Vô Thượng Thần Đế

Chương 2540: Các Bên Rút Lui (2)

Lục Thanh Phong nhìn thấy Huyết Vân không mở miệng nữa, lại nói:
- Sư đệ ta đã giao thủ với đệ tử đỉnh cao trong cảnh giới Tiên Vương bình thường của cửu đại vực giới các ngươi, trên thực tế chứng minh, các ngươi thua, không tuân thủ ước định, hiện tại, ở chỗ này lại kêu gào? Chín đại vực giới các ngươi, thật đúng là không biết xấu hổ.
- Chẳng qua, hôm nay cũng không muốn nói nhảm gì quá nhiều, các ngươi nếu chiến, vậy liền chiến.
Song kiếm sau lưng Lục Thanh Phong vang lên, kiếm quang chợt hiện, lóe ra tiếng rồng khiếu phượng minh.
- Long Uyên Phượng Minh Kiếm.
Nhìn thấy hai thanh trường kiếm kia, Như Tôn Hành Giả âm thầm động dung, nhịn không được mở miệng quát.
- Long Uyên Phượng Minh Kiếm? Tiên kiếm Đế cấp? Nghe đồn, đây không phải là tiên kiếm được một đệ tử đắc ý của Cực Động Thương sử dụng sao?
- Về sau Cực Động Thương biến mất, hết thảy đều được Cực Động Thương lưu lại trong bí tàng, một đôi kiếm này cũng vậy, làm sao có thể...
- Lục Thanh Phong đã tiến vào bí tàng?
Đám người hiện tại nhất thời ồn ào.
Long Uyên Phượng Minh Kiếm có danh tiếng rất lớn, tin đồn rất rộng, nghe nói chính là tiên kiếm do một vị đệ tử chân truyền của Cực Động Thương lưu lại, từng uy chấn tiên giới.
Nhưng nghe nói kiếm này ở trong bí tàng, vẫn chưa từng gặp lại mặt trời, làm sao có thể xuất hiện trong tay Lục Thanh Phong?
Mọi người giờ khắc này, đều khó hiểu.
- Lục Thanh Phong, ngươi tiến vào bí tàng?
Huyết Vân mở miệng quát.
- Xin lỗi, ta không cần phải nói với ngươi.
Lục Thanh Phong cầm song kiếm trong tay, nói:
- Nếu muốn biết, liền giết ta, hấp thu ký ức của ta, ngươi liền biết, thế nào?
Nghe được lời này, sắc mặt mấy vị Tiên Đế đầy cổ quái.
Lục Thanh Phong cường hoành, bọn họ đều hiểu rõ, quan trọng nhất. Tên này, vạn năm trước chính là đệ tử xuất sắc của Diệt Thiên Viêm. Chưa kể hiện tại… Càng không cần phải nói.
- A Di Đà Phật.
Như Tôn Hành Giả hiện tại khẽ niệm khẩu hiệu, hai tay chắp lại, nói:
- Chuyện hôm nay, xem ra chung quy không thành thiện quả, đã như vậy, bản tôn cáo từ trước.
Lời nói vừa dứt, Như Tôn Hành Giả một bước cũng không dừng lại, mang theo tứ đại Bồ Tát cùng với môn hạ đệ tử rời đi.
- Như Tôn Hành Giả....
Mấy người Huyết Vân nhất thời hoảng hốt.
Như Tôn Hành Giả mặc dù là một trong thập đại Tiên Vương, cũng không phải Tiên Đế, nhưng là tam đại Phật Đà phía sau hắn, đều là cảnh giới Tiên Đế, hắn ở chỗ này, đó chính là một lá bài rất lớn.
Nếu hắn đi rồi, vậy bọn họ muốn uy hiếp Mục Vân, sẽ khó khăn.
- Ha ha...
Hiện tại, Linh Cửu Thiên cũng cười cười, nói:
- Xem ra tâm tính của chư vị cũng không quá kiên định, Linh Cửu Thiên ta cũng sẽ không phụng bồi.
Linh Cửu Thiên dứt lời, dĩ nhiên cũng rời đi.
Lần này, người của hai đại vực giới đều rời đi.
Làm thế nào mới tốt đây?
Còn lại Triệu Kình Thương của Triệu tộc, Chu Thương Hải của Cửu Nguyên tiên môn, Ma Đế Ma Thiên Thương của Ma tộc, Huyết Vân, giáo chủ Huyết Sát Thần Giáo cùng với Môn chủ Kiếm môn Kiếm Nam Thiên, năm vị lúc này, hoàn toàn trợn tròn mắt.
Bây giờ, còn có thể như thế nào.
Tự nhiên là rút lui.
Nơi này, dù sao cũng là Cực Loạn thành, bọn họ hiện tại rầm rộ xuất hiện, đã khiến cho rất nhiều thế gia trong cực loạn thành không hài lòng, nếu thật sự giao thủ, những thế gia kia chỉ sợ sẽ giết tới, căn bản không nhiều lời.
Người của năm đại vực giới đều rút quân.
Mà hiện tại, mọi người nhìn cảnh tượng trước mắt, thở phào nhẹ nhõm thật dài.
- Cứ như vậy để cho bọn họ đi sao?
Tần Mộng Dao hiện tại lạnh nhạt nói.
- Được rồi.
Mục Vân gật đầu nói:
- Nơi này dù sao cũng là Cực Loạn thành trong cực loạn đại địa, bọn họ không dám làm bậy, nếu đổi lại một chỗ khác, chỉ sợ bọn họ hiện tại đã xông lên.
- Ngươi nói không sai, bất quá...
Tần Mộng Dao nhíu mày nói:
- Luôn cảm giác bị người đè nén một hơi.
- Ha ha...
Mục Vân chỉ cười cười, không nói nhiều.
Lần này, mấy đại vực giới bày ra thực lực, quả thật để cho hắn kinh ngạc.
Thế nhưng hắn càng hiểu rõ, những người này, căn bản không có thi triển ra lá bài tẩy mạnh nhất của mình.
Chỉ cần nói Huyết Sát thần giáo, Huyết Vân chính là cảnh giới Tiên Đế, sau lưng hắn không có người làm chỗ dựa, Mục Vân không tin.
Còn có Kiếm Nam Thiên đột phá tới cảnh giới Tiên Đế, Kiếm Môn còn có một Kiếm Lưu Vân.
Những điều này kết hợp lại, nhân vật cảnh giới Tiên Đế của chín đại vực giới, chỉ sợ ít nhất không ít hơn mười người.
Chẳng qua, lần này Văn sư mời được Cực Loạn Ngũ Đế, làm cho Mục Vân có chút kinh ngạc.
- Ha ha...
Gia Cát Văn hiện tại tràn đầy vui vẻ.
Hóa giải một hồi nguy cơ, lần này, cũng để cho cửu đại vực giới thấy được, Gia Cát gia của cực loạn đại địa, không phải bọn họ muốn khi dễ là có thể khi dễ.
- Tốt, hôm nay người tới là khách, Gia Cát Văn ta mời mọi người uống rượu, cứ thoải mái, ngày sau chư vị cần Gia Cát Văn ta hỗ trợ, Gia Cát Văn ta nhất định không ngại vất vả.
Nghe được lời này, mọi người còn lại trong viện nhất thời hoan hô.
Lời hứa của một vị Đế khí sư, đó chính là giá trị ngàn vàng, thậm chí là ngàn vàng cũng không bằng.
Huống chi, bên người một vị Đế khí sư này còn có một gã Đế đan sư.
Hai thầy trò, quả thực là chí bảo của tiên giới.
Trong lúc nhất thời, cả Gia Cát phủ bắt đầu vui vẻ cười nói.
Mục Vân cùng đám người Lục Thanh Phong, Kiếm Phong Tiên, tự nhiên đi tới cùng một chỗ.
Mà hiện tại, Tiêu Doãn Nhi, Tần Mộng Dao, Diệp Tuyết Kỳ, Cửu Nhi, Minh Nguyệt Tâm mấy nữ tự nhiên ngồi cùng một nơi.
Tiêu Doãn Nhi có chút gấp gáp, nhìn mấy người.
Mấy người ở đây, đều là nhân vật lợi hại.
Tần Mộng Dao là băng hoàng thần phách, tất nhiên không cần phải nói, mà Diệp Tuyết Kỳ vạn năm trước chính là kiếm khách nữ hào của tiên giới, Cửu nhi là tiên thú Cửu Vĩ Tiên Hồ, quyến rũ động lòng người, Minh Nguyệt Tâm kia, nàng cũng đã sớm biết là Thủy Thần chuyển thế, càng khoa trương.
Ngược lại là nàng, hiện tại cảm thấy rất khẩn trương.
- Mấy vị tỷ tỷ ngồi, ta đi an bài người trong phủ dâng trà!
Tiêu Doãn Nhi chung quy vẫn quá khẩn trương, nhịn không được đứng lên nói.
- Dâng trà làm gì?
Minh Nguyệt Tâm hiện tại cười nhạt nói:
- Hôm nay khó có được mọi người tề tụ một chỗ, ta xem, không bằng uống chút rượu thì tốt hơn.
- A?
Tiêu Doãn Nhi sửng sốt.
- Tốt thôi.
Diệp Tuyết Kỳ nhìn Minh Nguyệt Tâm, rất có ý nhằm vào, nói:
- Mọi người không dùng tiên lực bức rượu, nhìn tửu lượng của ai tốt là được.
Cửu Nhi hiện tại cũng cười nói:
- Nếu các ngươi đã nói như vậy, ta đương nhiên sẽ phụng bồi đến cùng.
- Đã như vậy, làm phiền Duẫn nhi tiểu thư rồi.
- Không làm phiền, không làm phiền.
Tiêu Doãn Nhi vội vàng rời khỏi bữa tiệc.
Trên mặt tam nữ mang theo tươi cười, nhưng Tần Mộng Dao lại ngồi ngay ngắn, không để ý tới.
Mà hiện tại, Tiêu Doãn Nhi một đường chạy thẳng tới bên cạnh Mục Vân, sắc mặt đỏ bừng, do dự nói:
- Vân lang, mấy vị tỷ tỷ nói muốn uống rượu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận