta không đủ cường đại, cho nên mới dẫn đến kết quả như vậy.
- Nếu ta cường đại đến mức có thể hủy diệt toàn bộ Tiên giới, như vậy, còn có thể có những chuyện này sao?
Nghe được lời này, Phổ Thạch ngạc nhiên.
Mục Vân cười nói:
- Phổ Thạch đại sư, ngài là một trong những đệ tử đắc ý nhất Như Tôn Hành Giả, ta không giết ngươi, bất quá, ta cũng từng nghe qua chuyện ngươi, nghe đồn trong một cảnh giới mà ngươi tăng lên thời gian càng chậm, ngươi ở cảnh giới này sẽ càng mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận