Vô Thượng Thần Đế

Chương 2581: Chỉ là hiểu lầm

- Rất lớn phải không?
Huyết Vân cười nhạt nói:
- Vô Tình, ta nói cho ngươi bao nhiêu lần, nhìn chuyện, không thể chỉ nhìn một mặt, ánh mắt cũng không thể hẹp hòi như thế.
- Đứng càng cao, càng rơi thảm, ngươi nên biết!
Huyết Vân xoay người, đôi mắt đỏ như máu, nhìn Huyết Vô Tình, mở miệng:
- Mục Vân hiện tại, chính là đứng quá cao, nhưng độ cao của hắn, không phải tích lũy mấy năm trước của mình, mà là tích lũy kiếp trước.
- Mục Vân kiếp trước, uy danh quá lớn, lớn đến mức ngay cả Tiên Đế cũng không dám chống lại hắn.
- Cho nên kiếp này, hắn vừa xuất hiện, người trong Tiên giới liền hoảng hốt, nhưng bọn họ hoảng hốt, vẫn là Mục Vân kiếp trước, cho đến khi bọn họ nhìn thấy, Mục Vân kiếp này, bất quá chỉ là một giàn hoa, bọn họ sẽ biết, Mục Vân căn bản không đáng sợ.
- Đến lúc đó, chính là lúc Mục Vân ngã thảm nhất.
Huyết Vô Tình nhịn xuống, cuối cùng vẫn mở lời:
- Nhưng Mục Vân hắn... Tiến bộ thực sự nhanh chóng.
- Nhanh? Vậy thì sao?
Hai tay Huyết Vân mở ra, cười ha ha nói:
- Mục Vân hắn làm người ba thế, ta vì hắn, chịu bao nhiêu khổ, chính là vì chờ đợi, chờ đợi một thời cơ thích hợp, cướp đoạt hết thảy của hắn trên người ta.
- Huyết Vô Tình, ngươi nhớ kỹ, ngươi là hậu duệ của Huyết tộc, tiểu tiên giới bất quá chỉ là nơi đạn hoàn, ta sở dĩ còn ở đây, cũng là vì chờ đợi, chờ đợi một thời cơ hoàn toàn nghiền ép Mục Vân, để cho tâm huyết cả đời của Mục Thanh Vũ triệt để hóa thành tro tàn...
- Vâng.
......
Theo tin tức trong Tiên giới khuếch tán ra, cả Luân Hồi Điện, thanh danh vang lên.
Cũng có không ít người đến chúc mừng.
Diệt Thiên Kiếm Tông.
Vân Tông.
Yêu vực ngũ vương.
Gia Cát phủ.
Cực loạn Ngũ đế.
Chờ đã...
Luân Hồi điện trong lúc nhất thời náo nhiệt náo nhiệt.
Mục Vân liên tiếp bận rộn mấy ngày, cuối cùng cũng đãi hết tất cả khách nhân.
Mấy ngày nay, thật đúng là mệt mỏi.
Chuyện chiêu đãi người này, cần phải chú ý, thật sự quá nhiều.
Thí dụ như Cực Loạn ngũ đế chuyến này đi đến, mục đích rất rõ ràng, chính là nghĩ đến tiên đan Đế cấp âm Dương Huyền Long Đan của hắn.
Bất quá nói tóm lại, nên đến, đều tới, không nên tới, cũng không đến.
Giống như năm đó sáng tạo Vân vực, những người này, vẫn là như thế.
Chỉ là mấy ngày nay, cuộc sống về đêm có chút thê thảm.
Trên cơ bản không nghỉ ngơi nhiều, hiện tại, quả nhiên có chút mệt mỏi.
Trở lại chỗ ở của mình, trong lòng Mục Vân tràn ngập chờ mong.
Tiêu Doãn Nhi, Vương Tâm Nhã, Diệp Tuyết Kỳ, Cửu Nhi, Diệu Tiên Ngữ năm người, nên chọn cái nào đây?
Về phần Minh Nguyệt Tâm, Mục Vân tự nhiên chủ động xem nhẹ.
Nữ nhân này, ít đụng vào là tốt, cho dù có thiên tư quốc sắc, trong lòng Mục Vân cũng có bóng ma.
Trở lại điện mình ở, Mục Vân lại phát hiện, ngoại trừ tẩm điện của hắn, mấy tòa tẩm điện khác, giống nhau như đúc, thoạt nhìn, không có gì khác biệt.
Mấy người này, rốt cuộc ai sống ở đâu?
Suy nghĩ trước sau, Mục Vân quyết định tùy tiện đi vào trong một gian phòng.
Chi nha một tiếng, đẩy cửa phòng ra, Mục Vân tiến vào trong phòng, lại nghe được tiếng nước chảy.
- Sẽ không trùng hợp như vậy, vị thê tử nào đang tắm rửa chứ?
Trong lòng nghĩ như thế, Mục Vân từng bước bước ra, đi vào nội thất.
Trong một cái thùng gỗ trong phòng, một bóng dáng xinh đẹp, tắm rửa trong thùng gỗ...
Nhìn thấy cảnh này, tâm ý Mục Vân dâng trào, nhất thời tê dại cởi áo của mình ra, chuẩn bị quét sạch mệt mỏi mấy ngày nay.
Đứng bên thùng gỗ, nhìn bóng dáng xinh đẹp kia, tâm thần Mục Vân khô nóng.
- Mấy ngày nay, mệt chết đi được, ta đến bồi nàng.
Tuy rằng không biết là vị nào, nhưng tóm lại là thê tử của mình không sai, sẽ không sai.
Hai tay Mục Vân đặt trên vai giai nhân nhẹ nhàng nắm lấy.
Dần dần, một tiếng hừ hừ vang lên, Mục Vân rốt cuộc nhịn không được, ngồi vào trong thùng gỗ.
Mục Vân muốn xoay bóng người kia lại, nhưng bóng dáng xinh đẹp kia lại thẹn thùng, bàn tay vung lên, cả gian phòng nhất thời giống như mưa to, trở nên tối tăm.
- Thế nào? Bây giờ còn thích bóng tối? Có gì nhút nhát? Chỉ có hai chúng ta ở đây.
- Ừ...
Nghe được một tiếng ừm này, Mục Vân rốt cuộc nhịn không được, chuẩn bị phóng thích không còn mệt mỏi của mình mấy ngày nay...
Một phen phát tiết, dần dần gần kết thúc, nước trong thùng gỗ bắn ra hơn phân nửa.
Mục Vân chậm rãi duỗi thắt lưng một cái, nói:
- Hiện tại, có thể rút khỏi những thủ đoạn nhỏ này không? Ta muốn nhìn ngươinàng
- Thật sao?
Nương theo lời Mục Vân dứt lời, một tiếng nói nhẹ nhàng nhàn nhạt vang lên.
Chậm rãi, trong phòng, ánh sáng khôi phục, một đạo thân ảnh lõa thể, nghiêng người tựa vào trong thùng gỗ, thản nhiên nhìn Mục Vân.
- Mẹ kiếp!
Chỉ là trong nháy mắt nhìn thấy thân ảnh kia, cả người Mục Vân nhất thời bị dọa choáng váng.
Hai tay một trảo, kéo màn trướng xung quanh thùng gỗ lên người, Mục Vân nhất thời ngạc nhiên nói:
- Như thế nào. Tại sao lại là nàng?
Người trước mắt, không phải năm nàng khác, rõ ràng chính là Minh Nguyệt Tâm.
- Sao lại là ta?
Minh Nguyệt tâm thản nhiên nói.
- Sao không thể là ta? Hơn nữa, Mục thiếu tộc trưởng ngươi mò vào, tự mình chủ động làm với ta, ta cũng không miễn cưỡng ngươi...
- Nàng......
Mục Vân chắn màn che trước người mình, bộ dáng kia, giống như là mình bị vũ nhục thật lớn vậy.
- Sao Mục thiếu tộc trưởng lại có tư thái của tiểu nữ nhân? Ta đã được ngươi chơi chứ không phải là ngươi bị ta chơi nha.
Minh Nguyệt Tâm ngoắc ngoắc ngón tay, nói:
- Khó trách năm nữ tử bên cạnh Mục thiếu tộc trưởng, mỗi người một người hết hy vọng như vậy, nói thật, có Mục thiếu tộc trưởng, nam nhân khác, thật đúng là không cách nào lọt vào mắt.
- Minh Nguyệt Tâm, đừng quá phận.
Mục Vân thẳng người nói:
- Sao nàng lại ở chỗ này? Còn nữa, chuyện này, là một hiểu lầm.
- Bây giờ biết chối bỏ qua quan hệ? Vừa rồi chính là chàng chủ động, ta cũng không có câu dẫn chàng cái gì.
Trong lòng Mục Vân, vạn mã bôn đằng...
Chuyện này là sao?
- Chàng, ngồi xuống.
Minh Nguyệt Tâm lần thứ hai ngoắc ngoắc ngón tay, thân thể mềm mại hiện ra độ cong động lòng người, nói:
- Ta và chàng nói chuyện, được chứ?
Nghe được lời này, Mục Vân thật cẩn thận gật đầu, ngồi xuống.
- Mục thiếu tộc trưởng, chàng còn định ở lại Tiên giới bao lâu?
Minh Nguyệt tâm cười yếu nói:
- Chàng dù sao cũng nên biết, lần trước Kiếm Môn đại chiến, quan trọng như vậy, phụ thân chàng đều không xuất hiện, nhất định đã gặp phải vấn đề lớn, nói thật, chàng nên cân nhắc, sớm ngày đến Thần giới, trợ giúp phụ thân chàng, Mục tộc, cũng không thể so với trước kia, hiện tại đều hoạt động ngầm, phụ thân chàng muốn làm đại sự, cần chàng trợ giúp.
- Điểm ấy ta hiểu.
Mục Vân nghiêm túc nói:
- Chỉ là cảnh giới hiện tại của ta thấp kém, cho dù đến Thần giới, cũng không cách nào trợ giúp phụ thân ta.
- Nói cũng đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận