Vô Thượng Thần Đế

Chương 2530: Kim Nguyên Thú Trảo (2)

Hai đạo thân ảnh nhất thời giao thủ, tràng diện thoạt nhìn rất hỗn loạn.
Phía dưới, mọi người nhịn không được âm thầm kinh hô.
Hai người này, thật sự có thể nói là tồn tại mạnh nhất ở cảnh giới Tiên Vương bình thường.
Mỗi một chiêu xuất thủ, đều là công kích cường đại nhất của cảnh giới này.
Theo thời gian trôi qua, bên trong tứ phương thiên địa hạp, tốc độ hai đạo thân ảnh động thủ càng ngày càng nhanh.
Trong tứ phương thiên địa hạp, tiếng nổ vang lên, sương khói lượn lờ.
Ầm...
Đột nhiên, một tiếng nổ lớn vang lên, bên trong tứ phương thiên địa hạp, hai thân ảnh thẳng tắp va chạm rồi tách ra.
Mục Vân và Linh Thiên Ngọc đều thở hồng hộc, hiển nhiên đã tiêu hao khá lớn.
- Thế nào? Mới đó mà không được rồi.
Thấy Mục Vân thở hổn hển, Linh Thiên Ngọc cười lạnh nói.
- Ta không được sao?
Mục Vân cười hắc hắc nói:
- Rốt cuộc là ta không được, hay là ngươi không được?
- Vậy thì thử xem.
Hai tay Linh Thiên Ngọc cầm mâu, nhất thời đong đưa.
Tiếng ông minh vang lên, trong trường mâu của hắn giống như xuất hiện từng đạo khí tức hung ác sắc bén.
- Khí tức Kim Nguyên.
Giữa hai hàng lông mày của Mục Vân mang theo một tia kinh ngạc.
Bên trong cửu nguyên tụ Thiên Khí hắn tu luyện, có kim nguyên chi khí này.
Hiện tại, Linh Thiên Ngọc thi triển ra khí tức sắc bén, đúng là như thế, Kim Nguyên chi khí rất mãnh liệt.
Nhưng Linh Thiên Ngọc làm sao có thể thi triển ra loại lực lượng này?
Chỉ là hiện tại, đã không còn thời gian cho Mục Vân suy nghĩ.
Một mâu đâm ra, nhất thời, phía sau Linh Thiên Ngọc đột nhiên ngưng tụ ra một hư ảnh, hư ảnh có ngũ trảo kia nhào xuống đất, toàn thân cao thấp, khí tức cường hoành, khí tức sát phạt càng thêm nồng đậm.
Tiếng rầm rầm vang lên, ngũ trảo ấn ký thật lớn run rẩy, âm thanh từng mảnh lân giáp xông lên nhất thời vang lên.
Một màn này khiến cho vẻ mặt mọi người ở đây thay đổi.
Thủ đoạn này là gì?
Giống như triệu hoán ra một móng vuốt, móng vuốt kia tựa hồ còn không đơn giản, giống như móng vuốt sắc bén của tiên thú gì đó.
- La Thiên Hàng Kim Thú.
Linh Thiên Ngọc gầm thét một tiếng, nhất thời, móng vuốt cực lớn kia, không nơi nương tựa, đánh thẳng về phía Mục Vân.
Nhìn thấy cảnh này, trong mắt Mục Vân thoáng hiện vẻ kinh ngạc, chợt lóe rồi biến mất, đến, sau đó tiến lên, giết ra ngoài.
Tiếng ầm ầm không ngừng vang lên, toàn thân Mục Vân hiện tại bộc phát ra kiếm ý mãnh liệt, bắt đầu khởi động, cả người hắn tràn ngập một cỗ khí tức tịch diệt sát phạt.
Chính là hiệu quả của Tịch Diệt Kiếm Đạo.
Tịch Diệt Kiếm Đạo, quanh người Mục Vân ngưng tụ ra một từ trường tịch diệt, hết thảy ở trong từ trường đều là Mục Vân chúa tể.
Nhưng lần này, Mục Vân mang theo tịch diệt từ trường lao ra, thế nhưng, tất cả lực lượng chúa tể cũng không có hiện ra.
Móng vuốt thú kia giờ khắc này buông xuống, gắt gao áp chế kiếm giới của Mục Vân.
Từ trường tại thời điểm này dường như mất đi hiệu quả.
Linh Thiên Ngọc hiện tại sẽ không bỏ qua cơ hội, ra tay, nhanh chóng giết tới Mục Vân.
- Huyền Hoàng kiếm quyết.
Vung ra một kiếm, giờ khắc này, trường kiếm trong tay Mục Vân mang theo khí tức sát phạt điên cuồng, nhất thời ngăn cản công kích của Linh Thiên Ngọc.
Nhưng lực áp bách của móng vuốt lại dần dần giảm xuống.
- Đây là pháp bảo ta trong lúc vô tình lấy được ở một nơi cổ địa, cho dù ngươi có ba đầu sáu tay, cũng căn bản không có khả năng chống cự!
Linh Thiên Ngọc cười lạnh nói:
- Tiểu tử, ngươi nên biết thế giới vạn năm trước cùng hiện tại chênh lệch bao nhiêu.
- Chênh lệch lớn hơn nữa, có thực lực, vẫn là không coi ra gì.
Mục Vân nhàn nhạt liếc nhìn Linh Thiên Ngọc một cái, nhất thời giết ra.
Lần này, kiếm trong tay hắn trở nên càng thêm nhanh, so với vừa rồi, tựa hồ cường đại hơn gấp đôi.
Chuyển hóa lần này làm cho Linh Thiên Ngọc ngạc nhiên.
Chuyện gì đang xảy ra?
Mà hiện tại, đáy mắt Mục Vân lại có một tia đỏ sậm chảy xuôi, làm cho người ta có một loại cảm giác rất âm trầm.
Trong nháy mắt, Linh Thiên Ngọc nhân cơ hội này, tiếp tục công kích tới Mục Vân, nhưng lúc này, lại bị Mục Vân áp chế.
Dần dần, Linh Thiên Ngọc có chút không thở nổi.
Nhưng Mục Vân hiển nhiên sẽ không cho Linh Thiên Ngọc cơ hội.
Gắt gao áp chế Linh Thiên Ngọc, hắn phi thân bay lên, trường kiếm trong tay chém xuống một kiếm.
- Thông Thiên Kiếm Trảm.
Kiếm khí cường đại, phóng khoáng mà ra, một đạo kiếm ảnh trong nháy mắt hạ xuống, tiếng ca ca vang lên, trong tứ phương thiên địa hạp, móng vuốt kia vỡ ra, sắc mặt Linh Thiên Ngọc hiện tại trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi.
- Ngươi thua.
Mục Vân kiếm xuất ra, nhìn Linh Thiên Ngọc, trong mắt lạnh lùng xuất hiện một tia sát khí.
- Ngươi......
Linh Thiên Ngọc quát:
- Ngươi làm sao biết nhược điểm của ta?
- Ta là một kiếm khách.
Mục Vân tự tin nói:
- Điểm mạnh mẽ của kiếm khách chính là nhận thức đối thủ, móng vuốt thú của ngươi có chỗ tương liên với bản mệnh của ngươi, đánh tan nó, ngươi cũng cơ bản là xong đời.
- Đáng giận.
Linh Thiên Ngọc mắng nhẹ một câu.
- Bất quá mặc dù như thế, ta cũng không có khả năng nhận thua, người của Linh Vực, làm sao có thể thua Vân Vực các ngươi.
Linh Thiên Ngọc hừ một tiếng, tiến lên, khí thế toàn thân, nhất thời bốc lên.
Mục Vân cười nhạo một tiếng, bàn tay vung lên, tiếng nổ vang rung động truyền khắp toàn thân.
- Còn không hết hy vọng?
Nhìn thấy Linh Thiên Ngọc tựa hồ còn muốn phản kháng, khóe miệng Mục Vân lộ ra một tia cười nhạo.
Tên này, hoàn toàn là muốn chết.
- Dung Thân Thiên Quyết.
Trong lòng khẽ quát to một tiếng, Linh Thiên Ngọc giờ này lại thi triển ra toàn bộ thực lực của mình, cả người hắn hiện tại, lực lượng toàn thân sôi.
Không chỉ vậy, sức mạnh bên trong cơ thể dần dần tăng lên, cuối cùng, tràn ngập ở bên ngoài cơ thể.
Lực lượng bên trong thân thể hắn bắt đầu phát tiết ra.
- Lại là thứ quỷ gì nữa?
Nhìn thấy cảnh này, tay Mục Vân cầm trường kiếm, khôn dám sơ suất.
Ầm...
Đột nhiên, Linh Thiên Ngọc tiến lên, có thể giống như ẩn chứa lực lượng vô cùng vô tận, một lần xông mạnh ra.
Tiếng nổ vang lên, lực lượng bên trong thân thể hắn hiện tại hoàn toàn được phóng thích, một quyền đánh về phía Mục Vân.
Quyền ảnh cực lớn lóe ra hào quang, tiếng nổ vang dần dần bốc lên, ánh sáng mãnh liệt bộc phát.
Nhìn thấy một quyền đánh tới, Mục Vân chắn trường kiếm trước người, thi triển ra một thập tự kiếm trảm.
- Cút đi!
Phanh...
Tiếng va chạm vang lên, hai đạo thân ảnh hiện tại va chạm vào nhau.
Nhưng hiện tại, thân thể Mục Vân đột nhiên lui về phía sau, phanh một tiếng, nện ở vị trí mép phía sau tứ phương thiên địa hạp, sắc mặt đỏ lên, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Thật mạnh.
Trong lòng Mục Vân kinh ngạc.
Uy lực của một quyền này đã vượt qua cực hạn của Linh Thiên Ngọc.
Uy lực, quá bá đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận