Vô Thượng Thần Đế

Chương 2575: Làm sao ta dám đến đây? (2)

- Ba vị tộc trưởng chớ lo, chúng ta có thể hỗ trợ.
Mà lúc này, một tiếng cười nhạt vang lên.
Trên mặt đất, hai đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện.
Theo hai đạo thân ảnh kia xuất hiện, tinh nhuệ tam tộc nhất thời khẩn trương, vây quanh hai người.
- Kỷ Trung Thông.
- An Thiên Vũ.
Nhìn thấy hai người đến, sắc mặt ba vị tộc trưởng âm tình bất định.
- Thập nhất Đường chủ cùng thập nhị Đường chủ của Huyết Sát thần giáo, xâm nhập vào Yêu vực, thật không sợ đám sói con Thiên Phong Khiếu kia bắt được hai người các ngươi, xé nát các ngươi?
Hồ Thần Sinh cười lạnh nói.
- Nếu hắn có thể bắt được, ta cũng muốn nhìn, hắn có bản lĩnh kia giết chúng ta hay không?
Kỷ Trung Thông chắp hai tay, cười nhạt nói.
- Các ngươi đến làm gì?
Hồ Thần Sinh hiển nhiên không muốn có liên quan đến người của Huyết Vực.
Huyết vực và Yêu vực tiếp giáp, Vạn Yêu Sâm Lâm là giới hạn, mặc dù cùng Huyết Vực giáp với Lang tộc, Hồ tộc cùng Ngưu tộc tam tộc, nhưng bọn họ cũng không có hảo cảm gì đối với người của Huyết Vực.
- Tự nhiên là tới hỗ trợ.
Kỷ Trung Thông lại nói:
- Tam tộc các ngươi, lần này muốn tiêu diệt Lang tộc, mà Huyết Sát thần giáo chúng ta, lần này cũng muốn diệt Mục Vân.
- Diệt Mục Vân?
Nghe được lời này, Hồ Thần Sinh đột nhiên cười ha ha.
- Kỷ Trung Thông, không phải ngươi đến chọc cho ta vui vẻ đó chứ?
Hồ Thần sinh cười nói:
- Mục Vân, các ngươi diệt hắn? Vậy lúc ở Gia Cát phủ, không thấy Huyết Vân giáo các ngươi chủ động tay đây?
- Khi đó là khi đó, hiện tại là hiện tại.
Kỷ Trung Thông lại nói:
- Lúc đó nhiều Tiên Đế như vậy ở đây, thật sự đánh nhau, không cần những người trong Gia Cát phủ động thủ, những tên ở Cực Loạn thành kia cũng sẽ nhân cơ hội ra tay.
- Nhưng hiện tại thì khác, tinh nhuệ bên cạnh Mục Vân đều ở phía tây cực loạn đại địa. Hắn tự xưng là Luân Hồi vực, nhưng bản thân Mục Vân lại ở Yêu Nguyệt cổ thành.
- Yêu Nguyệt cổ thành?
Hồ Thần Sinh quát:
- Mục Vân tới Yêu Nguyệt cổ thành?.
- Các ngươi còn không biết?
Kỷ Trung Thông cười nhạt nói:
- Chút tin tức này cũng không biết, khó trách các ngươi một mực thua trận.
- Ta nói sao mà...
Giao Bân hừ nói:
- Khó trách tiên đan cùng tiên khí của Lang tộc nhanh chóng chữa trị, đúng chỗ tốt như vậy, thì ra Mục Vân đang ở Yêu Nguyệt cổ thành.
Hồ Thần Sinh lại bình tĩnh nhìn Kỷ Trung Thông.
Kỷ Trung Thông và An Thiên Vũ hai người, có thể nói đều là Tiên Vương nhất lưu tiếng thách lừng lẫy của tiên giới, không khác gì bọn họ. Lần này bọn họ đại biểu cho Huyết Sát thần giáo, đơn giản đến hợp tác như vậy, chuyện kỳ lạ tất có nguyên nhân.
Nếu dễ dàng tin tưởng bọn họ, vậy mới thật sự là sống vô ích mấy ngàn năm.
- Cho dù hắn ở Yêu Nguyệt cổ thành thì như thế nào?
Hồ Thần Sinh cười nhạo nói:
- Yêu Nguyệt cổ thành phòng ngự, giáo chủ các ngươi đều không phá được, có ích lợi gì?
- Phá không được Yêu Nguyệt cổ thành, chúng ta có thể dẫn hắn đi ra.
An Thiên Vũ hiện tại cười nhạt nói:
- Mục Vân có một vị đồ đệ, tên là Mặc Dương, người này từng ở Kiếm Môn, hiện giờ biến mất, chúng ta dùng cái này uy hiếp Mục Vân.
- Hắn có tin không?
- Hắn không dám đánh cuộc!
An Thiên Vũ tự tin nói:
- Đây là nhược điểm trí mạng của Mục Vân, hắn đối đãi với người bên cạnh, chưa từng từ bỏ, lúc ấy Huyết Vô Tình cùng Huyết Nhất hai cha con của Huyết Sát thần giáo chúng ta chính là lừa gạt tín nhiệm của hắn như vậy.
- Ồ? Vậy ngươi thật rất hiểu biết về ta.
Đúng lúc này, một tiếng nói lạnh nhạt vang lên.
Một đạo thân ảnh đi ra từ trong đám người.
Tiếng phốc phốc vang lên, một đạo thân ảnh kia vung ra một tay, mười người trước mặt, nhất thời tựa như khúc gỗ, ngốc tại chỗ, không thể nhúc nhích.
Bang bang bang...
Sau một khắc, mười gã Tiên Vương bình thường, hóa thành huyết vụ, bạo liệt ra.
Một màn này xuất hiện thật sự quá nhanh, ai cũng không có phản ứng kịp.
- Ngươi là ai?
- Ta là ai?
Người tới gở tấm màn che trên mặt xuống, cười nhạt nói:
- Ta không phải là người ngươi muốn giết sao?
Lời nói nhàn nhạt hạ xuống, trong mắt Mục Vân lộ ra một tia trêu chọc.
- Mục Vân.
Kỷ Trung Thông vừa dứt lời, mọi người ở đây, nhất thời khẩn trương nhìn chằm chằm bốn phía.
- Ngươi...... Ngươi sao dám đến đây?
Hồ Thần Sinh nhịn không được quát.
- Sao ta dám đến nơi này?
Mục Vân thản nhiên cười nói:
- Ta đến nơi này, tự nhiên là vì... Giết các ngươi.
Lời nói quen thuộc hạ xuống, mọi người hiện tại, trong lòng đều chấn động.
Gia hỏa này, không phải đùa sao?
Giết họ?
Dựa vào cái gì?
Bằng chính hắn ta?
Tề Thiên Vỹ nhìn Mục Vân, thản nhiên nói:
- Mục Tiên Vương, ngươi chẳng lẽ hồ đồ, ngươi một người... Giết tất cả chúng ta? Thật sự cho rằng các Tiên Vương của tam đại Yêu tộc ta là ăn cơm khô?
- Ta cũng không cho rằng ba đại Yêu tộc các ngươi đều là ăn cơm khô, nhưng ít nhất một bộ phận lớn là như thế.
Mục Vân cười nói:
- Vốn hôm nay chỉ là tìm các ngươi, không nghĩ tới, ngược lại phát hiện Kỷ Trung Thông cùng An Thiên Vũ cũng ở chỗ này, thật đúng là trùng hợp, còn muốn lấy đồ nhi Mặc Dương của ta đến thiết kế dụ ta ra ngoài? Lá gan của các ngươi thật thật lớn.
- Mục Vân!
Kỷ Trung Thông quát:
- Ngươi đừng che giấu, hoặc là đại sư huynh ngươi ở chỗ này, hoặc là Minh Nguyệt Tâm ở chỗ này, ngươi để cho bọn họ đi ra đi.
- Ta nói rồi, chỉ có ta.
Mục Vân lại cười nói:
- Ta nói chính ta, là chính ta.
Nghe được lời này, mọi người hoàn toàn ngây người.
Chuyện quái gì đang xảy ra?
Mục Vân một mình xông vào trong vòng vây của bọn họ, dựa vào cái gì? Bằng vào thực lực Tiên Vương nhị lưu của hắn?
Tiên Vương nhị lưu.
Mọi người hiện tại nhất thời ngẩn ra, Mục Vân lại đột phá.
Tên này, khi nào đột phá tới cảnh giới Tiên Vương nhị lưu?
- Thế nào? Sững sờ cái gì?
Mục Vân lại nói:
- Kỷ Trung Thông, An Thiên Vũ, ta còn chưa tìm Huyết Sát thần giáo các ngươi gây phiền toái, các ngươi ngược lại ở chỗ này, trước tiên muốn giết chết ta?
- Huyết Nhất vừa chết, chỉ còn Huyết Vô Tình, Huyết Sát thần giáo các ngươi nên sớm giao hắn ra, nếu không, cho dù Huyết Vân là Tiên Đế, ta vẫn như cũ, có thể làm thịt mạng chó của hắn.
- Làm càn.
Nghe được lời này, Kỷ Trung Thông làm sao có thể chịu đựng được.
Giáo chủ Huyết Sát thần giáo Huyết Vân chính là giáo chủ của bọn họ, đó là tồn tại giống như thần linh, há có thể cho phép Mục Vân nói chuyện như vậy.
- Xem ra thật đúng là một con chó trung thành.
Mục Vân cười nhạo một tiếng, bước ra, lực lượng toàn thân khuếch tán, sát khí tung hoành.
Phanh...
Trong nháy mắt, bên cạnh hắn, mười thân ảnh lao ra.
Mười thân ảnh kia, nhìn kỹ, không ngoại lệ, toàn bộ đều là khí tức của Tiên Vương nhất lưu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận