Vô Thượng Thần Đế

Chương 2566: Mục Vân ta, trở lại.

Sở Kinh Vân nhìn Lục Thanh Phong, cười nhạo cười nói:
- Lục Thanh Phong, trong tiên giới này, ai mà không biết danh tiếng Kiếm Thánh, cần gì phải vì Mục Vân mà bán mạng? Nếu ngươi tự mình xây dựng thế lực, đừng nói khu vực Tây Nam, cho dù toàn bộ cực loạn đại địa, ngươi cũng có thể đào xuống, cần gì phải nghe Mục Vân hắn?
- Ngươi ngược lại rất biết mưu tính cho ta!
Lục Thanh Phong thản nhiên nói, tử bào không gió tự phồng, nói:
- Luận công, ta là Nhị ngục vương của Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông, Mục Vân là Thiếu tông chủ Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông, ta nên nghe hắn, luận tư, hắn là tiểu sư đệ của ta, kiếp trước, vì sư tôn, hắn có thể không để ý đến sinh tử bản thân, mà ta, người làm đại sư huynh này, cũng không làm gương tốt, đây là ta nợ hắn.
- Ngươi nói như vậy, còn bằng mắng to ta là một chó cho dễ nghe.
Nghe được lời này, Sở Kinh Vân quát:
- Lục Thanh Phong, sao ngươi lại ngoan cố bất linh như vậy? Ngươi là một con chó, một con chó của cha con Mục Vân.
- Đúng vậy.
Lục Thanh Phong cười nhạt nói:
- Ngươi mắng như vậy, ta nghe sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
- Chẳng qua, nói thật với ngươi, Mục Vân trở về, ta, ngay cả làm chó cho hắn, cũng nên, ngươi... Không bao giờ hiểu.
Phốc...
Lục Thanh Phong dứt lời, giữa cổ Sở Kinh Vân, máu tươi chảy dài khắp nơi.
Song trọng kiếm đạo của Lục Thanh Phong, xưa nay chưa từng có, hắn bây giờ, càng là đạt tới cảnh giới Tiên Đế, thực lực rốt cuộc đạt tới trình độ nào, không ai biết.
- Cái gì chó hay không chó?
Đang lúc này, trong đại sảnh, một tiếng nói đột nhiên vang lên.
Mục Vân xuất hiện trong đại điện.
Nhìn thi thể đầy đất, Mục Vân chậc chậc nói:
- Đại sư huynh, ngươi xử lý tất cả mọi chuyện, muốn ta còn làm gì nữa?
- Tiểu tử thúi.
Lục Thanh Phong cười mắng:
- Muốn ngươi tới làm tông chủ, cũng không phải để cho ngươi đến liều mạng, chuyện liều mạng, giao cho ta làm là được.
- Được rồi.
Mục Vân cười nói:
- Nói như vậy, ta giống như nhị thế tổ...
- Ngươi vốn là thế.
Lục Thanh Phong cười nhạt nói:
- Người đâu?
Tiếng bước chân đạp đạp, đột nhiên vang lên.
Từng đạo thân ảnh từ ngoài điện tiến vào.
- Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông, vạn năm trước, ngày ngươi ngã xuống, bắt đầu thành lập, là phụ thân ngươi, từng bước một dấu chân, dẫn dắt đi tới ngày hôm nay, như ngươi nhìn thấy, Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông, tổng cộng có mười tám ngục vương, chín ngục vương trước đều là cảnh giới Tiên Vương nhất lưu, tổng cộng có hơn ba vạn giáo đồ.
Lục Thanh Phong đi xuống, đứng trong đám người.
- Thuộc hạ Nhị ngục vương Lục Thanh Phong, dẫn thập bát ngục vương Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông và thuộc hạ tham kiến Thiếu tông chủ.
Bùm bùm...
Từng âm thanh chân quỳ xuống đất vang lên.
Trong đại điện, khắp nơi đều là thân ảnh.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân cười khổ nói:
- Trận thế lớn như vậy, ta cũng không chịu nổi, đều đứng lên đi.
- Ngươi phải chịu đựng được.
Lục Thanh Phong dập đầu, nói:
- Đây là thân phận và địa vị của ngươi khi thân là Thiếu tông chủ.
Nghe được lời này, Mục Vân cuối cùng gật gật đầu.
- Chúc mừng Thiếu tông chủ trở về vị trí, trọng đăng Tiên Vương.
- Chúc mừng Thiếu tông chủ trở về vị trí, trọng đăng Tiên Vương.
Trong đại sảnh, tiếng quát sôi trào, không ngừng vang lên...
Từ từ, hành lễ xong, Mục Vân nhìn mọi người, gật đầu nói:
- Được rồi, Kinh Thiên Môn bị diệt, chiến quả như thế nào?
Lục Thanh Phong chắp tay nói:
- Khởi bẩm Thiếu tông chủ, Kinh Thiên Môn tổng cộng một vạn ba ngàn hai mươi ba môn nhân, môn chủ Sở Kinh Vân cùng mười tám vị trưởng lão chủ yếu trong môn, toàn bộ đều chết, mọi người còn lại, nguyện ý quy thuận thì ở lại, không muốn quy thuận, giết.
Lời nói của Lục Thanh Phong rất lạnh nhạt.
Giết...
Trong lòng Mục Vân cười khổ một tiếng.
- Đã như vậy, khu vực Tây Bắc liền không còn Kinh Thiên môn tồn tại, ngày sau nơi này, chính là bích lạc Hoàng Tuyền Tông thống trị, mà Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông, cần đổi tên thành Luân Hồi Điện.
Mục Vân nhìn tất cả mọi người, nói:
- Các ngươi, có đồng ý không?
Nghe được lời này, Lục Thanh Phong cười nhạt nói:
- Tông chủ ra lệnh, Thiếu tông chủ nhận vị, hết thảy đều nghe theo thiếu tông chủ đến làm.
- Tốt!
Mục Vân lại nói:
- Đã như vậy, Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông các ngươi, hôm nay sẽ cắm rễ ở đây, dung hợp với Luân Hồi điện làm một, Luân Hồi điện khu tây bắc là Bắc điện, ta phụ trách, khu tây nam là Nam điện, ngày sau Lục Thanh Phong phụ trách.
- Tiên giới này, không còn Kinh Thiên Môn nữa, cũng không có Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông. Phía tây cực loạn đại địa này chỉ có một tông môn - Luân Hồi Điện.
Mục Vân lại quát:
- Bắt đầu từ hôm nay, khu vực Luân Hồi điện quản lý, kéo dài chỗ Phần Thiên cốc và Kinh Thiên Môn lúc trước, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết, ta muốn cho khu vực phía tây cực loạn đại địa này, đi tới đâu đều là đất của ta, nơi nhìn thấy đều là của Luân Hồi điện.
- Nếu ai không phục, giết không tha, nếu ai phản kháng, chân trời góc biển, không thể ẩn thân.
- Từ đó trở đi, Hóa Thiên vực, Phật vực, Ma vực, Cửu Nguyên vực, Vân Vực, Triệu vực giáp với tây phương, bắc bộ, nam bộ, nếu dám có một tia tâm bất chính, giết không tha.
- Bắt đầu từ hôm nay, Luân Hồi điện bắt đầu chỉnh hợp, mà Mục Vân ta chủ trì tất cả mọi việc, ta cần cho Tiên giới biết, để cho mọi người biết, Mục Vân ta đã trở lại.
- Vâng.
- Vâng.
Trong nháy mắt, cả đại điện nhất thời nổ vang.
Mục Vân phất phất tay, ý bảo mọi người an tĩnh lại.
- Nhưng các ngươi nhớ kỹ, ta từng có ước định cùng Cực Loạn Ngũ Đế, khu vực phương Tây, chúng ta bắt được, nhưng nhớ kỹ, Cực Loạn thành, vẫn là độc lập như trước, không được nhúng chàm.
- Tuân mệnh.
- Hiện tại, tuyên truyền với cả Tiên giới. Từ nay trở đi, phía tây cực loạn đại địa, không còn là phía tây cực loạn đại địa, một mảng lớn địa vực này có chủ rồi, Mục Vân ta chính là chủ, nơi này, Luân Hồi điện ta ở đây, chính là Tiên giới thập nhất vực - Luân Hồi vực.
- Nếu ai không phục, nếu ai không nhận, có thể tới giết Mục Vân ta.
- Vạn năm trước, ta có thể để cho bọn họ câm miệng, trơ mắt nhìn Vân Minh mở Vân Vực, vạn năm sau, Mục Vân ta, vẫn có thể.
Mục Vân nhìn tất cả mọi người, quát:
- Luân Hồi điện, Luân Hồi vực, hôm nay bắt đầu hoàn toàn thành lập, Nam điện Bắc điện, đồng tâm hiệp định, ta muốn tổ chức một buổi lễ, nói cho tất cả mọi người Tiên giới biết, ta, Mục Vân, đã trở lại.
- Luân Hồi vực, luân hồi không ngừng, lần này, là chúng ta sinh, bọn hắn. . . Chết!
Mục Vân dứt lời, trong mắt, ánh sáng mãnh liệt tản ra.
Kiếp trước, hắn đã chết trong sự hối tiếc.
Kiếp này, tuyệt đối không thể xuất hiện chuyện như vậy nữa.
Hắn hiện tại cần chính là kết hợp toàn bộ tài nguyên thực lực, nội tình hiện có của mình cùng một chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận