Vô Thượng Thần Đế

Chương 2528: Thoải mái luận bàn

- Hiện tại, nếu ngươi là cửu phẩm Tiên Vương, cảnh giới bình thường, như vậy, hẳn là mạnh nhất, ta rất muốn luận bàn với ngươi.
Lời Mục Vân nói xuất phát từ tận lòng.
Vô Lượng Phật Tông ở Tiên giới, đúng là tồn tại cường đại nhất.
Nhưng bọn họ cường đại, chỉ là ở trong Phật vực của mình, bọn họ từ trước đến nay luôn tham gia rất ít phân tranh trong Tiên giới.
Hơn nữa, quan hệ giữa Mục Vân kiếp trước và Vô Lượng phật tông Như Tôn Hành Giả cũng không tệ, giữa hai bên thưởng thức lẫn nhau, cho nên, quan hệ giữa Vân Minh cùng Vô Lượng Phật Tông cũng không tính quá kém.
Lần này Mục Vân cũng không muốn làm chuyện này đến tuyệt.
Không phải bởi vì sợ, mà là bởi vì nhân duyên kiếp trước của Như Tôn Hành Giả và hắn.
Phật vực, chú ý nhất chính là nhân quả, có nhân tất có quả.
- Cũng tốt.
Phổ Thạch gật đầu nói:
- Thật ra lần này đi lên, ta còn có một việc chuyển cho Mục Tiên Vương, ba vị Phật tôn Phật vực ta muốn gặp mặt Mục tiên sinh một lần, nhất là Nhiên Đăng Cổ Phật, tựa hồ có chuyện nói với Mục tiên sinh, cho nên hy vọng Mục tiên sinh có thời gian, đi Phật vực một chuyến.
Nhiên Đăng cổ phật?
Mục Vân ngẩn ra.
Hắn biết, tam đại Phật Đà Phật vực.
Nhiên Đăng Cổ Phật, Thanh Đăng Thánh Phật, Di Thiên Tôn Phật, ba vị này chính là đại nhân vật vang dội trong Tiên giới.
Chính là bởi vì ba người bọn họ tồn tại, Phật vực mới có thể sừng sững không ngã hơn mười vạn năm.
- Tốt.
Mục Vân gật gật đầu, nắm chặt Long Cốt Kiếm trong tay.
Hắn có thể cảm giác được, Long Cốt kiếm giờ khắc này tràn ngập ý niệm chiến đấu.
Phổ Thạch lạnh nhạt cười một tiếng, trong tay xuất hiện một chuỗi phật châu.
Cả người Phật châu trong suốt long lanh, thoạt nhìn, tựa như hồng bảo thạch, tản ra khí tức ngọc bích nhàn nhạt.
- Mục tiên sinh, đã nghe đại danh từ lâu, hôm nay Phổ Thạch ta liền tới lĩnh giáo một phen.
Phổ Thạch dứt lời, tiến lên, trên người nhất thời kim quang vạn trượng, chân ngôn chữ vạn xuất hiện ở sau lưng, vẻ mặt uy nghiêm chính sắc xuất hiện.
Một màn này nhất thời làm cho tất cả mọi người ở đây cảm giác được rung động.
Phật vực cường đại, cũng không phải bắn tên không đích.
Chỉ riêng một chiêu mà Phổ Thạch lộ ra, cũng phi thường bất phàm.
Mục Vân hiện tại cũng thu hồi sự khinh thường trong lòng mình, tay cầm trường kiếm, sát khí dạt dào.
Khí tức bàng bạc, từ trong thân thể hắn khuếch, tán ra kiếm giới, vào hiện tại, bao phủ lại cả người Phổ Thạch.
Bên trong tứ phương thiên địa hạp xuất hiện cảm giác hư vô, nhưng những Tiên Vương nhất lưu kia lại mơ hồ có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
Tịch Diệt Kiếm Giới, lần thứ hai mở ra, lần này đối mặt với Phổ Thạch, Mục Vân không có bất kỳ sự lơi lỏng nào, cũng không có bất kỳ ý khinh thường nào.
Người này, đáng để hắn chính thức đối đãi.
- Phục Ma Thiên Địa Trảm.
Một tiếng hét nhẹ vang lên, bàn tay Phổ Thạch vung lên, toàn bộ lực lượng lúc này xua tan ra ngoài, lực lượng cường đại, ngưng tụ ra từng đạo chân ngôn chữ vạn, bao trùm thân thể hắn, tràn ngập lực đạo cường đại.
Tiếng vỡ tan vang lên, hạt châu trong tay Phổ Thạch hiện tại, nổ tung một viên.
Nhưng một cỗ lực đạo ba động mạnh mẽ lại đột nhiên truyền ra.
Tiếng ầm ầm lúc này vang lên, nhất thời, trong Tịch Diệt Kiếm Giới, lực lượng điên cuồng bao trùm ra, xua tan hư vô kia hơn phân nửa.
Trong nháy mắt này, Mục Vân cảm giác được, kiếm giới của mình bị trùng kích thật lớn.
Lực lượng rất mạnh suýt nữa làm cho hắn khống chế không được.
- Tốt!
Mục Vân hét lớn một tiếng, cười ha ha, khu kiếm giết ra.
Phổ Thạch, làm đối thủ của mình, rất tốt.
Trong lòng Mục Vân vui mừng, xuống tay, cũng càng thêm hài lòng.
Chém ra một kiếm một kiếm, lực lượng bàng bạc đánh ra, thân thể hắn dần dần linh hoạt.
- Thông Thiên kiếm pháp.
Mục Vân đâm ra một kiếm, kiếm phong thẳng tắp bá đạo, không có bất kỳ đường cong uốn lượn nào, toàn bộ ngưng tụ thành kiếm khí cường hoành, kiếm khí kia giống như trường kiếm thực chất hóa, phô thiên cái địa, đánh về phía Phổ Thạch.
- Phục Ma loạn tự ngôn.
Vẻ mặt Phổ Thạch hiện tại không thay đổi, bàn tay vung lên, trong miệng lẩm bẩm, từng đạo chân ngôn toát ra từ trong miệng hắn.
Những chân ngôn kia giống như mang theo lực bộc phát cường đại, tại giờ khắc này, khuếch tán ra.
Đông...
Tiếng nặng nề vang lên, mặt đất nứt ra, tiếng gào thét điên cuồng vang lên.
Tứ phương thiên địa hạp vào hiện tại, lần đầu tiên sinh ra chấn động mãnh liệt.
Thời gian từng chút từng giọt trôi qua, dần dần, trong tứ phương thiên địa hạp, giao chiến đã đạt tới trình độ kịch liệt.
Mà mọi người phía dưới hiện tại cũng nhìn đến nhiệt huyết sôi trào.
Hai người này giao thủ, thoạt nhìn quả thực đủ mạnh mẽ.
Rõ ràng là cấp độ Tiên Vương cửu phẩm bình thường, nhưng bộc phát ra thực lực cường đại lại vượt xa cấp độ cửu phẩm bình thường.
Thậm chí có thể so sánh với Tiên Vương nhị lưu.
Bọn họ kinh ngạc trước sự cường đại của Mục Vân, nhưng không thể không bội phục sự cường hoành của Phổ Thạch.
Kiếm thuật của Mục Vân, quá bá đạo, nhưng Phổ Thạch lại là phòng bị một giọt nước không lọt, điểm này xem ra, Phổ Thạch, đúng là rất mạnh mẽ.
- Kiếm thuật của phu quân ngươi, không đơn giản.
Tần Mộng Dao hiện tại ở phía dưới, nhìn thấy cảnh này, thản nhiên nói:
- Kiếm thuật của hắn, ta không nhìn lầm, cho dù là kiếm giới, cũng đạt đến Hóa Cảnh.
Nghe được lời này, Tiêu Doãn Nhi tràn đầy thoải mái.
- Dao nhi tỷ tỷ, ngươi còn nhớ rõ, chuyện lúc trước Vân lang ở Bắc Vân học viện không?
Tiêu Doãn Nhi cười nói:
- Khi đó, Vân lang là đạo sư Bắc Vân học viện, dạy cho học sinh, dẫn đầu ban chúng ta giành được hạng nhất, uy phong lẫm lẫm, đáng tiếc lúc ấy ta không nhìn thấy....
Nghe được những lời này, Tần Mộng Dao nhíu mày, có vẻ rất thống khổ.
- Còn nữa, về sau hắn ở trong đế đô, giao thủ cùng mấy đại gia tộc, biến mất ba năm, chúng ta đều cho rằng hắn đã chết...
- Lần đó, ở Huyết Minh, chúng ta cũng cho rằng hắn đã chết, kết quả, ngươi liền rời khỏi Thương Hoàng tiểu thế giới, đến tiên giới, về sau chúng ta cũng không gặp lại ngươi.
Tiêu Doãn Nhi cười nói.
Đôi mắt của nàng đều đang nhìn chằm chằm vào giao chiến ở phía trên, không hề chú ý tới biến hóa của Tần Mộng Dao hiện tại.
Chỉ là, trên mặt Tần Mộng Dao xuất hiện vẻ giãy dụa, nhưng cuối cùng, vẫn bị một tia biểu tình lạnh như băng lãnh đạm thay thế.
- Phổ Thạch này, thật lợi hại.
Tiêu Doãn Nhi tán thưởng.
- Tự nhiên.
Tần Mộng Dao thản nhiên nói:
- Người này chính là đệ tử của Như Tôn Hành Giả, hơn nữa là một trong những người ưu tú nhất, có thể nói là thiên tài có tài nhưng thành đạt muộn.
- Như Tôn Hành Giả? Tông chủ của Vô Lượng Phật Tông?
- Ừm.
Tiêu Doãn Nhi gật đầu nói:
- Khó trách, Vân lang cùng hắn triền đấu lâu như vậy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận